Thẩm Dực càng thêm suy sụp, giống như sức lực của bản thân từng chút một chút bị rút mất đi, chậm rãi nói: “ Em rất xin lỗi, đã mang đến cô nhiều rắc rối, về sau, em sẽ tận lực khắc chế việc thích cô, xin cô đừng chán ghét em.”
Trình Hiểu Cát đối mặt một mảnh tình cảm chân thành như vậy, Trình Hiểu Cát sao có thể chán ghét được? Cô chân thành nói: “ Bạn học Thẩm, cảm ơn em thích cô, cảm ơn em.”
Thẩm Dực gật gật đầu, “Cô Trình, cảm ơn cô.”
Cậu nói xong, liền chạy ra sân huấn luyện, Trình Hiểu Cát nhìn bóng dáng của cậu chạy như bay, cảm thấy hoảng sợ.
Buổi chiều tầm bốn giờ, Trình Hiểu Cát kết thúc chương trình dạy học hôm nay, tính đến bệnh viện thăm Trình Hiểu Diệp, đầu tiên cô đến cửa hàng đồ chơi mua một ít đồ chơi, sau đó mới qua. Lúc đến phòng bệnh Trình Hiểu Diệp, rõ ràng so ngày hôm qua thì cậu nhóc có tinh thần hơn rất nhiều, ngồi ở trên giường bệnh, Trình Phó Vũ cùng Tần Uyển Nhàn cùng cậu nhóc chơi, Tần Nhu cũng ngồi ở một bên.
Trình Phó Vũ thấy Trình Hiểu Cát, vội tiếp đón cô: “Tiểu Cát, mau tới đây.”
“Ba, dì Tần.” Trình Hiểu Cát đi vào đem đồ chơi mới mua đặt ở trước mặt Trình Hiểu Diệp, “Tiểu Diệp, đây là Ultraman em thích, mau mở ra xem.”
Trình Hiểu Diệp không có động, cũng không thèm để ý đến cô, Trình Phó Vũ thúc giục cậu nhóc, “Mau cảm ơn chị con đi.”
Trình Hiểu Diệp không vui, vẫn cứng ngắc nói câu, “Cảm ơn.”
Tần Uyển Nhàn giả vờ tức giận nói: “Đây là chị Tiểu Cát của con, phải cảm ơn chị.”
Trình Hiểu Diệp không để ý đến Tần Uyển Nhàn, tự chơi một mình, Tần Uyển Nhàn đành phải giảng hòa, “Đứa nhỏ này nó ngang bướng lắm, cũng là vì Tiểu Cát cùng nó ở chung thời gian ngắn, lúc này mới cùng con không thân, con đừng trách.”
Trình Hiểu Cát có chút xấu hổ, vội nói, “Không có việc gì, không có việc gì, không cần cảm ơn, em dưỡng bệnh cho tốt, về sau chị lại mua cho em nhiều món đồ chơi mà em thích.”
Trình Hiểu Diệp vẫn là không để ý tới cô, mà nhìn về phía Tần Nhu, làm nũng nói: “ Chị tiểu Nhu, chị lại đây chơi với em.”
Trình Hiểu Cát là con gái một, từ nhỏ đến lớn không có em trai hay chị gái nên khi ở chung không hề kinh nghiệm, càng không biết cách dỗ trẻ con như thế nào, đành phải xấu hổ lui qua một bên.
Tần Nhu đi qua cùng cậu nhóc chơi Ultraman đánh quái thú, ước chừng tầm nửa giờ, Trình Hiểu Diệp chơi mệt mỏi, liền lăn ra ngủ.
Trẻ nhỏ ngủ rồi, người một nhà cuối cùng cũng không vây quanh nữa, lúc này mới nói chuyện phiếm.
Tần Uyển Nhàn đầu tiên hỏi Tần Nhu, “Tiểu Nhu ở trường học ở đã quen chưa?”
Tần Nhu nhìn thoáng qua Trình Hiểu Cát, không sao cả nói: “ Có quen hay không thì con cũng không còn cách nào khác.”
Trình Phó Vũ ở một bên giả làm đà điểu, một câu cũng không nói, Trình Hiểu Cát cũng không chủ động mệt thân đi dẫn lửa, cứ lẳng lặng nhìn bọn họ diễn kịch.
Mẹ con hai người nói một trận, thấy hai người kia đều không đáp lời, cũng cảm thấy không thú vị, Tần Uyển Nhàn đem đề tài chuyển tới trên người Trình Hiểu Cát, “Tiểu Cát, hiện tại có đối tượng không?”
Trình Hiểu Cát: “Con không có.”
Tần Nhu lập tức tiếp câu chuyện, “Mẹ, chị tiểu Cát lừa mẹ đấy, toàn bộ đại học C phần lớn biết, cô giáo khoa thể dục cùng thiên chi kiêu tử Thẩm Dực khoa thể dục đang yêu nhau.”
Không chờ Tần Uyển Nhàn mở miệng, Trình Phó Vũ là người đầu tiên ngồi không được, vội hỏi nói: “Tiểu Cát, đây là thật sao?”