Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em

Chương 25: Gia Hân biết được sự thật.




Ngày hôm nay là ngày nghỉ Chí Kiên không đi làm nên anh có kế hoạch dẫn Gia Hân đi chơi, nhưng mới sáng sớm

"con báo" đã đến nộp mạng rồi.

Anh Thư mở cửa đi vào nhà nhìn thấy Chí Kiên đang ngồi xem tạp chí buổi sáng, cô vội chạy đến ôm anh hai nói:

-Anh hai, dạo này em không có ở đây anh có vui không? Có phải nên thưởng cho em cái gì đó không?

Chí Kiên nhìn cô em gái nhỏ của mình nói:

-Được, anh đương nhiên phải "thưởng" cho em rồi.

Nghe anh nói như vậy Anh Thư rất vui vẻ mong chờ xem anh trai sẽ cho mình gì đây, thì thấy Chí Kiên mốc điện thoại ra gọi cho ai đó đầu dây bên kia vừa bắt máy anh nói:

-Lập tức khóá tất cả các thẻ ngân hàng của tiểu thư cho tôi, khi nào ba mẹ tôi có hỏi thì cứ nói với họ đó là lệnh của tôi.

Anh Thư hơi bất ngờ cái này đâu phải thưởng, cô hỏi anh:

-Anh hai có phải là anh nhầm không? Cái đó không phải là thưởng.

Chí Kiên liền cốc lên trán của cô rõ đau nói:

Em còn đòi anh "thưởng" không phải tại em bài trò thì Gia Hân cô ấy sẽ không hiểu lầm anh là "'gay" bây giờ còn đòi thưởng.HẢ? Em có làm gì đâu, anh thật vô lý.Còn không phải em bắt anh đóng kịch với Thế Hào để cho cô ấy thấy được và hiểu lầm anh à?Hả? Gia Hân thấy được sao? Tại sao cậu ấy không nói gì với em hết vậy?Chí Kiên tiếp tục mở tạp chí ra xem và trả lời cô:

Cô ấy cũng đâu có nói với anh.Vậy tại sao anh biết?Thì hôm qua cô ấy mới nói anh mới biết.À..Anh Thư định nói gì đó nhưng nhìn thấy Gia Hân ở trong phòng ngủ đi ra, cô liền chạy đến nắm tay cô ấy nói:

Gia Hần cậu cứu tớ với.Chuyện gì?



-Anh hai khóa tài khoản của tớ rồi ngày tháng sau này tớ biết sống sao?

Gia Hân kiểu "Ủa, rồi chuyện hai anh em các người liên quan gì đến tôi?", Anh Thư thấy cô im lặng liền nói tiếp:

"Chị dâu" tương lai giúp em gái đi mà.Hả? Cậu đừng có nói bậy tớ không phải.Chí Kiên nãy giờ im lặng bây giờ anh tiếp tục nói:

Em còn nói thêm một lời nào nữa anh lập tức lấy xe lại.ANH...Anh Thư quá tức giận đã giúp anh trai còn không được trả công, cô liền nói với Gia Hân:

-Cậu ở gần con sói già này nên cần thận anh ấy không giống như vẻ bề ngoài đâu. đ

Chí Kiên chỉ em gái mình và lớn tiếng nói:

Em...Đáng lẽ ra mình ở đây với cậu rất vui vẻ mà anh ấy đuổi mình qua khu nhà khác ở để được ở cùng cậu, còn nữa mướn cậu làm việc nhà gì chứ nhà này mỗi ngày đều có người đến dọn dẹp, khi cậu vừa ra khỏi cửa bởi vậy cậu bị anh ta lừa rồi đó, ráng giữ mình nha. CAnh Thư nói một lèo mà Chí Kiên không kịp bụm miệng lại, còn Gia Hần nghe thấy những lời bạn mình nói thì mắt chữ A mồm chữ O vì bất ngờ.

Sau khi khui hết chuyện xấu của anh trai ra rồi Anh Thư liền xách túi bỏ chạy, bởi vì cô còn ở lại nữa thế nào cũng bị ông anh hai xử đẹp.

Trước khi đi còn quay lại lè lưỡi với Chí Kiên một cái mới chịu, còn anh thì không biết phải làm sao với cô em gái này chỉ biết bó tay thôi.

Gia Hân nhìn anh với đôi mắt hình viên đạn hỏi:

-Những chuyện Anh Thư vừa nói là thật hay giả?

Bây giờ anh mới không biết phải nói thế nào với Gia Hân nè! Anh lắp bắp nói:

-Anh...à thì...

Không cần nghe anh nói gì chỉ bấy nhiêu thôi là đủ rồi, Gia Hân quay lưng lại và đi cà nhắc trở lại phòng.

Anh thấy như vậy sợ cô giận nên vội chạy đến ẩm cô gái nhỏ lên, Gia Hân quá bất ngờ hết hồn liền câu cổ anh.



Chí Kiên ẩm cô đi ra phòng khách rồi ngồi xuống và để Gia Hân ngồi trên đùi mình, cô ngại ngùng định bước xuống thì bị anh ôm lại nói:

Anh thấy như vậy sợ cô giận nên vội chạy đến ẩm cô gái nhỏ lên, Gia Hân quá bất ngờ hết hồn liền câu cổ anh.

Chí Kiên ẩm cô đi ra phòng khách rồi ngồi xuống và đề Gia Hân ngồi trên đùi mình, cô ngại ngùng định bước xuống thì bị anh ôm lại nói:

-Anh xin lỗi, tất cả những gì con bé Thư nói đều là thật, nhưng mà em đừng giận anh có được không?

Gia Hân như không dám tin vào sự thật, tại sao anh lại giấu cô làm những đều đó tại sao phải tìm cách để cho cô ở cùng anh, cô hỏi:

-Tại sao anh lại bài ra những chuyện này?

Vòng tay đang ôm lấy vòng eo của cô siết nhẹ, Chí Kiên cúi xuống hôn lên má cô một cái rồi nói:

-Ban đầu là anh muốn em về đây ở để an toàn, con gái ở một thân một mình rất nguy hiểm, sau đó vì muốn em chuyên tâm vào việc học nên mới có vụ làm việc ở nhà, cúi cùng thì anh nhận ra anh thích em nên mới bảo con bé Thư rời đi. (41

Nghe những lời anh nói mà Gia Hân vô cùng cảm động, không ngờ ở xứ lạ quê người này lại có một người thật lòng lo lắng cho cô.

Quay qua ôm cổ Chí Kiên cô nói:

-Em cám ơn anh.

Đang trong lúc tâm trạng thì Chí Kiên nói:

Muốn cám ơn anh thì lấy thân báo đáp đi. đHả?Chí Kiên nói lời mờ ám vào vành tai mẫn cảm của cô:

-Chính thức làm cô gái của anh đi để anh được trọn đời bảo vệ em, được không?