Bà Xã Thư Ký

Bà Xã Thư Ký - Chương 6




Lạc Điềm Hân không hiểu mà giấu căm giận trong lòng, sau khi người phụ nữ kia đi khỏi, Trình Hạo Hiên cũng không ra ngoài giải thích, có phải anh cho rằng cô dễ dụ, cho nên căn bản không để ý tới lửa giận của cô?

Cuối cùng, Lạc Điềm Hân về sớm,ôn đi sớm một chút, dù sao thì đồ công sở trên người mình đã dơ bẩn, lúc tan việc, sẽ có rất nhiều người thấy, không bằng đi trước. Mà cô cũng không thông báo cho ai biết, đi thẳng.

Về đến nhà, thay quần áo, sau khi tắm, Lạc Điềm Hân mới thoải mái nằm trên giường.

Bình tĩnh lại, cô cố gắng nhớ người phụ nữ tới chiều hôm nay là ai?

Nhìn thật quen mắt!

Cô xuống giường tìm tạp chí cũ, tìm nửa ngày mới tìm thấy một quyển Fashion Magazine (Tạp chí thời trang), bất ngờ là trang bìa là người phụ nữ tới vào buổi chiều. Đây đều là tạp chí mấy năm trước rồi, hình người thật trên tạp chí cùng sẽ khác nhiều chứ? Hoàn toàn là một người giả, toàn thân đều giả?

Cô nhớ, lúc mới bước vào Trình thị làm thực tập sinh, đến lúc nhậm chức thư ký thì phải xử lý xì căng đan của Tưởng Anna cùng Trình Hạo Hiên, khi đó đều đồn hai người ở chung một chỗ thật, bởi vì truyền xì căng đan ra mới chia tay.

Không trách được! Không trách được Trình Hạo Hiên sẽ coi trọng, nhất định muốn gặp người phụ nữ này như vậy, thì ra là quan hệ bạn gái cũ.

Hừ, lại gọi bạn gái cũ trước mặt bạn gái hiện tại,dhơn nữa cô còn thất bại, bạn gái cũ thắng, thật là mất thể diện.

Lúc này, điện thoại của Lạc Điềm Hân vang lên, không cần suy nghĩ, nhất định là Trình Hạo Hiên gọi. Lạc Điềm Hân chậm rãi đi rửa tay, sau đó mới nhận điện thoại trên giường.

"Em đang ở đâu? Sao lâu như vậy mới nghe điện thoại?" Trình Hạo Hiên vừa nghe thấy giọng nói bên đầu kia điện thoại, lập tức hỏi thẳng.

Hiện tại mới nhớ tới cô sao? Cô rời khỏi công ty đã hai giờ rồi!

"Ở nhà tôi!"

"Em về nhà sớm để làm gì?" Trình Hạo Hiên có chút ý kiến với việc cô về sớm, hơn nữa còn không nói cho anh.

Vừa nghe thấy cái này, Lạc Điềm Hân càng thêm mất hứng, "Quần áo của tôi dơ bẩn, chẳng lẽ không thể trở về nhà thay sao? Muốn tôi đi ra ngoài trước toàn bộ công ty, khiến mọi người đều biết tôi bị Tưởng Anna hắt cà phê?"

Cô rất ít tức giận với anh, lần này có thể như vậy, cô tức giận thật!

Trình Hạo Hiên chỉ nhớ chuyện mình cần hỏi Tưởng Anna! Nhưng phải thừa nhận, mình không cẩn thận.

"Vậy thì trước khi đi, em nên nói với anh một tiếng!" Làm hại anh cho là cô đi mất, lúc đầu anh còn định hẹn cô ăn tối.

Lúc ấy Lạc Điềm Hân tức giận, không muốn nói chuyện với anh, còn định chào hỏi anh sao?

"Không sao chứ? Không có việc gì thì tôi muốn ngủ." Cô hoàn toàn bị chọc tức đến no rồi, lớn như vậy, chưa từng bị bạn trai chọc tức như vậy.

"Đợi đã nào...!" Trình Hạo Hiên cảm thấy có chút nhức đầu, đoán chừng cô tức giận thật rồi, "Anh qua đó đón em đi ăn tối?"

"Không đi! Sao anh không gọi bạn gái cũ đi ăn với anh! Tôi rất no, không muốn ăn chút nào." Lạc Điềm Hân ghét anh không coi trọng cô như vậy, rõ ràng nói sẽ đối tốt với cô, kết quả lại không để ý tới cô.

Đàn ông thối, đàn ông hư, sao không có một người nào giống bạn trai của Chu Man, một lòng yêu cô?

Trình Hạo Hiên dừng lại một chút, "Em ghen?"

Lạc Điềm Hân sửng sốt một chút, "Người nào ghen? Anh tự mình đa tình sao? Tôi chỉ bị Tưởng Anna chọc tức, hiện tại tức giận chưa tan, không muốn nói chuyện với anh."

"Nhưng đêm nay anh chuẩn bị tiết mục, muốn hẹn với em." Trình Hạo Hiên dụ dỗ cô nói.

Hẹn? Cái gì mà hẹn? Cô đang trong cơn giận dữ mà?

"Không đi!" Cô từ chối.

Trình Hạo Hiên không cho phép cô từ chối lời mời của anh, hơn nữa anh còn tự mình chuẩn bị hẹn.

"20 phút sau, anh đến đón em dưới lầu!" Nói xong cũng cúp điện thoại.

Lạc Điềm Hân nhìn điện thoại, là ai đang tức giận? Sao anh còn hung dữ hơn cô?

Hừ, để ý đến anh mới phải đần độn! Lạc Điềm Hân nằm xuống ngủ.

Sự thật chứng minh, thật sự là cô đần độn, nằm xuống không tới một phút sau, lập tức bò dậy ăn mặc trang điểm.

Cô là heo, không có cách không nghe lời! Cô trời sinh có mệnh người hầu.

Khi thấy cô xuất hiện đúng lúc dưới lầu thì Trình Hạo Hiên cũng không để lời nói vừa nảy của cô ở trong lòng, chỉ coi cô nhất thời nói nhảm.

"Muốn đi đâu?" Lạc Điềm Hân cảm thấy kỳ cục, còn đang tức giận, nhưng bây giờ lại ngồi trên xe người ta, tâm lý không ổn.

"Đến thì biết!" Trình Hạo Hiên thần bí mà nói.

Đến biệt thự trên đỉnh núi, Trình Hạo Hiên mới mở miệng nói: "Đến rồi!"

Lạc Điềm Hân thấy khó hiểu cực kỳ, sao đột nhiên mang cô tới đỉnh núi?

Hai người xuống xe, đi vào sân biệt thự, Lạc Điềm Hân vừa nhìn thấy sân thì sợ ngây người.

Trong vườn hoa nở rộ, giữa vườn hoa có một hòn non bộ, bể phun nước, nước đang róc rách chảy. Bên cạnh bể phun nước, là bàn ăn, thật là xinh đẹp! Giống như trong truyện cổ tích (đồng thoại).

"Thích không?" Trình Hạo Hiên dắt tay của cô đi tới cạnh bàn ăn.

Lạc Điềm Hân rất thích phong cách như vậy, "Thích!"

"Tại sao chuẩn bị như vậy?" Lạc Điềm Hân rất vui vẻ, anh làm như vậylà đang dỗ dành cô? Nhưng là cô mới tức giận khoảng hai ba giờ mà thôi, sao anh chuẩn bị được nhiều đồ như vậy?

Trình Hạo Hiên thỏa mãn cười một tiếng, cô thích là được rồi, cần gì quan tâm tại sao?

Một người đàn ông đi ra từ trong nhà, nói với hai người: "Bữa ăn đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu chưa?"

Trình Hạo Hiên gật đầu, "Bắt đầu đi!"

Lạc Điềm Hân có chút hưng phấn nhìn người đàn ông kia, "Anh ta là ai? Người hầu của anh?"

"Không quan trọng!" Trình Hạo Hiên đẩy ghế ra cho cô, mình ngồi xuống bên cạnh cô.

Cái gì mà không quan trọng? Hỏi một chút lại không đáp.

"Không phải anh nên ngồi đối diện em sao? Sao lại ngồi bên cạnh em?" Lạc Điềm Hân chán ghét nói.

Trình Hạo Hiên ổn định đầu của cô, đối mặt với cô nói: "Không nên lộ ra tính tình khó hiểu."

Lạc Điềm Hân chu cái miệng nhỏ, không nói lời nào, tính tình của cô mới không khó hiểu !

Một lát sau, thức ăn tới, Lạc Điềm Hân thấy thứ ăn ngon như vậy, nên không so đo những vấn đề kia với anh, lấp đầy bụng tương đối quan trọng.

Nhưng Trình Hạo Hiên không tính cho cô ăn xong, "Bây giờ em còn đang tức giận sao?"

Quấy rầy cô ăn cơm, cô sẽ tức giận. Lạc Điềm Hân lắc đầu một cái, tiếp tục ăn thịt bò bít tết trước mặt mình, thịt bò bít tết này nhất định là đầu bếp chuyên nghiệp làm, ăn ngon thật! Trước kia, đi xã giao với một ông chủ cùng Trình Hạo Hiên,n Trình Hạo Hiên luôn dẫn mọi người đến một cửa hàng ăn ngon, cô tiện thể ăn không trả tiền (ăn chùa) vài phần!

Trình Hạo Hiên nhìn cô không có phản ứng gì, thì hiểu, còn đang tức giận! Tại sao tất cả phụ nữ đều khó trị như mẹ anh?

Anh lấy một cái hộp trong túi âu phục ra, đưa cho Lạc Điềm Hân.

Lạc Điềm Hân liếc mắt nhìn cái hộp, nhìn anh một cái, "Cái gì vậy?"

Trình Hạo Hiên mở cái hộp ra, cho cô nhìn đồ vật bên trong, Lạc Điềm Hân vui mừng, là một cái lắc tay tinh xảo mà xinh đẹp.

"Cho em!" Trình Hạo Hiên lấy lắc tay trong hộp ra, "Em đeo lên!"

Lạc Điềm Hân hưng phấn gật đầu một cái, hơn nữa còn vươn tay mình ra, nhưng đến một nửa thì lại rút về.

"Anh không muốn giải thích gì với em sao? Hoặc là muốn nói gì?" Bây giờ anh đang hối hận vì chuyện ban ngày sao?

Nhưng cô tức giận mới hai giờ mà thôi, lúc tan việc, anh mới phát hiện cô không có ở đây, sao anh có thể đi mua cái lắc tay này để xin lỗi cô?

Trình Hạo Hiên Hiên cười khẽ, "Vậy là em sai rồi, anh không muốn giải thích gì, cũng không muốn nói gì, chỉ muốn đưa cái lắc tay này cho em mà thôi."

"Là như thế sao? Nhưng mà, một cái lắc tay, cũng không đền bù anh tổn thương em!" Lạc Điềm Hân cúi đầu ăn thức ăn của mình, dù thế nào đi nữa thì anh không hiểu.

"Cái gì mà anh tổn thương em? Anh tổn thương em khi nào?" Lúc này phát hiện, cô có phần ngang ngược rồi.

"Hôm nay em bị bạn gái cũ của anh bắt nạt, anh không giúp em thì thôi đi, còn đuổi em ra ngoài." Cô cho rằng, người yêu ở chung một chỗ, không phải đều suy nghĩ vì đối phương sao? Nhất định sẽ đứng bên cạnh đối phương không điều kiện? Huống chi, cô không làm chuyện sai! Thế nhưng người đàn ông này không giúp cô.

Trình Hạo Hiên Hiên kéo tay cô tới, tính ép buộc đeo lắc tay trên tay của cô, “Không phải anh không giúp em, mà anh có chuyện yêu cầu Tưởng Anna, không thể đuổi cô ta đi ra ngoài?" Cô nên nghĩ khi ở trong góc độ của anh.

Lạc Điềm Hân cảm thấy kỳ quái, tại sao anh muốn cầu xin Tưởng Anna?

"Chuyện gì xảy ra?"

"Người chịu trách nhiệm mảnh đất kia ở thành Bắc chính là cha của Tưởng Anna, hôm nay gặp cô ta, vì mảnh đất kia mà thôi." Trình Hạo Hiên giải thích nói, tại sao người phụ nữ này lại không tin tưởng anh như thế?

Lúc này Lạc Điềm Hân mới nhớ tới, vì mảnh đất kia mà lúc trước rất hao tâm tổn trí, nghe nói là nhà họ Tưởng cố ý gây khó khăn, không ngờ thì ra là công ty của dòng họ Tưởng Anna!

"Vậy bây giờ phải làm sao?" Cô như lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

"Để Tưởng Anna hỏi giùm anh, vì sao cha cô ta không mua đất cho anh." Trình Hạo Hiên biết cô đã hiểu rõ mọi chuyện, cô sẽ tức giận vì chuyện bịa đặt hoàn toàn chứ?

Lạc Điềm Hân nghe xong cũng yên tâm, sau đó liếc anh một cái, "Chuyện Tưởng Anna không tôn trọng em vào ban ngày, em không nói nữa."

Trình Hạo Hiên ngoắc tay, để cô tới đây.

"Cái gì?" Cô đưa lỗ tai tới, nghĩ anh nói gì với cô.

Nhưng Trình Hạo Hiên ấn lên môi của cô một nụ hôn, "Ngoan ngoãn nghe lời, mới giống Lạc Điềm Hân!"

Lạc Điềm Hân mắc cỡ đỏ mặt, đánh vai của anh một cái, "Ghét!"

Trình Hạo Hiên hài lòng cười một tiếng, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về bầu trời đêm, "Tối nay rất nhiều sao!"

Lạc Điềm Hân cũng ngẩng đầu nhìn trăng và sao, đúng vậy! Trăng sao nơi này giống như ở quê nhà cô, trăng sao đều sáng một mảnh như vậy. Trong thành phố lớn, rất khó thấy được cảnh tượng như vậy, nhưng ở biệt thự trên đỉnh núi này của anh, có thể nhìn rõ ràng.

"Thích vừa ăn cơm vừa ngắm những vì sao không?" Khóe miệng Trình Hạo Hiên chứa đựng nụ cười nhạt hỏi cô.

Nét mặt của cô rất sáng, còn sáng hơn so với ánh trăng cùng sao kia.

"Thích! Dĩ nhiên là thích!" Cảm thấy như thế thật là đẹp, thật hạnh phúc.

Trong một buổi tối như vậy, không nóng bức, hơn nữa bữa tối phong phú, còn có thể thấytrăng sao xinh đẹp như vậy, sao cô có thể không thích?

Trình Hạo Hiên nghe câu trả lời của cô, rất vừa lòng.

Lạc Điềm Hân đột nhiên nghĩ, toàn bộ đều được sắp xếp, không phải anh cố ý làm như vậy chứ? Vì cái gì ?

“Buổi chiều hôm nay anh nói muốn đi ra ngoài một chút, là muốn đi lấy lắc tay này sao?" Lạc Điềm Hân nâng lắc tay trên tay mình lên hỏi anh.

Trình Hạo Hiên nhìn cô, "Nếu như anh không đi lấy cái lắc tay này, em cho rằng anh đi đâu?"

Lạc Điềm Hân có phần lúng túng, lúc ấy cô suy nghĩ rất nhiều chuyện! Hơn nữa đều lộn xộn lung tung, mình cũng không biết mình suy nghĩ những gì, nhưng không có một chuyện tốt .

"Ha ha, thì ra là như vậy sao! Lúc đó em rất tò mò anh đi nơi nào! Hơn nữa cũng lo lắng cho anh!" Cô cười trừ mà nói với anh.

Trình Hạo Hiên cười lạnh, "Thôi đi! Anh thấy em nhất định là nghĩ mấy chuyện kinh khủng!"

Cô không có! Nhưng mà muốn nói, có phải anh đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác không.

"Làm gì mà nói em như vậy, em chỉ lo lắng thôi!" Thân là bạn gái của anh, chẳng lẽ không có hành động lo lắng như vậy sao? Nói thế nào thì bên ngoài cũng có rất nhiều người phụ nữ tốt hơn cô gấp 1000 lần một vạn lần!

Trình Hạo Hiên kéo cô tới ngồi trên đùi, "Yên tâm, trong lúc chúng ta ở chung một chỗ, anh tuyệt đối không làm chuyện gì quá phận, anh không phải là loại đàn ông đó!"

"Được rồi! Em nghe rồi!" Ngón tay xinh xắn của Lạc Điềm Hân nhéo chóp mũi của anh nói.

"Còn nữa, tại sao anh muốn mua lắc tay cho em? Tại sao muốn sắp xếp bữa ăn tối tối nay? Còn làm như ăn cơm dã ngoại."

Hơn nữa cô còn thấy, ăn cơm dã ngoại cao cấp nhất.

Trình Hạo Hiên Hiên thoáng có chút tức giận, chẳng lẽ muốn cùng bạn gái của mình hẹn hò, cũng không thể so sánh với mấy chuyện không tầm thường sao?

"Lạc Điềm Hân, vấn đề bây giờ của em thật nhiều, anh chỉ muốn sắp xếp như vậy cho em, không được sao?"

Lạc Điềm Hân hiểu, gật đầu, biết anh nỗ lực vì thật lòng với cô, thẳng thắn thổ lộ tình yêu với cô, nhưng cảm thấy kỳ cục, thật không hiểu tại sao?

"Được rồi! Đã như vậy, không phải chúng ta nên thưởng thức bữa tốt, còn có cảnh đêm xinh đẹp như vậy?" Lạc Điềm Hân cũng không muốn tiếp tục đề tài này nữa, bởi vì vô luận hỏi bao lâu, anh đều không nói.

Rõ ràng rất thích cô, bởi vì cô luôn không có tỏ thái độ, cho nên anh phải khó hiểu như vậy, không chịu thừa nhận mình thích cô?

Lạc Điềm Hân còn ngồi ở trên đùi của anh, tự tay cắt thịt bò bít tết cho anh, còn đích thân đưa tới miệng của anh, "Rất ít thấy bạn gái tốt như vậy, phải không?"

Trình Hạo Hiên chỉ cười không nói.

"Ăn nhanh lên một chút, xuống núi trễ sẽ không an toàn!" Lạc Điềm Hân đã ăn gần hết miếng thịt bò bít tết của mình, miếng thịt của anh còn lớn như vậy, làm sao mà ăn cái gì cũng nho nhã hơn phụ nữ?

Trình Hạo Hiên bỏ nĩa xuống, cầm dao lên, tự mình cắt, "Tối nay anh không tính xuống núi."

"Cái gì? Không xuống núi? Vậy em phải làm thế nào?" Ngày mai cô còn muốn đi làm, coi như anh cũng muốn đi, nhưng đây không phải là rất tốt?

Trình Hạo Hiên liếc cô một cái, "Ở lại chỗ này, tối nay ở cùng anh!"

Lạc Điềm Hân vừa nghe thì hiểu, nhưng cô không muốn, "Đừng! Em muốn về nhà!"

"Vậy thì em tự xuống đi!" Trình Hạo Hiên không cản cô, dù sao cô có thể đi thì đi!

"Trình Hạo Hiên!" Lạc Điềm Hân bị anh làm cho tức giận, nói cái gì vậy?

Trình Hạo Hiên đã ăn gần xong miếng thịt bò bít tết trước mặt mình, "Cho nên, chỉ cần em ngoan ngoãn đợi, sáng sớm ngày mai anh sẽ đưa em về nhà thay quần áo trước."

Như vậy, Lạc Điềm Hân không thể thỏa hiệp sao? Chỉ có thể vô điều kiện thỏa hiệp, "Anh cố ý!" Lạc Điềm Hân trợn mắt nhìn anh vài lần nói.

"Em không cảm thấy sao rất đẹp sao? Hơn nữa còn giống ánh sao ở quê nhà em, trên đỉnh đầu cũng có mấy ánh sao rất sáng sao?" Trình Hạo Hiên ôm eo thon của cô, ngẩng đầu nhìn trời nói.

Lạc Điềm Hân dựa vào bờ vai của anh, cảm thấy cách mình rất gần bầu trời, "Hình như là như vậy!"

"Về sau, nơi này thuộc về em, để em ngắm sao, em có thể tới đây bất cứ lúc nào." Trình Hạo Hiên nghiêng đầu, hôn tai của cô.

"Có thật không? Thật sự là em bất có thể tới cứ lúc nào sao?" Nơi cao cấp như vậy, chẳng lẽ anh không sợ cô trộm đồ?

Trình Hạo Hiên từ tai chuyển đến cổ của cô, nhẹ nhàng, tỉ mỉ hôn da thịt của cô, "Dĩ nhiên! Chỉ cần em muốn!"

"Thật tốt quá!" Cô rất thích nơi này, mặc dù không đi vào trong nhà nhìn, nhưng phong cảnh bên ngoài đã để cô yêu thích rồi, "Cám ơn anh! Anh cho em rất nhiều thứ tốt đẹp!" Lạc Điềm Hân ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn anh nói.

Trình Hạo Hiên có chút không quen với bộ dáng nghiêm túc của cô, nhưng vẫn rất thích cái bộ dáng này của cô.