Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời

Chương 427




"Hắt xì hắt xì hắt xì —— "

Lệ nhị thiếu hắt xì, một tiếng tiếp một tiếng, đánh liên tục.

Khiến cho du khách xung quanh, dồn dập liếc mắt nhìn người đàn ông tuy rằng cao to anh tuấn, nhưng cũng có thể dưới ánh mặt trời, hắt hơi liên tục.

Các du khách đều sâu sắc hoài nghi, không phải nói tố chất cơ thể của người phương Đông đều càng ngày càng tốt sao?

Lẽ nào bây giờ, lại biến chênh lệch?

"Hắt xì ——" Sau khi lại hắt xì hơi một cái, Lệ Quân Đình khó chịu buông tay mỹ nữ vây quanh ra.

"Không chơi không chơi nữa, thực sự là mất hứng —— "

Lệ Quân Đình bới bới tóc, lộ ra khuôn mặt đẹp trai tà tứ, rất là không vui vứt một xấp tiền mặt lên trời, rải rác ở bốn phía.

Những mỹ nữ các quốc gia vờn quanh ở bên cạnh anh kia, lập tức liên tục tranh giành.

Lệ Quân Đình nhìn, dù sao anh mới không đau lòng.

Tiêu xài đều là tiền của băng sơn nhà anh, ai bảo anh ấy đưa mình lưu vong đến nơi này.

Tiếp đó, anh từ trong tay Lăng Nam tiếp nhận một cái áo khoác sơmi, tùy ý khoác bên ngoài cơ thể trần cao to.

"Khẳng định là có tiểu nhân nào đó mắng sau lưng mình..." Lông mày Lệ Quân Đình nhíu lại, quay đầu dán mắt vào đàn ông có bắp thịt lực lưỡng bên cạnh.

"Lăng Nam, có phải là cậu đang lén mắng tôi không hả!" Anh chỉ vào Lăng Nam hỏi.

Lăng Nam yên lặng cúi đầu, liếc nhị thiếu gia nhà anh một chút.

Trong ánh mắt kia tràn ngập 'Miệt thị' và 'Xem thường', giống như đang nói —— anh có nhàn rỗi như vậy sao?

Lệ Quân Đình thu lại ánh mắt, được rồi, loại người thẳng thắn như Lăng Nam này, nếu như thật sự muốn mắng anh, xác thực sẽ không mắng ở trong lòng.

Mà anh ta sẽ trực tiếp chỉ mũi mình, chửi ầm lên.

Mắng xong, còn muốn vác mình đi.

Giống như mấy ngày trước, anh dẫn theo Lăng Nam đến quan bar khai trai vậy, suýt chút nữa đã bị Lăng Nam đánh chết.

Lệ Quân Đình vùi đầu đi về phía trước, suy nghĩ một chút lại cảm thấy không đúng.

Anh bỗng nhiên quay lại, nhìn về phía Lăng Nam: "Không đúng nha Lăng Nam, nếu như thường ngày tôi hoài nghi cậu như thế, cậu nhất định đã biểu hiện cực kỳ phẫn nộ. Đồng thời, còn có thể biểu diễn bắp thịt của cậu với tôi, bắt tôi xin lỗi. Thế nhưng ngày hôm nay... Chà chà, Lăng Tiểu Nam, có phải cậu biểu hiện quá mức im lặng rồi không?"

Lăng Nam hơi thay đổi sắc mặt.

Ha ha, điều này làm cho Lệ Quân Đình càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

"Há, tôi biết rồi —— cậu nhất định là gạt tôi, làm chuyện gì đuối lý có đúng không?"

"Không, không có." Lăng Nam rốt cục nói chuyện.

Vừa nói chuyện, một bên lắc đầu, còn một bên luồn tay vào túi áo.

Động tác kia quả thực chính là đang nói cho Lệ Quân Đình —— phải, tôi là làm chuyện đuối lý, đáp án ở ngay trong túi quần áo của tôi.

Lệ Quân Đình vừa nhìn, nở nụ cười, cười đến tà tà.

A... Lăng Nam tuy rằng chỉ số sức mạnh tăng mạnh, nhưng cuối cùng vẫn là quá 'Ngốc nghếch'.

Anh cả nhà anh muốn dựa vào một Lăng Nam để giữ chân anh, cũng không sợ anh lừa ngược lại Lăng Nam.

Lệ Quân Đình híp mắt lại, dùng ánh mắt tà ác ngoắc ngoắc ngón tay với Lăng Nam: "Đến, Tiểu Nam Nam lại đây, anh trai có chuyện nói cho cậu..."

*

Nguyễn Manh Manh nắm điện thoại di động, lại ở trong phòng điên cuồng gọi điện thoại, một mực còn không gọi được.

Chỉ một lúc là đến giờ phải đi học, không thể không đi xuống lầu.

Số điện thoại vẫn gọi đi thất bại kia, lại ở lúc cô gọi lần thứ 53, bỗng nhiên được người bắt máy.

"Alo... Mật đào nhỏ đáng yêu của anh, liên tục gọi hơn năm mươi cú điện thoại lại đây, có phải là bởi vì quá nhớ anh rồi không hả?"

"Sao vậy, anh cả lạnh lùng lại cứng nhắc nhà anh kia, rốt cục làm em phiền chán sao. Ha ha, vì vậy anh đã nói rồi, em nên chọn anh..."

"Chọn anh, em sẽ không mới mấy ngày đã cảm thấy nhàm chán, muốn chia tay với anh ấy. Ai, đáng tiếc, ai kêu em khi đó bội tình bạc nghĩa vứt bỏ anh, một mực muốn chọn anh ấy... Hừ hừ, bây giờ thấy hối hận rồi đi!"