Bước ra từ cục dân chính, một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ, mang trên mình bộ váy bình dân nhưng không lấp được vẻ đẹp từ khuôn mặt và thân hình mãnh mai của cô.
Sánh bước bên cô là Thượng Trung Hàng, một anh chàng khôi ngô, tuấn tú, toàn thân mang toàn đồ hiệu.
Trên tay hai người cầm hai quyển "giấy đăng kí kết hôn".
" Cô nàng tên Đường Nhã Quyên này thật có phúc!"
"Ai yahh đúng là một đêm thành phượng hoàng mà!"
"Chàng trai đó đẹp quá đi!"
"..."
Người người xung quanh lên tiếng bàn tán.
"Hết lời khen anh ta đã đành còn liên tục chửi mắng cô?!!
Thượng Trung Hàng kia là gay là gay đấy!!
Hiểu chưa?!"
Cô thầm mắng chửi trong đầu, cô hận không hề hét lên cho đỡ tức.
Thượng Trung Hàng đi bên cạnh cô vẫn trong bộ dạng lạnh băng!
Nếu không phải cô gái này dễ dụ thì anh cũng đã không kết hôn với cô.
Đôi trai gái mới cưới cùng leo lên chiếc xe Ferrari màu trắng rồi biến mất trong gang tấc, để lại bao ánh mắt vẫn cứ dõi theo.
Thượng Trung Hàng đưa Đường Nhã Quyên về Thượng gia, căn biệt thự nguy nga của anh.
10 phút trôi qua, cuối cùng thì cũng đến nơi.
Trước mắt Nhã Quyên là một căn biệt thự kiểu Pháp, với khuôn viên rộng đến hàng trăm mét vuông.
Tông màu trắng tôn lên nét sang trọng của căn nhà.
Xung quanh sân trước có rất nhiều pho tượng đá. Nào là sư tử, hổ, báo...
Nhìn sơ qua đã biết chủ sở hữu giàu như thế nào!
Thượng Trung Hàng nhanh chóng đưa cô lên phòng, một căn phòng xa xỉ với những bộ quần áo hàng hiệu. Không biết những bộ váy lung linh kia có phải của anh ta hay không? Trông rất quý phái!
Anh ta là gay mà! Ai biết anh ta làm những gì lúc không người chứ!
Có lẽ anh ta lấy những bộ váy đó ra giả gái đi tán đàn ông cũng nên!
Trong đầu Nhã Quyên bất giác nghĩ đến cảnh Thượng Trung Hàng giả gái.
"Trông cũng khá phết!"
Đầu cô lóe lên suy nghĩ sai trái.
Thấy cô như vậy anh liền bước đến cất giọng bá đạo
"Tôi, cô ngủ chung một phòng!"
Nghe vậy cô nơm nớp lo sợ. Anh dường như đoán được điều cô suy nghĩ
"Yên tâm, tôi là gay! Tôi không làm gì cô đâu!"
Vừa nói xong anh đi mất. Bước ra khỏi căn biệt thự, anh lái chiếc xe Ferrari của mình đi mất.
Hình bóng anh dần biến mất theo màn mây.
Cô cũng có chút yên tâm! Dù sao hôn nhân này cũng chỉ là hôn nhân hợp đồng!
Sau này anh và cô cũng sẽ ly hôn, không ai nợ ai mà thôi.
Bỗng cô nhớ lại lúc cô gặp anh.
Hai hôm trước tại club "Night beauty" cô cùng đám bạn chơi cá cược, ai thua sẽ phải cầu hôn người con trai bước vào cửa đầu tiên.
Và cô đã thua! Thật xui làm sao!
Lòng cô dấy lên sự lo lắng, lỡ đâu là ông già nào đó thì sao?
Không ngờ lại chính là Thượng Trung Hàng anh!
Dáng vẻ hoàn mỹ ấy cô không thể nào quên được.
Anh mang một bộ âu phục màu đen phối vấy chiếc giày bóng đen tuyền.
Anh có một mái tóc đen truyền thống, cùng với làn da trăng trắng.
Bấy giờ trông anh rất lịch lãm.
Cô lấy đủ dũng khí bước đến, bạo gan cầu hôn anh.
Cô tưởng thế là đủ rồi, ai ngờ đối phương đồng ý làm cô ngỡ ngạc nhiên.
Hóa ra anh tìm một người vợ che mắt thiên hạ để yên tâm ra ngoài tìm cho mình người yêu phù hợp.
Thật chất cô cũng không có thiệt thòi.
Cô cũng tranh thủ thời cơ cũng để kiếm người che mắt gia đình, né tránh những buổi xem mắt kia!
Dù sao bản hợp đồng cũng có ghi rằng trong thời hạn hai năm, đôi bên không cần quan tâm chuyện của nhau cũng như ép buộc làm điều đối phương không muốn.
Hơn hết sau 2 năm sẽ li hôn, hai bên không còn ràng buộc.
Vậy cũng tốt! Đôi bên cùng có lợi.
Và đúng vào hôm nay, cô và anh ta đi đăng kí kết hôn. Họ đã trở thành vợ chồng hợp pháp!
Sau một hồi nhớ lại, cô khẽ nói
"Tôi kết hôn rồi à?!
Không hạnh phúc như lời đồn nhỉ?"
Cũng chỉ là trên danh nghĩa nên Đường Nhã Quyên cô không mấy trông mong vào thứ tình cảm vốn dĩ không có này!