Ở trong phòng bệnh, Khấu Đức trái lại vui mừng nhìn đám người bọn họ đã đến.
Mọi người liền nói chuyện hòa hợp, nói đến việc nhà, Yến Hoài cảm thấy thế này mới là một gia đình, có cười vui, có nhiều chuyện để cùng nhau nói.
Chính mình cũng muốn đến ở trong nhà lão Nhị, lúc này, Yến Hoài lại nghĩ tới một vấn đề.
Bọn họ có bị người phát hiện hay không? Có nguy hiểm hay không?
Yến Hoài đi ra ngoài cửa, vừa mới cầm lấy di động nghĩ gọi điện thoại, di động lại vang lên.
"Ba ba, mọi người có việc gì không?" Yến Hoài sốt ruột hỏi.
"Làm sao có chuyện gì a! Ba và mẹ của con đang xem áo cưới, hai ta đang tìm khách sạn để tổ chức hôn lễ, ta nghĩ, không biết con có muốn tổ chức long trọng không? Cho nên liền gọi điện thoại cho con hỏi một chút ." Vân Khoáng mỉm cười nhìn Diệp Phương Hoa ngồi bên cạnh mình.
Diệp Phương Hoa đem một chồng ảnh giới thiệu áo cưới đặt ở trước mặt hai người, thu xếp .
Mà Khấu Tử Liên lại ở một bên nhìn Anime!
"Được rồi!" Yến Hoài nghe được bọn họ đang thu xếp chuyện hôn lễ, thật ra lại yên tâm, "Mọi người chú ý nhiều chút."
"Yên tâm!"
Yến Hoài buông điện thoại xuống, xoay người, liền thấy Khấu Kiệt đang đứng ở trước mặt mình, con ngươi kia đen như là bầu trời đầy sao, hết thảy ánh sáng đều thu vào.
"Làm sao vậy?" Khấu Kiệt cười nhã nhặn, nhìn cô.
"Không có việc gì, em vừa mới gọi điện thoại cho ba mẹ." Yến Hoài cúi đầu nhỏ giọng nói.
Khấu Kiệt nghi ngờ, gọi điện thoại có cần thiết cúi đầu không dám nhìn mình?
"Nói cái gì ?" Khấu Kiệt có điểm nóng vội, "Ông nội muốn chúng ta nhanh chóng -- kết hôn."
Yến Hoài nâng ánh mắt lên, trên mặt có chút đỏ bừng, "Bọn họ đang thu xếp hôn lễ ."
"Tốt lắm a!" Khấu Kiệt gật gật đầu, nhìn bốn bề vắng lặng, Khấu Kiệt liền tiến đến bên Yến Hoài môi mỏng ghé tai nói, "Ông nội còn nói, còn nói. . . . . ."
"A?" Yến hoài mở to ánh mắt, "Một tháng sẽ. . . . . . ?"
"Ừ." Khấu Kiệt lúc này ra vẻ thâm trầm, nhìn bên trong, "Em không nên để ngay cả một cái tâm nguyện của người già cũng không đáp ứng chứ? Ai, chẳng qua, em trốn không thoát đâu!" Câu cuối cùng kia, Khấu Kiệt lại nhẹ nhàng mà thổi khí bên tai Yến Hoài.
Yến Hoài đẩy anh ra, đi vào bên trong.
Khấu Kiệt nhìn bóng lưng của cô, cười ngây ngô một chút, mới đi vào.
Vừa rồi nhẹ nhàng nói ở bên tai: "Còn nói, còn nói, trong một tháng muốn chắt trai. . . . . ."