Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối - Chương 184: Nói Đến Chọc Ghẹo Thì Ngài Cửu Anh Là Nhất




Chương 186

Diệp Mộc Châu càng nghĩ, trong ngực càng xuất hiện một cảm giác lạ kỳ.

Phòng của Bạch Anh.

Vẻ mặt bà Hoắc âm trầm, Bạch Anh tuy không phải con của bà ta nhưng dù sao cũng đã nhìn cô ta lớn lên.

Bà Bạch là chị dâu của bà ta, mà Bạch Anh lại là cháu bên nhà chồng của bà Bạch, cô ta và Việt Bách là thanh mai trúc mã, mặc dù là người thân nhưng không có huyết thống nên hai nhà bọn họ đều muốn hai người thành đôi.

Bà Bạch không có con cái nên coi Bạch Anh như con, mà bà Hoắc đối cô ta cũng vô cùng yêu thương chiều chuộng. Hôm nay hai người thấy đứa trẻ mình yêu thương bởi vì vài câu nói của Diệp Mộc Châu mà trở nên choáng váng.

Bạch Anh sau khi châm cứu mơ mơ hồ hồ tỉnh lại: “Thím ơi, bà Hoắc, con không sao đâu…”

Cô ta cắn cắn môi, nước mắt liên tục rơi xuống: “Cháu hiểu thân thể này nên không trách cô Diệp được, chỉ là con có chút đau lòng về anh Việt Bách…”

“Anh Việt Bách là người ưu tú như vậy mà vợ của anh ấy lại không có chút lễ phép nào, ghen tuông vô cớ, không coi ai ra gì như vậy thì sau này nhất định cũng sẽ gây ra ít nhiều phiền phức cho anh Việt Bách…”

Bà Hoắc như bị chọc vào chỗ đau, hai mắt ánh lên vẻ tức giận:

“Con nói đúng! Loại người quê mùa chỉ biết gây chuyện như Diệp Mộc Châu đó làm sao có thể xứng với Việt Bách được?”

Bạch Anh đột nhiên ho khan một tiếng, yếu ớt nói: “Con chỉ muốn anh Việt Bách được hạnh phúc… Mặc kệ tại sao cô Diệp lại nhắm vào con, con cũng chịu được…”

Bà Bạch gào khóc.

Bà Hoắc đột nhiên cười lạnh: “Diệp Mộc Châu bắt nạt con, tưởng là đã xong rồi sao? Dì kêu Diệp Mộc Châu đi qua xin lỗi con!”

Nhìn thấy bóng dáng bà Hoắc tức giận, Bạch Anh thở dài một tiếng:

“Dì à, con không muốn nhắm vào cổ Diệp… Nhưng sức khỏe của con không tốt, cô ấy vẫn còn giận con như vậy, con…”

“Anh Anh, chuyện này không trách con, đợi lát nữa để Diệp Mộc Châu xin lỗi con cho đàng hoàng!”

Bên kia bà Hoắc trực tiếp ra lệnh cho người đập phá cửa phòng của Diệp Mộc Châu.

Cô vừa liên lạc với Anh Ba hỏi chuyện của ông cụ rơi xuống, vừa nghiên cứu ngân châm ám khí của sự thúc đưa cho.

Mới vừa đem ám khí cất đi xong, đột nhiên cửa phòng bị bật mở, cô nhìn thấy bà Hoắc đang tức giận.

“Diệp Mộc Châu, cô còn có tâm trạng ngồi đây sao? Trái tim của Anh Anh không tốt, cô suýt chút nữa đã giết chết con bé, đồ tiện nhấn ác độc!”

Bà Hoắc cảm thấy có lỗi với Bạch Anh là thật sự, nhưng điều quan trọng nhất là con trai đã không nghe lời bà ta, kết hôn với người phụ nữ Diệp Mộc Châu này, đây chính là điểm khiến bà ta tức giận!

Bà ta không thể vừa đánh vừa mắng Hoắc Việt Bách như trước nữa, nên chỉ có thể trút giận lên người