"Ai nha!"
Cố Tiểu Bắc một tay lấy tạp chí kéo đi qua, kiểm tra cẩn thận có hay không bị dính nước, thật giống như quyển tạp chí kia chính là nam thần của cô vậy, sợ bị An Tiểu Ngu phun nước ra làm bẩn.
"An Tiểu Ngu, vẻ mặt này của cô thấy quỷ là cái ý gì? Chẳng lẽ cô quen biết Phong thiếu?"
An Tiểu Ngu ho khan đến kinh thiên động địa, cô căn bản là không cách nào trả lời câu hỏi của Cố Tiểu Bắc, vội vàng khoát khoát tay.
Quen biết?
Đâu chỉ quen biết!
Cô với anh đã từng cùng nhau xông qua mưa đạn, cửu tử nhất sinh a.......
Cô với anh ngủ trên một cái giường, còn cùng ăn cơm chung......
Cô mua quần áo cho anh, còn từng nhìn thấy dáng vẻ mỹ nam đi tắm của anh.......
Thậm chí, trong tủ áo của cô, còn có âu phục áo khoác với áo sơ mi của anh.......
Những thứ này, cô có thể nói sao?
Không thể! Đánh chết cũng không thể!
Đây không phải là chuyện kéo tới cừu hận sao?
Nhìn bộ dáng của An Tiểu Ngu vẻ mặt khổ đại cừu thâm, Cố Tiểu Bắc còn tưởng rằng cô là bị sức quyến rũ của Thẩm Ngự Phong thu phục rồi, vì vậy cười nói: "Sao vậy, vừa nhìn dáng vẻ của Phong thiếu, thì cả cô cũng không bình tĩnh, đúng không!"
Bình tĩnh! Cô có thể bình tĩnh được sao?
"Ai, công ty chúng ta từ lúc nào có thể cùng Tinh Tế hợp tác thì tốt rồi, nếu như vậy......Chúng ta cũng có thể có cơ hội tiếp cận Phong thiếu, ngẫm lại đã cảm thấy rất chờ mong a!"
Bộ dáng của Cố Tiểu Bắc vẻ mặt hoa si.
Hứa Gia Huy lắc đầu, cười chế nhạo nói: "Cùng Phong thiếu tiếp xúc gần gũi sao? Sau đó thì sao? Bị Phong thiếu nhìn trúng, từ nay về sau gả vào nhà giàu có, sống cuộc sống của phu nhân nhà giàu?"
Mặt của Cố Tiểu Bắc đỏ lên, cô cầm lấy cái đệm của sau lưng ghế ném về phía Hứa Gia Huy, "Ai cần anh nhiều chuyện!"
Trong phòng làm việc truyền đến một mảnh tiếng cười.
Chỉ có An Tiểu Ngu không cười. Cô nếu có thể cười được.......Vậy thì thần thánh rồi!
Ô......Thì ra tên ôn thần kia lại là đại thần a!
Ôn thần = Đại thần?
An Tiểu Ngu nhìn các chị em của phòng làm việc, thở dài, trong tay cầm bút trên giấy vẽ vòng tròn........
Thẩm Ngự Phong......
Thẩm Ngự Phong.......
Anh đã nói, đợi qua đoạn thời gian thì sẽ cùng cô gặp mặt lại!
"Ngoan, đợi tôi!"
Ba chữ đó, khiến An Tiểu Ngu hồi tưởng lại ngày anh điện thoại cho cô.
Bởi vì giọng nói lúc Thẩm Ngự Phong nói ba chữ kia, quả thực giống như là lời nói giữa người yêu......Ôn nhu như vậy, quả thực có thể bóp ra nước!
An Tiểu Ngu nghĩ tới đây, run run một cái.
Làm sao có thể!
Người ta là loại tổng giám đốc lớn kiêu ngạo lãnh mị cao lãnh đẹp trai, sao có thể đối với cô loại con gái bình thường không gì thú vị mà có hứng thú?
Ban đầu là ai nói, đối với loại mầm hạt đậu khô khan như cô không có hứng thú?
SO........Nhất định là cô nghĩ nhiều rồi!
.........
Trước khi tan ca, Tần Tử Kiêu có gọi điện đến, nói là cô về nước có hơn nửa tháng rồi, còn chưa có cùng với cô nói chuyện thật tốt, muốn mời cô ăn bữa cơm.
An Tiểu Ngu chần chờ một chút, vẫn là đáp ứng.
Thật ra cô rất muốn hỏi, anh hẹn em ra ăn cơm, bạn gái của anh biết không?
Nhưng là nghĩ lại, Tần Tử Kiêu căn bản cũng không biết tâm ý của cô đối với anh. Nhiều năm như vậy, Tần Tử Kiêu có lẽ chỉ là đem cô xem thành em gái, cho nên ở Tử Kiêu xem ra, chẳng qua là liên hoan bình thường mà thôi, mình cần gì phải làm điều thừa?
Có lẽ, đây cũng là trước khi anh kết hôn, lần cuối cùng hai người ăn cơm riêng.
Nên trân trọng lần này!
Sau khi tan ca, cô trở lại nhà trọ mình thuê, cởi bỏ quần áo làm việc, thay thành một áo váy màu lam nhạt, bên trên in hình vẽ hoa sơn chi, ngắn gọn lại thoải mái.
Đợi cô chỉnh lý xong xuôi, vừa định đi ra cửa, liền thấy ở cửa có một người đang đứng, ánh mắt sắc bén từ trên người cô đánh giá, lạnh lùng nói: "Cô đây là.......Muốn cùng ai đi hẹn hò?"
(Chương 20 21 22 23 không hiểu sao bên TQ không có, tìm tất cả các trang web cũng không có cho nên sẽ không edit 4 chương đó. Edit từ chương 24 trở đi)