" Chị nghe nói em với Hách Trần Phong đang quen nhau sao, Nhã Thanh" đang ăn thì Trần Anh Thư hỏi câu hỏi này làm cô vô cùng lúng túng vì vốn dĩ ah với cô không có quen nhau nhưng đã qua đêm với nhau nên cô cũng không biết đây là mối quan hệ gì
" Con...con với Hách Trần Phong quen nhau sao? Cậu ấy là chủ tịch tập đoàn mà bà định hợp tác cùng, vậy là sau này có thể dễ dàng hơn rồi" nghe Trần Anh Thư hỏi như vậy, ba cô có chút bất ngờ và rất vui khi nghe thông tin đó vì tập đoàn ông sắp hợp tác với tập đoàn của anh nên nếu cô quen anh thì việc hợp tác sẽ không gặp trở ngại gì nữa
" Em không có, không quen anh ta" Nhã Thanh lạnh nhạt trả lời Trần Anh Thư
" Em không có sao? Hôm trước chị thấy em đi trên đường còn nắm tay anh ấy trong tình tứ lắm mà"
" Không có"
" Em đừng chối, chị nhìn ra hết rồi, Nhã Thanh nhà ta sướng thật đấy, quen một tổng tài tập đoàn lớn như vậy, chắc sau này chị sẽ được hưởng chút gì đó từ em chứ nhỉ" Trần Anh Thư nói như vậy nhưng ý trong câu đấy là đang nói Tô Hoàn Vũ bất tài, không làm ăn được gì, không có được đồng bạc nào từ chính tay mình làm ra mà toàn đi ngửa tay xin tiền của cha mẹ anh ta. Còn một ý nữa cô ta muốn ám chỉ là Nhã Thanh có một anh người yêu như vậy thì nên biết giữ và trân trọng, nếu không sau này bị cô ta cướp mất một lần nữa thì đừng có mà hối hận.
Cả hai ý trong câu này Nhã Thanh đều nhìn ra nhưng Tô Hoàn Vũ thì lại không vì vốn dĩ anh ta cứ nghĩ Trần Anh Thư một lòng một dạ với mình, trong lòng cô ta mình là người giữ vị trí quan trọng nhất. Trần Anh Thư nói vậy chỉ để thể hiện rằng cô ta rất là yêu thương con gái của Lưu Quốc Huy để ông ấy có cái nhìn tốt về cô ta và may ra còn có thể cho cô ta chút tài sản của Lưu Gia.
" Chị nói quá rồi, anh Hoàn Vũ nhà chị là nhất rồi, còn ai có thể sánh bằng nữa chứ, phải không anh rể?" Nhã Thanh nhấn mạnh hai chữ "anh rể" để Tô Hoàn Vũ cảm thấy áy náy vì đã phản bội cô để đi theo người chị xấu xa kia của cô.
Nhìn thấy được cảnh này của hai chị em thì ít nhiều Lưu Quốc Huy cũng đã hiểu ra được sự việc vì sao Nhã Thanh lại ghét Anh Thư như vậy vì ông cũng biết là Tô Hoàn Vũ là chông chưa cưới của Nhã Thanh mà sao ngày hôm sau lại trở thành bạn trai của Anh Thư. Ông luôn thắc mắc về điều đó nhưng chưa hỏi được, ngày hôm nay hai chị em nói chuyện như vậy, ông cũng có thể hiểu được nhưng cũng không thể trách Anh Thư vì vốn dĩ trong nhà chỉ là Võ Yến Nhi quản lý mọi thứ, huống hồ chi đây là con gái ruột của bà ta, bà ta không mắng thì ông cũng chẳng có cái quyền phán xét.
" Được rồi được rồi hai đứa, ăn đi, chúng ta nói chuyện sau" Lưu Quốc Huy liền xua tay ngăn cản cuộc "chiến tranh" này
" Vâng ạ" Nhã Thanh lễ phép cúi đầu đáp
Người hầu trong nhà mang từng món lên để cả nhà cô cũng thưởng thức, trong đó có món cá kho. Vừa mang món đó lên, Nhã Thanh liền nôn ọe chạy ngay vào nhà vệ sinh dưới nhà. Lưu Quốc Huy không biết là chuyện gì xảy ra với cô, ông sợ cô bị bệnh nên vô cùng lo lắng. Chỉ có 3 người là Võ Yến Nhi, Trần Anh Thư và Tô Hoàn vũ là biết rõ cô bị gì vì chính họ cùng nhau vách lên kế hoạch đưa cô lên giường với đàn ông lạ nên chắc chắn họ sẽ biết được là cô mang thai.
" Nhã Thanh, con có sao không? Sao đang ăn mà con lại làm sao vậy? Hay là..." Lưu Quốc Huy hốt hoảng chạy ngay vào nhà tắm để hỏi han xem Nhã Thanh có bị bệnh gì không
Nhã Thanh thì thừa biết mình bị gì, cô chỉ có phản ứng với cá chứng tỏ cô đang mang thai và bô đứa trẻ không ai khác chính là Hách trần Phong. Nhưng Nhã Thanh không muốn nói cho ba cô biết vì truyền thống nhà cô từ trước đến nay là không được quan hệ trước hôn nhân, huống hồ chi là bây giờ thậm chí anh và cô còn chưa quen nhau mà lại có con rồi, chắc chắn ba cô sẽ rất tức giận vì chuyện này rồi sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của ông, cô không muốn ba mình bị bệnh liền chối:
" Không, không có đâu ba, ba đang nghĩ gì vậy chứ, con chỉ cảm thấy hơi khó chịu một chút thôi, con không sao đâu, mình ra ăn tiếp đi ba" Nhã Thanh thấy vậy sợ ba cô phát hiện ra gì đó nên vội xua tây chối và kéo ba cô trở về bàn ngồi và tiếp tục bữa ăn.