Người tu hành nói trắng ra là cũng giống như người bình thường vậy.
Người thường thông qua ăn cơm trong bụng có thức ăn đem thức ăn tiêu hóa thành chất dinh dưỡng sau đó thân thể hấp thu dinh dưỡng sau đó thông qua hệ tiêu hoá rồi chuyển đi khắp cơ thể.
Dưới tình huống bình thường, tự nhiên người ăn càng nhiều, người ăn càng khỏe thì khí lực sẽ càng lớn.
Những người suốt ngày đói khát váng đầu hoa mắt, bước đi còn xiêu vẹo dĩ nhiên không có cách nào so với một người ăn no đủ, sức khoẻ dư thừa được.
Tu hành giả cũng là như thế, tu sĩ đem linh khí trời đất hoặc là hấp thu linh khí trong linh thạch thông qua quá trình thổ nạp đưa vào thân thể của mình tỏa ra kỳ kinh bát mạch, linh khí này sẽ dần dần bị thân thể hấp thu tồn tại trong đan điền trở thành linh lực của chính mình, rồi sau đó thông qua linh lực tẩy luyện khí lực có thể từng bước từng bước đạt được khí lực cường đại hơn.
Có thể nói theo cách như vậy, toàn bộ Thạch Hà Kiếm tông ngoại môn tu sĩ hoặc là nói tu sĩ cấp thấp trong 4 đại tông môn của vùng Hạ Du mỗi người đều trong trạng thái "ăn không đủ no", nguyên nhân chính là vì tài nguyên quá ít, linh khí thì loãng.
Trong thời điểm còn không thể hiện đầy đủ giá trị của bản thân cho tông môn thì không thể nào đem tài nguyên lãng phí đến trên người của kẻ đó được.
Dĩ nhiên để mà nói cho công tâm hơn một chút, cho dù có đầy đủ linh thạch, điều kiện khá giả thì cũng chưa hẳn đã tốt lắm.
Bởi vì linh thạch đám người dùng để tu luyện, chỉ là loại Linh Thạch cấp thấp bên trong ẩn chứa linh khí thật sự mỏng manh còn có nhiều tạp chất.
Nghiêm khắc đánh giá, linh thạch hạ phẩm như vậy cũng chỉ tương đương như lương khô trong mắt người thường, chỉ có thể làm no bụng mà thôi, muốn từ bên trong đó tích lũy ra được khí lực quả thực chính là vọng tưởng.
Theo thông tin của hệ thống cung cấp thì cũng giống như công pháp hay pháp bảo.
Linh Thạch chia ra làm nhiều loại như : Hạ phẩm , Trung Phẩm , Cực Phẩm , khi linh thạch đạt tới Cực Phẩm thì lại được đánh giá thêm về độ tinh khiết thành 9 cấp ( từ nhất phẩm cho đến cửu phẩm ).
Mà với mật độ linh khí loãng như ở Hạ Du này thì việc tạo ra 3 hay 4 mỏ Linh Thạch Trung Phẩm thì đã là quá quý hiếm rồi.
" Hiện tại trong người cũng có tới gần 500 linh thạch hạ phẩm và một ít vàng bạc vụn ".
Ngồi trên đỉnh của một ngọn cây sâu trong khu rừng Vũ Hạo không ngừng kiểm kê số lượng túi trữ vật mà trước khi đi cậu đã thuận tiện lụm được từ trên đám người.
" Còn 3 tuần nữa là đến lần tập trung phát linh thạch của tông môn.
Mỗi một đệ tử thì chỉ được phát 20 khối linh thạch hạ phẩm để tu luyện"
" Nhưng mà với tài phú hiện tại của mình thì việc này cũng không còn quan trọng cho lắm " Vũ Hạo ngồi vê cằm phân vân suy nghĩ không biết có nên trở về tông môn một chuyến hay là không.
" Thôi đành phải trở về một chuyến thôi , dù sao thì trải nghiệm một lần được tập hợp toàn bộ đệ tử trong tông là một trải nghiệm rất không tệ." Cậu luôn là một người thích tò mò khám phá những điều mới mẻ.
Kể cả là kiếp trước của cậu, nhà tuy nghèo nhưng cậu là một cậu nhóc rất hiếu động.
Luôn luôn tò mò và muốn được khám phá ra những điều mới mẻ.
Nghĩ là làm cậu đứng dậy đôi chân huy động nhảy vọt ra xa hướng tông môn mà đi tới.
Qua gần 3 tháng rèn luyện bên ngoài , tu vi của cậu tăng trưởng một cách nhanh chóng.
Về thần thái của cậu cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Không còn là một tiểu đệ tử nhát gan rụt rè như trước, giờ đây cậu cũng đã trưởng thành hơn không ít.
Cũng có thể là do quá trình lịch luyện bên ngoài mà phần nhiều là do nội tại Đế Vương trong người của cậu.
Với gương mặt tuấn tú tà mị của mình kèm theo khí chất mơ mơ hồ hồ tản ra trên người khiến cậu trông rất có sức hút so với phái nữ.
Về đến tông môn, cậu đã thu hút được bao nhiêu cặp mắt nóng bỏng của các nữ đệ tử bắn qua mị nhãn dành cho mình.
Cái đãi ngộ này thì đây là đầu tiên Vũ Hạo trong 2 kiếp người mới được trải nghiệm khiến cậu cảm thấy vô cùng thích thú khi trở thành trung tâm của sự chú ý.
" Ai da đó chẳng phải là Vũ Hạo sư đệ hay sao? Nhiều tháng không gặp sư đệ ngày càng trở nên ra dáng đàn ông hơn rồi nha.
".
Một giọng nói có phần lẳng lơ vang lên đứng chắn phía trước người của Vũ Hạo.
Vũ Hạo nhìn kĩ lại thì mới nhớ ra đây là nữ đệ tử có phần đẫy đà lẳng lơ mà mình khi mới vào tông môn gặp mặt một lần.
Không biết vô tình hay là cố ý mà người phụ nữ này lại ngã nhào vào lồng ngực của Vũ Hạo.
Vốn là người không bao giờ thích chịu thiệt nên khi có cơ hội Vũ Hạo luôn luôn phải tận dụng.
Một tay đỡ xuống vòng eo, bàn tay cố ý luồn xuống bóp mạnh vào bộ kiều đồn nảy nở mà trực tiếp xoa nắn.
Một tay còn lại luồn vào trong vạt áo của ả ta mà chộp tới trái đào ngoại cỡ, bàn tay bóp mạnh, hai ngón tay vân vê hột đào của ả khiến cho ả thở dốc không thôi.
Có lẽ vì đã qua tay nhiều gã đàn ông cho nên bầu sữa của ả có phần hơi chảy xệ.
Với những ả phụ nữ như này thì trong lòng Vũ Hạo chỉ có xem thường.
Đùa nghịch một chút Vũ Hạo buông tay rồi đẩy ả sang một bên, trực tiếp đi thẳng về căn nhà gỗ của mình.
Để lại sau lưng cái nhìn đầy oán trách của ả đàn bà lẳng lơ.
Về đến căn nhà của mình Vũ Hạo nằm lên trên chiếc giường hồi tưởng lại những gì đã diễn ra trong vòng vài tháng phát sinh vừa qua.
Suy nghĩ miên man bất giác cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay đây có lẽ là giấc ngủ ngon nhất từ khi cậu đến với thế giới này.
...
Sáng hôm sau , Mạnh Hạo đi đến trước cửa của Tàng Kinh các , sau khi làm xong hết các thủ tục Vũ Hạo chậm dãi tiến lên tầng thứ 2.
Vì tu vi đã đạt tới Luyện khí tầng 5 đỉnh phong cho nên gã hộ vệ cũng không có làm khó dễ Vũ Hạo như lần đầu tiên bước vào đây.
Khi mới bước lên tới nơi chỉ thấy xung quanh bày trí cũng không khác gì nhiều so với tầng một , chỉ khác là tầng này có diện tích nhỏ hơn và rất ít đệ tử qua lại hơn.
Cậu dự định hôm nay sẽ tìm cuốn Thạch Hà kiếm pháp thức thứ 2 để luyện và trong lòng cũng ôm một tia tâm lý cầu may như khi ở tầng thứ nhất.
Đi tới một khu sách có phần cổ hơn so với các khu ở tầng 2.
Vũ Hạo chợt phát hiện trước mặt cậu là một vị thiếu nữ có thân hình thon dài uyển chuyển vòng eo mảnh khảnh bộ ngực bạo mãn căng tròn bập bùng lên xuống theo từng nhịp hô hấp của thiếu nữ.
Bờ mông căng tròn, làn da trắng mịn như mỡ đông .Bộ tóc đen dài óng mượt , cái cổ cao quý như thiên nga tô điểm thêm xương quai xanh ngọc ngà.
Nàng đứng ở đó khoác trên mình bộ áo bào trắng tinh tựa như một tiên nữ hạ phàm vậy.
Thề với trời đây có lẽ là người con gái đẹp nhất mà cậu đã từng gặp.
Một trong những đệ tử chân truyền tu vi Luyện Khí tầng 9 đỉnh phong.
Tiên tử cao cao tại thượng trong mắt đám đệ tử trong tông môn.
Trong đầu Vũ Hạo chợt hiện lên cái tên :
" Linh Vân sư tỷ "