Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 122




“Cái gì gân gà?”

“Tôi không giống gân gà trong tay anh sao? Ăn vị nhạt nhẽo nhưng bỏ thì tiếc.”

Lục Huyền Lâm nhìn cô, là gân gà sao? Hình như không phải!

“Có một cách vẹn toàn đôi đường, có thể khiến cô thoát khỏi cuộc hôn nhân tệ hại này, còn không tốn một đồng một cắc.”

Làm sao có thể?

Thật sự có cái bánh vậy sao?

Lý Tang Du được bánh rơi trúng đầu hai lần, một lần là ông nội bỗng nhiên cho đứa con 50% cổ phần, một lần là bỗng nhiên mang thai đứa con.

Nhưng bánh vẫn là bánh, từ trên trời rơi xuống chỉ đập vào đầu cô, lại từ đầu cô rơi xuống đất, nát vụn giống như bình thủy tinh vậy!

Cô chỉ có thể nhìn đống vụn trên đất, nhặt cũng không nhặt được. Miễn cưỡng đi nhặt, chỉ khiến bàn tay toàn là máu, còn đau đớn trong lòng.

Lý Tang Du không hỏi là cách gì, cô biết mùi vị của chiếc bánh đó sẽ không ngon lành như vậy.

“Sinh cho tôi một đứa con, dùng cổ phần của đứa bé đổi lấy tự do của cô.”

Chủ ý này…

“Sau khi đứa trẻ ra đời, để đứa bé lại, cô có thể đi rồi.”

Đúng là một phương pháp vẹn toàn đôi đường, là một cách hay với Lục Huyền Lâm, vừa thỏa mãn được yêu cầu của ông nội, vừa có thể một cước đá cô đi.

“Bây giờ đứa bé là con bài duy nhất của cô, muốn có được con bài này, thì phải xem biểu hiện của cô rồi.”

Biểu hiện?

Nhìn từ tình hình tối qua, còn cần cô chủ động?

Rõ ràng biết tính cách của Lý Tang Du kiên ngạo như thế, lại cứ muốn cô chủ động, đây rõ ràng là đang nhắc nhở cô, cô chính là người phụ nữ không biết liêm sỉ.

Đây chính là nhận lợi ích thì phải nể mặt người ta.

Lý Tang Du không muốn phản bác thêm gì nữa, lần nữa đứng dậy.

“Muốn đi?” Việc này nằm ngoài dự tính của anh, anh tưởng đã thuyết phục được cô.

“Vì để có thể nhanh chóng sinh con, tôi phải mài giũa cách biểu hiện thế nào, làm phiền tổng giám đốc Lục kiên nhẫn chờ đợi, đợi tôi học được thì sẽ cố hết sức mình khiến anh hài lòng.”

Có những ý gì vậy?

Học? Học thế nào? Học trên người người đàn ông khác?

Đôi mắt Lục Huyền Lâm như tóe lửa, nhìn cô: “Não của cô bị đập trúng rồi à? Việc này còn cần phải học?”

Quả thực cô không cần học, dáng vẻ uống say tối hôm qua của cô đã hoàn toàn thu hút hứng thú của anh.

“Anh nghiêm khắc yêu cầu muốn tiêu chuẩn, tôi sợ tôi không đạt đến, lại làm anh mất hứng.” Lý Tang Du nói xong thì ra khỏi nhà hàng.

Cô rất đói, nhưng bây giờ đã không ăn nổi nữa.

“Đợi đã!” Lục Huyền Lâm vội vàng đuổi theo: “Nếu cô dám ra ngoài tìm trai, tôi sẽ đánh gãy chân cô.”

Lúc đuổi đến bên ngoài nhà hàng, Lý Tang Du vừa lên một chiếc xe taxi.