Thủ đô là nơi quy tụ những người tài năng, trong đó có một cặp vợ chồng là cảnh sát thuộc tổ điều tra. Hai người họ vị trí trong ngành không thấp do họ luôn cố gắng nhận nhiệm vụ, luôn làm nhiệm vụ mỗi ngày, mà bốn năm họ luôn điều tra về ông trùm ma tuý.
Họ kết hôn được năm năm, gần cuối năm thứ hai thì mang thai con đầu lòng. Người bạn thân rất vui, vội vàng đến chúc mừng. Tuy đối phương cũng rất bận, chồng là chủ tịch Triều thị và bản thân là phó chủ tịch Triều thị, đồng sáng lập. Có điều vẫn sắp xếp đến, tay xoa xoa bụng mẹ cậu nói:"Đây là con dâu tương lai của tớ đó, tớ sắp có con dâu rồi"
Mẹ Tử Phong chỉ cười, mẹ Di Trạch vẫy tay gọi con trai nhỏ Di Trạch đến. Bà chỉ vào bụng mẹ cậu rồi nói:"Trạch nhi, trong bụng cô là vợ tương lai của con đó, sau này con phải bảo vệ vợ con thật tốt đó biết chưa hả?"
Di Trạch tức thì gật đầu. Mẹ cậu hỏi:"Nếu như là con trai thì sao?"
Bà nói:"Cậu bị tư tưởng phong kiến à? Hiện tại nam nam và nữ nữ kết hôn là chuyện bình thường rồi, hơn nữa còn có sinh con bằng phương pháp nhân tạo mà, sợ gì chứ, hơn nữa nếu đứa đầu là con trai đứa sau là con gái thì gả con gái là được, còn nếu cậu chỉ đẻ một đứa thôi thì gả đứa đó cho Di Trạch nhà tớ, sau này một đứa mang họ nhà cậu một đứa mang họ nhà tớ"
Mẹ cậu khẽ gật đầu, bố anh tiến vào, dắt con trai ra ngoài chơi. Mẹ cậu nói với mẹ anh:"Tớ thấy không ổn lắm, từ lúc bắt đầu điều tra ông trùm ma tuý tớ và anh ấy hay bị ám sát, tớ sợ sau này bản thân sẽ chết thực, nhưng như vậy sợ sẽ liên luy. đến bố mẹ sống ở quê và cả con của tớ"
Mẹ anh đáp:"Ông trùm thì có làm sao đâu chứ, tớ có thể bảo vệ được, sau này nếu cậu bỗng nhiên mất, tớ sẽ mang con cậu về nuôi, nhưng cậu phải đối thông tin trên giấy khai sinh của con cậu, không được để tên hai người, và cả thông tin bố mẹ hai người nữa, bệnh viện sinh con đừng đến bệnh viện đó, sinh ngay ở nhà, tớ cho người đến giúp đỡ đẻ, sinh sống tớ mang nó về cho bố mẹ cậu, cậu vì điều tra đã cắt đứt quan hệ với bố mẹ ruột rồi mà, thêm tớ cho người bảo vệ nữa nhất định không sao, nếu sau này cậu bị ám sát chết thật thì tớ mang nó về nuôi.
Có điều vẫn không an toàn lắm, họ có thể sẽ ra tay ngay chỗ bố mẹ hai người, tớ gửi bố mẹ tớ, giống như con tớ vậy"
Mẹ cậu hỏi:"Như vậy có ổn không?"
Mẹ anh khẽ gật đầu rồi nói:"Bố mẹ tớ rất dễ, chỉ cần giải thích với bốn gia đình, bảo họ đừng loan tin này ra là được"
Mẹ cậu không biết nên làm sao cũng chỉ đành gật đầu. Năm sau, mẹ cậu sinh ra cậu, mẹ anh bế cậu mang đi ngay sau đó
Cả hai người họ không sợ chết nhưng lại sợ bản thân liên luy đến con và gia đình, họ không có tội, nếu bị giết chẳng khác gì bị chết oan cả. Việc này khiến cả hai không dám sinh con nhưng vì hôn ước, hơn nữa họ đoán bạn thân họ có thể bảo vệ đứa trẻ nên vẫn sinh ra một đứa.
Hôn ước hai bên gia đình được đặt từ sớm, hai gia đình là bạn từ nhỏ từ khi còn ở quê. Đến năm cấp ba họ yêu nhau trở thành hai cặp đôi nổi tiếng nhất trường vì xứng đôi. Cả bốn người dù sao cũng học giỏi nhất trường, sau yêu nhau thành tích không rớt xuống vẫn giữ vững phong độ và càng cố gắng hơn. Ban đầu hai gia đình có không ủng hộ, nhưng không phải chuyện họ yêu nhau. Mẹ cậu muốn cùng bố cậu vào học viện cảnh sát còn mẹ anh muốn theo bố anh đi học kinh tế. Nên hai gia đình không tán thành nhưng vẫn nuốt vào đồng ý.
Ba năm sau khi cậu ra đời, suốt những năm này không có chút tin tức nào ấy vậy mà lần đó mẹ anh về làng sau ba năm không quay lại, bà đến nhà hai người bạn thân trước sau đó về nhà bố mẹ đẻ, ôm cậu mang đi.
Bà nói:"Thẩm nhi, chúng ta về thôi, sau này gọi ta là mẹ, ta là mẹ chồng con, mẹ con đã đặt hôn ước cho con và con của ta, từ nay về sau ta sẽ nuôi con lớn"
Về đến nhà chạm mặt chồng, nhìn đứa trẻ có nét giống hai đứa bạn thân, đối phương trầm giọng hỏi:"Đã đưa về rồi à?"
Bà gật đầu, ông thở dài đỡ trán lắc đầu chán nản rồi cố bình tĩnh lại, vương tay ôm lấy cậu vào lòng bảo:"Từ giờ
Thẩm nhi sẽ đổi tên thành Tử Phong, gọi ta là bố, ta là bố chồng con, yên tâm bọn ta sẽ thay bố mẹ con chăm sóc cho con thật tốt"
Cậu được ngủ ở căn phòng bên cạnh phòng anh, mẹ anh dắt cậu đi mua đồ mới, cậu thích gì mẹ anh liền ra lệnh gói nó lại mang về cho cậu. Tử Phong rất vui, cậu thích ăn bánh ngọt, bà cũng không ngần ngại thuê hẳn đầu bếp chuyên làm bánh ngọt của nhà hàng năm sao về để mỗi ngày đều làm bánh cho cậu ăn.
Hôm ấy thứ sáu, cũng là ngày đầu tiên cậu được nhìn thấy anh, hôn phu trên hôn ước của cậu, Kiều Di Trạch.