Năm thái tử hai mươi mốt tuổi, có một trận đại chiến đã xảy ra, là đại chiến giữa Ma tộc Quỷ tộc Yêu tộc với Thần tộc. Trận đại chiến ấy lấy đi gần một nửa tổng số các vị thần, Ma tộc Quỷ Tộc và Yêu tộc dám lên là vì có sự dẫn dắt của Quỷ vương mạnh thứ hai sau Cố Tử, Quỷ Vương thứ mười Hạ Khuynh. Trận chiến ấy xảy ra trong mười ngày. Thiên Đình đã hao hụt khá nhiều sau trận chiến với Quỷ Vương mạnh nhất không thể đấu với Quỷ Vương mạnh thứ hai, Thiên Đế hét lên:"Tất cả lui binh, lôi thần đánh trống triệu tập, gọi thái tử đến ngay"
Tiếng trống vang khắp bát hoang tứ hải, không phải kẻ nào cũng nghe được nhưng kẻ nghe được là kẻ hiểu dụng
Ý. Thái tử Vân Thiên ở Quỷ giới đương nhiên nghe được, y lười biếng ngồi dậy vận kim y lên người, Quỷ Vương bên cạnh giúp y cài kim quang lên đầu. Trước khi đi y không quên hôn hắn một cái rồi đội đấu lạp lên đầu biến mất.
Y vừa xuất hiện trên Thiên Đình đã thấy một chưởng đang lao về phía mình, tức thì vung tay hất văng chưởng đó sang một bên.
Đấu lạp tháo xuống để lộ dung mạo, Quỷ Vương tức giận nghĩ thầm:"Ta thao c* m* nó, là Quỷ hậu của tên khốn họ Cố kia, hết hắn rồi đến người của bắn phá hỏng chuyện của ta"
Vân Thiên tuy mang dòng máu của Thiên Đế nhưng không phế như phụ thần mình, phụ thần y từ nhỏ đã không chịu học cứ nhông nhông đi chơi, y thì khác, y thừa hưởng tất cả những thứ mà tổ phụ đã học, cả những thứ tiên tổ biết. Hơn nữa cũng học vài thứ từ mẫu thần, tất cả đã được truyền thông qua bí pháp ngay lúc y còn nhỏ.
Thông qua một chạm của họ vào trán, họ đã truyền toàn bộ cho y. Y từ trong bụng thiên hậu đã được hấp thụ đủ thứ tốt, thiên hậu tu luyện y cũng tu luyện. Hiển nhiên y sẽ mạnh hơn phụ thần y.
Quỷ Vương nghiến răng hỏi y:"Ngươi, là thái tử Thiên Cung?"
Vân Thiên nhếch môi cười trả lời:"Đúng rồi, ta là thái tử"
Y nói:" Vậy thì sao? Ngươi định nói với y? Nhưng y căn bản biết từ lâu rồi"
Quỷ Vương tức giận lắm nhưng không thể làm gì, hắn biết rõ thực lực y ra sao, y là người duy nhất có thể bắt Quỷ Vương mạnh nhất đánh nghiêm túc, lực đạo đánh tay đôi đủ khiến vị Quỷ Vương nào đó suýt chết, may mà hắn đủ mạnh để chống đỡ qua cú đó.
Quỷ Vương định ra lệnh rút thì y nói: "Quỷ Vương các hạ à, nếu hôm nay ngươi đã đến vậy thì đừng đi nữa, ngươi không còn mạng để đi đâu"
Lời vừa dứt y lập tức biến mất, giây sau một lớp kết giới xuất hiện rồi từng kẻ một ngã xuống tại chỗ, y cuối cùng lướt đến ngay bên cạnh Quỷ Vương, hắn đang đứng giữa một đống xác chết. Quỷ Vương hét lên:"Ngươi...các Quỷ Vương khác nhất định không tha cho ngươi đâu"
Y ghé sát tai hắn nói nhỏ:"Ngươi mạnh thứ hai, ta giết ngươi thì ngươi nghĩ những kẻ khác dám đến không?"
Nghe y nói hắn lập tức ớn lạnh, hắn nổi giận nói:"Ngươi... ngươi..."
Vân Thiên nói ngay:"Yên tâm đi, chuyện ta đánh nhau với ngươi y biết đầu tiên trong số các quỷ vương, giết ngươi là được y ngầm chấp thuận"
Nói xong liền tự tay tiễn đối phương đi, Quỷ Vương rút thanh kiếm trong tay y ra khỏi ngực hắn, cùng y đánh một trận, thanh kiếm nhiễm Quỷ khí bị y ném sang một bên. Vân Thiên rút loan đao ra, thanh loan đao khá dài hơi thở từ nó khá lạnh lẽo đủ sức cắt đứt một thứ từ xa, y cầm nó đánh nhau với hắn.
Quỷ Vương bị thương hơi bất lực rồi lại đứng trước một loan đó có chút hơi thở của Quỷ Vương mạnh nhất kia càng kiêng dè y hơn, cả hai đánh tay đôi với nhau hơn nữa canh giờ thì hắn bị y xiên chết.
Xiên hắn xong y thu thế, thanh đao cũng biến mất.
Y nói:"Đừng trách y không cản ta, hãy trách ngươi, y cản ngươi nhưng ngươi không nghe"
Hắn từng đến Quỷ Cung của Cố Tử chơi lúc cả hai đang đánh nhau một trận trong sân, thấy hắn tới cả hai ngừng lại không đánh nữa, cả hai cùng nhau trò chuyện, hắn nói thẳng: "Ta muốn đánh Thiên Đình, Ma tộc Yêu tộc đã quy hàng đầu quân cho ta"
Cố Tử nhấp trà, Vân Thiên đang ngồi trong lòng y nghe rõ tất cả, y nói:"Hãy cẩn trọng, ta chỉ nhắc nhở, ngươi nghe hay không thì tuỳ, nếu Thiên Đế gọi Thái Tử của hắn đến hãy mang quân chạy đừng chờ Thái Tử Thiên Cung đến đánh, ngươi không đánh lại ta, nên càng không phải đối thủ của Thái Tử phi Thiên Cung và Thái Tử Thiên Cung"
Hắn cười lớn đứng dậy trước khi đi đã nói:"Thực lực của ta hiện tại đã lớn hơn trước rồi, nhất định có thể đánh bại cả hắn, thê tử hắn và ngươi"
Hắn ra đến cửa chuẩn bị đi khuất y mới nói: "Hắn nương tay với ta đôi chút"
Chỉ thế thôi, đã nhắc khéo rồi vẫn không từ bỏ chuyện này.
Đánh xong trận, y xoay người thi lễ với Thiên Đế sau đó biến mất, không nói gì cả.
Thiên Đế cũng chỉ biết bất lực thở dài trước tính cách của nhi tử mình.