Bà Cốt Khương Tô

Chương 39: Chương 39






Trịnh Dung Dung càng ngày càng không thể chịu đựng được tình duyên mà bùa tình duyên mang đến.



Hôm nay đã là ngày thứ ba tên côn đồ ngoài trường học theo đuổi cô ta, nói là yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên, còn đi khắp nơi rêu rao cô ta là bạn gái anh ta, thậm chí vì khu vực núi phía sau trường học đang xây dựng cho nên mỗi ngày đều có người từ ngoài đi vào, cậu ta đã nhân cơ hội này mà trà trộn vào trường học, không biết moi từ đâu ra thông tin lớp của cô ta, chạy thẳng đến lớp học của cô ta để tìm, cuối cùng là nhờ Trương Tiểu Kiều đuổi đi.



Vì chuyện này mà cô ta đã từng đến tìm Khương Tô một lần, nhưng mà Khương Tô nói trừ khi xóa bỏ bùa chú này, nếu không sẽ không thể nào giải quyết được.



Trịnh Dung Dung thỉnh bùa mất năm mươi nghìn, mới vẽ chưa tới hai tuần, hơn nữa vì có bùa này mà cô ta và Châu Ngang đã càng ngày càng thân thiết, cô ta cũng đã hỏi Khương Tô, nếu bỏ bùa đi thì sau này làn da cô ta có trở về như trước kia không, sau khi nhận được đáp án chắc chắn, sẽ dần khôi phục lại bộ dạng trước kia.



Nghĩ đến những lời ca ngợi đã nghe gần đây, Trịnh Dung Dung không muốn từ bỏ sớm như vậy.



Hôm nay sau khi tan học thì phát hiện tên côn đồ kia tiếp tục chờ cô ta ở cổng trường, cô ta cắn răng, dứt khoát gọi điện thoại về nhà nói hôm nay ngủ ở trường, sau đó vào lớp tìm một cô bạn khá thân, đến ký túc xá của bạn nữ đó ở tạm.






Đêm đã khuya.




Tiếng trò chuyện của các bạn trong ký túc xá cũng dần trở nên im lặng.



Bạn học cùng giường đã ngủ rồi, Trịnh Dung Dung nằm trong chăn nhắn tin WeChat với Châu Ngang, vì lần gặp nhau ngày hôm đó, lúc sau Châu Ngang đã chủ động tới tìm cô ta, hai người thường xuyên qua lại dần trở nên thân thiết, rồi thuận theo tự nhiên mà trao đổi WeChat, số di động, mấy ngày gần đây tối nào cũng phải trò chuyện một lúc lâu, từ hứng thú, sở thích, cho đến sách mà người kia thích, điện ảnh, âm nhạc, có vô số đề tài nói mãi không hết.



Chờ đến khi Trịnh Dung Dung để ý giờ giấc thì không ngờ đã là hai giờ sáng! Nghĩ ngày mai còn phải dậy sớm tập thể dục buổi sáng, Trịnh Dung Dung quyến luyến chúc ngủ ngon với Châu Ngang, sau đó nhanh ấn tắt điện thoại, chuẩn bị ngủ.



Vào lúc Trịnh Dung Dung mơ màng sắp ngủ, bỗng nhiên cô ta phát hiện ra cái giường hơn lắc lư, bởi vì chuyện bóng đè trước kia, giấc ngủ của cô ta rất nông, chỉ nghe thấy tiếng bước chân xuống giường sột soạt.




Cô ta nghĩ bạn cùng giường định xuống giường đi WC, sau khi bình tĩnh lại thì nghe thấy sau khi bạn học xuống giường thì không đi về hướng WC mà đi thẳng ra ngoài cửa, mở khóa cửa.



Trịnh Dung Dung cảm thấy kỳ quái, đã trễ thế này rồi mà còn định mở cửa đi đâu? Cô ta mơ màng mở mắt ra, sau đó hỏi một câu: “Cậu đi đâu vậy?”Kết quả cứ như là nữ sinh mở cửa không nghe thấy lời cô ta hỏi, vẫn tiếp tục mở khóa.



“Bội Bội?” Cô ta lại kêu thêm một tiếng, cất giọng cao hơn.




Nhưng mà không biết là vì nữ sinh kia không muốn để ý đến cô ta hay là vốn không nghe thấy tiếng gọi của cô ta, mà mở cửa rồi đi thẳng ra bên ngoài.



Sao lại thế này chứ! Đã muộn vậy rồi mà còn đi đâu?Trịnh Dung Dung lại nhắm mắt lại, cảm giác quái dị trong lòng càng lúc càng nhiều.



Đột nhiên!Trong đầu cô ta bỗng nhớ ra chuyện nữ sinh nhảy lầu tuần trước.



Cô bạn đó tự sát lúc nào nhỉ?Trịnh Dung Dung nhanh chóng cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua đồng hồ - Hai giờ mười phút sáng.



Chớp mắt cả người Trịnh Dung Dung tê rần như bị điện giật, sau đó ngồi phắt dậy khỏi giường.



Nhóm dịch: Nhà YooAhin.