Nhìn thân ảnh mĩm cười quỷ dị bên trong vô tận hỏa diễm, Mộc Hào cùng Tứ trưởng lão hai mắt gắt gao mở lớn...
Một cảm giác bất an lan tràn khắp cõi lòng họ...
Tứ trưởng lão đưa tay gạt đi mồ hôi trên trán, khó có thể tin một Hóa Thần Kỳ như hắn lại bị nhiệt độ hừng hực lúc này làm toát mồ hôi...
Thình thị! Thình thị!
Âm thanh tim đập liên tục từ ngọn lửa vang lên, mỗi một lần như nện thẳng vào lòng hai người bọn hắn...
Nhìn hỏa diễm tử sắc phô thiên cái địa, cộng âm thanh tim đập đều đặn, lại thấy không gian nơi tiếp xúc với ngọn lửa đang kịch liệt vặn vẹo run rẩy...
Như nghĩ đến điều gì bất khả tư nghị, tứ trưởng lão gương mặt vặn vẹo như gặp quỷ, hắn ngơ ngác lắc đầu lẩm bẩm:
“Không, không, làm sao có chuyện đó, thật hoang đường, dù ngươi có là trấn thế thiên tài sở hữu 3 loại linh căn, cũng không có khả năng sở hữu thứ đớ”
“Ba, ba loại linh căn sao? Ực” Mộc Hào khó khăn nuốt nước miếng khô khốc. nơi cổ họng, nghĩ đến lúc đầu Lạc Thần dùng Thổ Hùng, sau đó là cước pháp mang theo Thủy linh lực, hiện tại lại được hỏa diễm bao trùm toàn thân...
Vô tận ghen ghét cấp tốc bao phủ trái tim Mộc Hào, sắc mặt nho nhã vốn có vặn vẹo vì dữ tợn, nắm tay siết chặt đến rớm máu, hắn điên cuồng gào thét:.
“Tại sao? Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì người có thiên phú kinh khủng không phải là Mộc Hào ta?”
“Hừ, lòng dạ hẹp hòi như vậy” Lạc Thần càng nghe càng chán ghét, kẻ này tư duy quả thật không giống người thường.
“Haha, dù ngươi có thiên phú kinh khủng thì thế nào? Hôm nay vẫn phải chết, vẫn phải chết” Mộc Hào dữ tợn cười như lệ quỷ, nhìn sang tứ trưởng lão hét lớn:
“Mau giết hắn, giết hắn cho ta!”
“Ực, thiếu chủ, lát nữa ta cuốn lấy hắn, ngươi tìm cách thoát thân” Tứ trưởng lão hai mắt âm tầm bất định nhìn ngọn lửa vẫn đang nhảy nhót, hư ảnh khổng lồ sau lưng người kia vẫn đang trong quá trình ngưng tụ, hắn khó khăn nhìn Mộc Hào truyền âm căn dặn.
“Tại sao? Sao ta phải trốn? Hóa Thần Kỳ như ngươi giết hẳn không phải như trở bàn tay sao?” Mộc Hào quát lớn, tràn ngập khó hiểu.
“Hít, người này không dễ giết như vậy, ngươi là hy vọng của Thiên Mộc Tông sau này, không thể xảy ra chuyện được” Tứ trưởng lão đắng chát nói, bị một thiếu niên nhỏ tuổi gây nên cảm giác nguy hiểm, hắn cũng xấu hổ vô cùng.
“Hoang đường, sao lại có chuyện đó?” Mộc Hào chất vấn, một Hóa Thần lại e ngại thiếu niên nhìn qua chỉ là Kim Đan, đây quả là chuyện điên rồ nhất thế gian này.
“Dị Hỏa” Tứ trưởng lão khàn khàn thốt lên.
“Cái... Cái gì?” Mộc Hào hai mắt gắt gao trừng lớn, nhìn ngọn lửa màu tím hừng hực thiên địa, cảm giác bất an lại đột ngột dâng trào.
“Đó là Dị Hỏa, hơn nữa còn là khủng bố Tử Tâm Phần Không Viêm, bài danh thứ 9 trên Dị Hỏa Bảng” Âm thanh run rẩy khiến trái tim Mộc Hào như sơ cứng lại.
“Làm...làm sao có...có thể?”
“Là sự thật, mặc dù khó tin nhưng tất cả là sự thật” Tứ trưởng lão nhàn nhạt nhắm mắt...
Mộc hệ tu sĩ bọn hắn kiêng ky nhất là Hỏa hệ tu sĩ, dù là Hỏa Diễm bình thường cũng đã áp chế Mộc hệ một bậc, huống gì trong truyền thuyết Dị Hỏa?
Đối phương có Dị Hỏa che chở toàn thân, đối đầu với các loại Mộc hệ công kích đã ở thế bất bại, vì công kích Mộc hệ khi chưa kịp tiếp xúc thân thể đối thủ đã bị Dị Hỏa thiêu hủy hết rồi...
Còn đánh cái rắm a...
Trừ khi ngươi có Mộc Hệ kỳ vật đẳng cấp cao không kém Dị Hỏa thì may ra...
Chưa kể thiếu niên này quỷ dị như vậy...
Lần đầu tiên trong đời, Tứ trưởng lão sinh ra cảm giác hoang đường như: Vậy...
Hắn là Hóa Thần Kỳ, mặc dù kiêng ky Dị Hỏa vẫn có thể bằng vào tốc độ của mình trốn đi, nhưng còn Mộc Hào thì sao?
Dù có ưu thế phi hành của Nguyên Anh Kỳ, nhưng với tốc độ kinh khủng của người này, có thể trốn được sao?
Nếu hắn mang theo Mộc Hào chạy trốn, tốc độ suy giảm không nói, nếu đối phương phía sau liên tục truy kích, rất có thể nguy hiểm cho cả hai...
Thân pháp của thiếu niên này quá mức khủng khiếp, dù thân là Hóa Thần Kỳ như hắn vẫn không dám chắc mang theo một người như Mộc Hào có thể chạy
thoát được...
Không bằng hắn quấn lấy Lạc Thần, để Mộc Hào bỏ chạy, sau đó bản thân mình cũng rời đi, thậm chí tìm cơ hội quay lại đánh lén Lạc Thần...
Gáyyy
Mặc kệ bọn hắn suy nghĩ gì, hư ảnh khổng lồ lúc này rốt cuộc hình thành thực chất...
Âm thanh chấn động cửu tiêu, kiệt ngạo bất tuần, vua của vạn điểu rốt cuộc hàng thế...
Hỏa Phượng Hoàng... Tứ Linh Vệ Hồn Thuật một trong...
Hơn nữa lần này Lạc Thần đã hạ quyết ý giết người diệt khẩu, không tiếp tục che dấu Hồn Tu thân phận, hồn lực gia trì vào thân thể Hỏa Phượng...
Khiến nó như một sinh mệnh thực thụ...
Cũng là trạng thái hoàn mỹ nhất của Tứ Linh Vệ Hồn...
Uy nghiêm mà cao quý...
“Đáng chết! Người này rốt cuộc có thân phận gì, ngay cả vũ kỹ cũng quỷ dị như vậy” Tứ trưởng lão trong lòng khiếp sợ, hư ảnh này rõ ràng là thần thú Phượng Hoàng trong truyền thuyết...
Dùng Dị Hỏa ngưng tụ Phượng Hoàng, loại phương thức này quả thật chưa từng nghe qua...
“Tổ Thụ Chở Che” Dù điên cuồng suy nghĩ nhưng Tứ trưởng lão phản ứng không chậm, hai tay cấp tốc kết ấn thi triển phòng ngự vũ kỹ.
Vô số Mộc linh lực cuộn trào hóa thành một thân cự đại cổ thụ xuất hiện trước mặt Mộc Hào và hắn.