Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 75: Hai loại linh thảo




3 Ngày trôi qua...

Đấu giá hội vẫn tiếp tục diễn ra, không khí ngày càng kịch liệt, thậm chí từng xuất hiện vài món Địa Cấp Thượng Phẩm pháp bảo, Lạc Thần cũng đấu giá được hai loại Huyền cấp linh thảo lần lượt là Hương Linh Thảo, Hoa Tình Chỉ

Mặc dù hai thứ này đẳng cấp không cao, nhưng Lạc Thần vừa nghe xong đã lập tức cạnh tranh đấu giá khiến mấy người Tần Mộng Ảnh không hiểu ra sao.

“Ngươi không phải Luyện Đan Sư, mua linh thảo làm gì?” Tân Mộng Ảnh ném qua ánh mắt tò mò.

“Bí mật” Lạc Thần thần bí đáp trả, trong lòng hơi đổ mồ hôi, hắn đã từng nghiên cứu sơ qua Nhẫn Hắc Lâu của Tà Hoàng để lại, mà bên trong có cách thức điều chế Ma Niệm Đan cùng Liệt Tình Hương.

Hai loại linh thảo vừa mua được chính là nguyên liệu chính để luyện chế Liệt Tình Hương, Lạc Thần làm sao dám nói?

Nhờ Liệt Tình Hương mà tên này chiếm được Diễm gia hai vị công chúa, ăn tủy mới biết vị, hắn từ lâu đã nuôi ý định luyện chế loại dâm dược này phòng thân, hiện tại rốt cuộc có cơ hội.

“Hừ, ra vẻ thần bí” Tân Mộng Ảnh bĩu môi, nhìn vẻ mặt tên này rõ ràng đang đánh chủ ý quái quỷ gì.

Lạc Thần ngoài mặt tỏ vẻ bình thản nhưng trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, xem ra nàng không biết Liệt Tình Hương tồn tại, hắn chỉ sợ với kiến thức. kinh người của một Luyện Hư Kỳ, Tân Mộng Ảnh vạch trần ý muốn “dâm tiện” của mình.

Mà Tần Mộng Ảnh từ đầu đến giờ vẫn chưa đấu giá lần nào, chỉ chăm chú vuốt ve y phục Băng Tâm Như Mộng trong lòng, Lạc Thần thậm chí hoài nghỉ chỉ sợ nàng ôm nó ngủ luôn cũng không biết chừng.

Lý Lân trong lòng lúc này mâu thuần tột độ, vốn hắn nghĩ Lạc Thần có bối cảnh hết sức kinh người, muốn bám lấy bắp đùi để có tiền đồ tươi sáng, nhưng hiện tại Lạc Thần lại đắc tội hai lão quái vật là Huyết Thường và Phàm Không, khiến hắn không biết có nên tiếp tục giữ vững lập trường của mình hay không.

Mà Lý Trúc Loan lúc này cũng giận dữ phi thường, đường đường hai tên tiền bối lão quái vật mà lại cùng lúc đứng ra uy hiếp một người trẻ tuổi, nếu không phải trưởng lão Lý gia kịp thời ngăn chặn, chỉ sợ với bản tính ngây thơ của nàng đã sớm chửi ầm lên.

Lại vài ngày trôi qua, hầu hết các tu sĩ có mặt đều tỏ vẻ hài lòng với Đấu giá hội lần này, người có tiền thì mua được thứ tốt, kẻ không tiền thì được mở mang †ầm mắt, gia tăng kiến thức, xem như chuyến đi này không tệ rồi.

Lúc này trên sân khấu, Thành Bích vừa giao dịch xong một kiện Địa Cấp vũ khí, bầu không khí bắt đầu ngưng trọng, không ít người hô hấp dồn dập, bởi vì mọi người đều biết một điều.

Thiên cấp sắp xuất hiện... Quả nhiên, Thành Bích nhìn quanh hội trường một vòng, cất tiếng trong trẻo

'ật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá lần này sắp xuất hiện, bất quá lần này đấu giá không dùng Linh Thạch”

“Không dùng linh thạch?” Đám người một mặt khó hiểu.

“Thành Bích chấp sự có thể nói rõ hơn không?” Một Hóa Thần kỳ lên tiếng hỏi, đây là lần đầu Đa Bảo Các không dùng Linh thạch để trao đổi vật phẩm, đương nhiên cũng là lần đầu tiên có Thiên cấp vật phẩm được bán đấu giá.

“Đơn giản thôi, vật phẩm Thiên Cấp này là do một vị đạo hữu nhờ Đa Bảo Các đấu giá, mục đích là trao đổi vật phẩm mình cần, nên lần này thay vì dùng Linh thạch đấu giá, các vị quan khách cần sử dụng vật phẩm vị đạo hữu kia cần” Thành Bích từ tốn giải thích nói.

“Thì ra là thế” Đám người bừng tĩnh đại ngộ, khó trách lần này Đa Bảo Các lại mang Thiên Cấp ra, thì ra là làm trung gian cho người khác.

“Được rồi, Thành Bích cũng không tiếp tục dài dòng, mời chư vị xem vật phẩm 'Thiên Cấp, cũng là vật phẩm cuối cùng của Đấu giá Hội lần này” Thành Bích ngưng trọng nói.

Vừa dứt lời, không gian quanh thân nàng hơi run rẩy, một khe hỡ hư không nứt ra, bên trong đi ra một tên lão già tóc trắng.

“Luyện Hư Kỳ của Đa Bảo Các!” Đám quan khách sắc mặt kính cẩn, có thể xé rách hư không là bản lĩnh của Luyện Hư Kỳ cường giả, hiển nhiên Thiên Cấp vật phẩm do đích thân Luyện Hư Kỳ hộ tống xuất hiện.

Lão già hướng Thành Bích gật đầu, bàn tay vung lên, một quyển sách cổ xưa lơ lửng xuất hiện, hơi thở tan thương theo năm tháng lập tức tràn ngập khán phòng, rung động trái tim mỗi người, hiển nhiên đây là một thứ đã tồn tại rất xa xưa.

Vô số cường giả hô hấp bắt đầu gia tốc, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chăm sách cổ, trong mắt tràn ngập tham lam như ẩn như hiện, hiển nhiên cực độ khác vọng với thứ này.

“Đây là một Thiên Giai Trung Phẩm Kiếm Pháp” Lời Thành Bích vừa dứt càng khiến bầu không khí kịch liệthơn bao giờ hết., thậm chí có người không nhịn được vận chuyển linh lực.

“Hù” Hai tiếng hừ lạnh mang theo khí tức hùng hậu của Luyện Hư Kỳ cùng lúc. vang lên, vô số người rùn mình, uể oải sắc mặt trắng bệch.

Chỉ thấy bên cạnh Thành Bích không biết lúc nào đã xuất hiện thêm một bà lão lưng còng, hiển nhiên đây là vị Luyện Hư Kỳ còn lại của Đa Bảo Các.

Hai vị Luyện Hư cùng nhau tọa trấn Thiên Cấp vật phẩm.

“Các vị bình tĩnh, nơi đây là Đa Bảo Các, tất cả có quy cũ rõ ràng” Ông lão đứng cạnh Thành Bích khàn khàn nhắc nhở nói, ngay cả Huyết Thường và Phàm Không cũng im lặng không dám ứng tiến.

“Khanh khách, chư vị nôn nóng cũng là bình thường, bất quá đợi Thành Bích công bố lai lịch kiếm pháp này cũng không vội” Thành Bích lên tiếng cười giải vây thu hút lực chú ý của toàn trường.

Nhìn toàn bộ ánh mắt đổ dồn vào mình, Thành Bích lịch sự nhã nhặn nói:

“Thiên Cấp Trung Phẩm kiếm pháp này có tên là Đồng Tâm Kiếm Pháp, thích hợp với tu sĩ sở hữu bất kỳ loại linh căn nào, chỉ cần sử dụng vũ khí là kiếm”

“Hơn nữa còn là một bộ song kiếm pháp, giành cho hai người cùng nhau tu luyện, khi chiến đấu có thể song kiếm hợp bích, uy lực gia tăng gấp nhiều lần, có thể là phu thê, cũng có thể là huynh đệ, chỉ cần thật sự hiểu ý nhau đều có khả năng tu luyện”

Thành Bích lời nói khiến rất nhiều tu sĩ dùng kiếm hai mắt nóng rực, không ít đôi phu thê nhìn nhau, hiển nhiên giá trị của Đồng Tâm Kiếm Pháp đánh động chỗ sâu trong lòng bọn họ.

Mà Lạc Thần lúc này cũng nhìn thoáng qua cặp Tinh Ngân Song Kiếm của Tố Mai, hơi động tâm với bộ kiếm pháp này, hắn đã hứa sẽ tìm một bộ Kiếm pháp. cho Tố Mai, Đồng Tâm Kiếm Pháp mặc dù nghe qua thì cần hay người song kiếm hợp bích, bất quá Tố Mai một người hai kiếm nói không chừng càng thêm thích hợp.

Bạch Tố Mai cũng nhìn ra suy nghĩ của Lạc Thần, nắm tay hắn ôn nhu nói: “Thiếp cũng không vội, tất cả tùy duyên vậy”

Lạc Thần gật đầu, hắn chưa biết chủ nhân Đồng Tâm Kiếm Pháp cần trao đổi thứ gì nên không dám hứa chắc sẽ đoạt được.

Nghĩ nghĩ, Lạc Thần nhìn qua Tân Mộng Ảnh hỏi thăm: “Nàng dùng vũ khí gì?”

“Ta không sài kiếm” Tân Mộng Ảnh mấp máy miệng nói tiếp: “Ta thích sử dụng phiến (quạt)”

“Quạt sao?” Lạc Thần âm thầm ghi nhớ, trong lòng nghĩ sau này triệu hoán ra Phiến sẽ để lại cho nàng.

Mà bên ngoài, trước ánh mắt mong đợi của vô số người, Thành Bích bắt đầu lên tiếng:

“Vị đạo hữu chủ nhân của Đồng Tâm Kiếm Pháp muốn trao đổi vật phẩm Địa Cấp Viên Mãn trở lên có thể bồi bổ hoặc trị thương linh hồn”

Tất cả quan khách sắc mặt thay đổi, bị thương linh hồn là thứ khiến tu sĩ đau đầu nhất, bởi linh hồn là địa phương yếu ớt, không may tổn thương sẽ khó chữa trị vô cùng, các loại thiên tài địa bảo có công dụng chữa trị linh hồn cũng hầu như: khan hiếm nhất trên đại lục.

Đám người mặt ủ mày chau, trưởng lão Diễm gia Diễm Phong chợt đứng dậy chắp tay nói:

“Lão hủ có một góc Địa Cấp Trung Phẩm Dưỡng Hồn Thảo, có thể bồi dưỡng linh hồn tu sĩ, ta có thể bù thêm 800 Cực Phẩm Linh Thạch để đổi với Đồng Tâm Kiếm Điển”


Lạc Thần nhíu mày, nhớ lại lần tổn thương linh hồn do hấp tấp đột phá cảnh giới của Yên Sương Nhi, nếu khi đó không có mình xuất hiện chỉ sợ nàng đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, qua đó có thể thấy tổn thương linh hồn trí mạng đến nhường nào.

Chủ nhân của Đồng Tâm Kiếm Pháp yêu cầu như vậy hiển nhiên là có người thân nào đó gặp trọng thương linh hồn nặng nề.

Bản thân là một Hồn Tu nên Lạc Thần có thể chữa trị, bất quá với cường độ linh hồn hiện tại của hắn chỉ có thể lập tức trị cho linh hồn tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ trở xuống mà thôi, trong lúc nhất thời hắn lâm vào do dự, ngồi im quan sát tình huống.

“Phàm Ẩn Tự chúng ta có một đóa Bạch Hồn Hoa, là một Địa Cấp Thượng Phẩm linh thảo, có công dụng chữa trị linh hồn, đề thăng tâm cảnh, nếu vị đạo hữu kia đồng ý bần tăng sẽ thuyết phục trụ trì giao dịch” Âm thanh ôn hòa pha lẫn tiếng cười của Phàm Không truyền ra.