Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 58: Sau hai tiếng




Nhìn hai cổ thân thể tồi tàn như miếng giẻ lau liên tục bị hung hăng đập nện, hàng vạn người trái tim như nhấc lên đến tận cổ họng, bọn hắn khó có thể tưởng tượng vốn dĩ khí thế hung hăng, hỏa diễm bao trùm toàn thân trông oai phong lẫm lẫm như Liệt Diễm Điểu lại có ngày bị một thiếu niên tra tấn thảm hại như vậy.

Lạc Thần mặc dù thích bạo lực nhưng chưa đến mức hành hạ kẻ địc như thế, bất qua nghĩ đến đồng loại của hai con này từng đánh trọng thương Tố Mai của hắn là lửa giận trong lòng lại dâng lên, phải tra tấn chúng nó cho hả giận.

Liệt Diễm Điểu vốn là yêu thú hung tàn, tính tình nóng nảy quyết liệt, bị Lạc Thần liên tục tra tấn khiến chúng nó trở nên điên cuồng, sau nhiều lần vùng vẫy vẫn không thoát khỏi, ánh mắt hai con Liệt Diễm Điểu đỏ ngầu hẵn những làn tơ máu, bên trong thể hiện ý muốn đồng quy vu tận cùng Lạc Thần.

QUÉC QUÁT

Sau hai tiếng kêu chứa đầy lệ khí và oán giận, chỉ thấy hai cổ thân thể Liệt Diễm Điểu cấp tốc phình to ra như bong bóng, nhiệt độ không khí trong đấu trường cấp tốc gia tăng.

“Không tốt, chúng nó muốn tự bạo” Trong đầu Lạc Thần Kim Nhi lớn tiếng nhắc nhở.

Lạc Thần con mắt co rụt lại, tự bạo là hình thức kích nổ toàn thân Linh Lực của bản thân, gây nên uy lực kinh khủng vô cùng, kẻ thi triển tự bạo phải vỡ nát toàn bộ thân thể, dù chết đi vẫn muốn kéo theo kẻ thù chôn cùng.

Hai con Liệt Diễm Điểu đã triệt để điên cuồng, hận ý chúng nó đối với Lạc 'Thần ngưng tụ thành thực chất, dù muốn chết vẫn phải kéo hắn theo lót đệm.

Mà trên khán đài tu sĩ cũng có kiến thức, chứng kiến thân thể cấp tốc phình to. của Liệt Diễm Điểu, vô số người mặt mũi trầm trọng nghị luận, đấu trường có trận

pháp gia trì, tự bạo sẽ không ảnh hưởng đến bọn hẳn, cả đám nghị luận sôi nổi:

“Liệt Diễm Điểu không hổ danh hung tàn” “Thể Tu chỉ sợ cũng ăn quả đắng đi” “Không sai, dù là Thể Tu chỉ sợ cũng sẽ trọng thương”

Lý Trúc Loan mặt đẹp sau mạn che mặt hơi tái nhợt, trong lòng dâng lên lo lắng khó hiểu, nàng lẩm bẩm nói:

“Ta đây là làm sao? sao lại lo lắng cho người này?”

“Nhất định là không muốn một nhân loại chết trước mặt, nhất định là như vậy”

Lý Trúc Loan tự tìm cho mình một cái cớ hoàn hảo, trong lòng một mảnh rối loạn.

“Hahaha, tốt nhất là bị trọng thương sắp chết cho ta, các ngươi chuẩn bị bắt hắn về!” Mộc Kiêu hưng phấn cười ha hả, tưởng tượng viễn cảnh bắt Lạc Thần giao ra thân pháp bất phàm, hắn quay sang ra lệnh cho thuộc hạ.

“Vâng” Hai tên nam tử mặc đen khom người lĩnh mệnh, nhìn chằm chằm Lạc Thần.

Mọi chuyện nói thì lâu nhưng diễn ra chỉ trong thoáng chốc, từ lúc Liệt Diễm Điểu bắt đầu tự bạo chỉ mới vừa thoáng qua.

Lạc Thần lúc này muốn chạy cũng không còn kịp, vội vứt thân thể tơi tả của bọn chúng xuống đất, trong miệng nhanh chóng niệm khẩu quyết, chân phải dẫm mạnh xuống mặt đất, mà lấy chân phải làm trụ cột, toàn bộ thân thể hắn bắt đầu xoay tròn, hai bàn tay liên tục hình thành chưởng ấn đánh ra bốn phương tám hướng xung quanh.

“Phòng Ngự Địa Cấp Vũ Kỹ- Bát Quái Hồi Thiên Chưởng”

OÀNH

Cùng thời điểm đó, thân thể hai con Liệt Diễm Điểu rốt cuộc nổ tung, một âm thanh chấn động màn nhĩ vang vọng khắp Linh Vũ Thành khiến vô số người hốt hoảng, ngọn lửa hình nấm nhanh chóng bao phủ toàn bộ đấu trường, hỏa diễm như có thể thôn thiên thực địa.

Nếu chỉ đối mặt với hỏa diễm, sở hữu Dị Hỏa như Lạc Thần hoàn toàn có thể thoải mái ra vào, thậm chí nuốt gọn ngọn lửa, bất qua đối mặt với việc lấy sinh mệnh làm đại giá của hai con Liệt Diễm Điểu, Linh lực đồn nén toàn thân chúng nổ tung, uy lực không thua gì một kích toàn lực từ Nguyên Anh Hậu Kỳ cường giả.

Lạc Thần không dám chủ quan, thi triển Bát Quái Hồi Thiên Chưởng phòng ngự.

Bên ngoài đấu trường, vô số người chỉ thấy khói lửa bụi đất mịt mù hoàn toàn che lắp, không ít người lắc đầu tiếc hận số phận ngắn ngũi của một thiên tài.

Đám thiên tài Hàn gia, Diễm gia cười đắc ý.

Lý Trúc Loan hai mắt đỏ bừng, trong lòng cảm thấy tê rần khó hiểu.

Nếu có cường giả Hóa Thần Kỳ ở đây, nhất định sẽ thấy thân ảnh thiếu niên đang xoay tròn cấp tốc trong biển lửa.

Chỉ thấy toàn thân Lạc Thần xoay tròn 360 độ nhanh như thiểm điện, hai cánh tay liên tục đánh ra chưởng ấn ảo diệu trong lúc xoay tròn, tạo thành một lớp năng lượng có hình Bát Quái xoay xung quanh, bảo vệ thân thể hắn tại trung tâm Vòng xoáy.

Hầu hết hỏa diễm và linh lực mạnh mẽ của tự bạo phát ra khi tiếp xúc với màn phòng ngự đang xoay tròn của Lạc Thần lập tức bị dội ngược trở về.

Nếu nhìn kỹ càng, sẽ thấy màn năng lượng phòng ngự của Lạc Thần vẫn còn một ít lỗ hổng, đây là do hắn chưa hoàn toàn thành thạo loại này Vũ Kỹ tạo ra, khiến vài tia lửa vẫn len lõi chen vào, làm y phục Lạc Thần vừa thay hơi bị rách nát.

Uy lực khủng bố của tự bạo bắt đầu tiêu tán, bốn phía khán đài hai mắt như muốn lòi ra nhìn chằm chằm thân ảnh vừa xuất hiện.

Toàn bộ sàn đấu lúc này trở thành thung lũng sâu không thấy đái, nhiệt độ và uy lực khủng bố từ hai con Tam giai hậu kỳ yêu thú tự bạo mang lại quá mức kinh người.

Mà ở trung tâm thung lũng, một gò đất nhỏ có hình tròn hoàn mỹ tồn tại sừng sững, ở trung tâm gò đất đứng đấy một thiếu niên, áo bào đen hơi rách nát, con mắt bạc trắng tà dị, gương mặt bình tĩnh thong dong cùng khóe miệng hơi nhếch lên có một sức hút lạ kỳ.

ỰC

Âm thanh nuốt nước bọt liên tiếp liên tiếp truyền ra, vô số người hai tay dụi mắt, thậm chí có kẻ tự đấm mình xem có nằm mơ hay không.

Mặc kệ đám khán giả nhìn mình như quái thú, Lạc Thần kiểm tra y phục quanh thân, hơi nhíu mày thầm nghĩ: “Xem ra cần tích cực rèn luyện Bát quái Hồi Thiên Chưởng”

Đây là loại vũ kỹ có tuyệt đối phòng ngự 360 độ, nếu thành thạo tuyệt đối không có chuyện lộ ra vài khe hỡ cho hỏa diễm chui vào đốt lấy áo bào hắn đang mặc.

“Ông trời của ta, hắn còn là người sao?”


Biển người rốt cuộc hoàn toàn bạo phát, bọn hắn từ người kẻ này kinh ngạc quá nhiều lần rồi, đây rốt cuộc là quái thai gì?

“Hừ, đáng ghét, uổng công người ta lo lắng” Lý Trúc Loan lầm bầm hừ nói, chỉ là hai mắt tràn ngập ý cười của nàng bán đứng nội tâm vui vẻ.

Nhìn thân ảnh Lạc Thần ngạo nghễ toàn trường, Lý Lân rốt cuộc hạ quyết tâm thực hiện suy nghĩ trong đầu hắn.

“Kẻ này nếu không xung đột quá lớn, tuyệt đối không thể đắc tội” Diễm Dương mặt mũi ngưng trọng thầm nghĩ.