“Hoàng Kim Bảng của công tử chắc hẳn được sản xuất ở đại lục khác, Hoàng Kim Bảng tại Hải Châu Đại Lục chung tôi có ghi ro xuất thân của tiểu thư là Hải Hồng Phái đấy!”
Lạc Nam cuoi cuoi, Hoang Kim Bang cua han la Moc Tu Am cho, hiển nhiên là mua từ Bang Thiên Đại Lục ...
Bất quá nghĩ đến tu vi của Thủy Nương Khanh, hắn nghi hoặc hỏi:
“Lúc các vị bị Cá Mập Đen tấn công, sao không cầu cứu Thủy Nương Khanh? Để nàng xé rách hư không viện trợ?"
Theo Lạc Nam suy nghĩ, Thủy Nương Khanh nhất định phải cho đệ đệ mình thủ đoạn liên hệ với nàng trong lúc nguy cấp mới đúng, một truyền âm phù chẳng hạn ...
Phúc bá nghe đến đây lắc đầu cười khổ:
"Đại Tiểu Thư rất hà khắc đối với đệ đệ nàng là Thủy Mặc, không hề cho hắn thủ đoạn bảo mệnh, huống hồ lần vận chuyển hàng hóa này là do Thủy Mặc tự mình chủ trương, muốn lập công trong mắt tỷ tỷ, nào ngờ ... "
Lạc Nam do khoc do cuoi, xem ra tên Thủy Mac nay hao thang muốn thể hiện trước mặt tỷ tỷ của mình, nhưng không ngờ xui xẻo gặp đám Cá Mập Đen ..
"Khụ khụ, Ngũ trưởng lão, ngươi cũng đừng nên nói xấu tiểu tử a"
Theo một tiếng ho khan có vể hơi suy yếu truyền đến, Thủy Mặc gương mặt vẫn còn hơi tái với sự dìu dắt của hai đệ tử Hải Hồng Phái một mặt xấu hổ tiến đến ..
Lạc Nam xoay người lại, nhìn thanh niên cũng là một thiên tài này, mở miệng cười nói:
"Thủy Mặc huynh còn thương thế trong người, sao không nghỉ ngơi cho khỏe?”
Thủy Mặc nghe hắn khách khí, vội vàng chắp tay hấp tấp nói:
“Đại ca ngươi đừng chiết sát tiểu đệ, nếu không có người ra tay, Thủy Mặc này đã trở thành toi nhân của toàn bộ Hải Hồng Phái rồi, sao dám nhận một tiếng "Thủy Mặc huynh" chứ? nếu không chê cứ gọi ta Tiểu Mặc là được!"
Lạc Nam gật đầu, nữ nhân của hắn có người lên đến tận vài trăm tuổi, gọi một tên chỉ mới vài chục tuổi như Thủy Mặc là tiểu đệ cũng không sao, hắn rất thưởng thức tính cách của tên này, cũng không khách khí hỏi:
"Nghe tên Hắc Ngao kia nói Tiểu Mặc ngươi là thiên tài trên Bách Linh Bảng, không biết Bách Linh Bảng là gì? Có thể giải khai cho ta một phen ... "
Thủy Mặc nghe vậy, cười khan một tiếng mở miệng:
"Bách Linh Bảng chính là bảng xếp hạng 50 tân sinh thiên tài của Bách Linh Học Phủ ... "
“Nói ra cũng thật đáng xấu hổ, tiểu đệ mặc dù là người trên Bách Linh Bảng, nhưng cũng miễn cưỡng xếp hạng 45 mà thôi, vẫn còn rất nhiều người lợi hại hơn ta!"
"Bách Linh Học Phủ? Chính là Học Phủ tại Hải Châu Đại Lục Sao?" Lạc Nam mở miệng hỏi ...
"Vâng, bởi vì Hải Châu là Đại Lục có nhiều chủng tộc sinh sống nhất trên Việt Long Tinh Cầu, nên Học Phủ có tên là Bách Linh ... " Thủy Mặc không che giấu cười giải thích ...
Lạc Nam nghe vậy, sắc mặt nghiêm trọng xuống ...
Chiến lực của Thủy Mặc hắn được chứng kiến rõ ràng, có thể vượt cấp chiến đấu, tại Thánh Linh Học Phủ lọt top 30 cũng là chuyện đơn giản, không ngờ tại Bách Linh Học Phủ chỉ miễn cưỡng nằm ở hạng 45, trình độ của hai Học Phủ chênh lệch nhiều đến thế sao?
"Nơi này là phương nào của Hải Châu Đại Lục?” Lạc Nam tiếp tục hỏi ..
"Hải Hồng Phái của đệ thuộc phía Đông ... có ít chủng tộc sinh sống hơn so với ba phía còn lại ... " Thủy Mặc thành thật trả lời ..
“Ô, Có thể cho ta biết một vài chủng tộc tiêu biểu tại Hải Châu không?" Lạc Nam cảm thấy hứng thú vô cùng ...
Thủy Mặc sắp xếp một vài chủng tộc nổi tiếng mình biết, mở miệng giải thích:
“Phía Tây đại lục đa phần là người Phương Tây sinh sống, da trắng mắt xanh ... Tinh Linh Đảo bên trên có Tinh Linh Nữ Quốc, phía Bắc có Ải Nhân Tộc (tộc người lùn) nổi tiếng tinh thông Luyện Khí thuật, phía Nam có các loại Nhân Ngư Tộc sinh sống ... "
Lạc Nam vừa nghe, con mắt dị sắc chóp động liên tục, hắn đã không chờ đợi được muốn tiếp xúc với toàn bộ thế giới này ...
"Không biết Lạc Nam đại ca ngươi đến từ nơi nào?" Thủy Mặc hai mắt nóng rực mang theo một tia sùng bái nhìn hắn ...
"Ta đến từ Băng Thiên Đại Lục, bất quá kẻ thù có không ít, ngươi đừng nói với người khác quen biết ta, tránh rướt họa vào thân!" Lạc Nam nhếch miệng cười nói ..
"Băng Thiên Đại Lục? không thể nào? Đại lục đó không phải yếu lắm sao? đại ca ngươi mạnh mẽ như vậy a" Thủy Mặc như gặp quỷ hét ầm lên ...
"Thú vị!" Lạc Nam háo hức lẩm bẩm, đây là thông tin lần đầu tiên hắn được biết ...
“Bất quá cũng không thể trách Băng Thiên Đại Lục, đều do hoàn cảnh cả ... " Thủy Mặc giọng điệu tràn đầy đồng cảm ...
“Ồ, Nói thế nào?" Lạc Nam cảm thấy hứng thú ...
Thủy Mặc lập tức luyên thuyên bất tuyệt giải thích một tràn dài, cảm giác thương thế cũng trôi đi đâu mất: