Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 462: Dị Hỏa?




"Đúng vậy, cách đây mấy hôm bổn công tử cũng bị hắn ngăn cản, không ngờ muốn nhân cơ hội dụ dỗ bổn công tử, chỉ trách phu mẫu sinh ta ra quá mức đẹp trai, ngay cả nam hòa thượng cũng mê luyến a ... "

"Khốn kiếp, đúng rồi, tên này chỉ ngăn cản nam nhân, đối với nữ nhân không thèm ngó đến, rõ rang là biến thái thích an chuối!"

Vô số âm thanh nghị luận xì xào vang lên ...

Núp trong hư không Luyện Hư Kỳ và 11 tên còn lại của Phàm Ẩn Tự sắc mặt như ăn phải con ruồi, hết sức khó coi ...

“Phàm Nhất, ra tay toàn lực, nếu không phải người kia thì thả chúng đi ... " Luyện Hư Kỳ hòa thượng truyền âm ...

Tên Hòa Thượng chặn đường Văn Lang có tên Phàm Nhất nghe vậy, nhanh nhẹn gật đầu ...

"Đại Lực Kim Cang Chỉ”

Phàm Nhất điều động kim linh lực, cấp tốc ngưng tụ nơi đầu ngón tay, trở nên không gì không phá, một chỉ điểm mạnh mà ra ...

Ngay cả không gian cũng thoáng vặn vẹo trước một chỉ này ...

“Hừ, hòa thượng lại muốn chơi ngón tay? Ta cảm giác giữa vùng mông đau rát a!”

Nam tử tên Văn Lang la oai oái, vô sĩ đến cực điểm ...

Phàm Nhất hộc thêm một ngụm máu, bất quá vẫn liều lĩnh mà đến ...

"Quân Tử Hàng Ma Quyền!” Nam tử Văn Lang không phải dạng vừa, sức mạnh toàn thân vận chuyển, tung mạnh ra một đấm ...

Một đấm chỉ thuần lực lượng thân thể, một đấm không dùng bất kỳ linh lực nào, một đấm đường đường chính chính như quân tử, mang theo thế vạn cân, nhắm thẳng vào chỉ lực của Phàm Nhất hòa thượng ...

ĐÙNG ...

Hai loại lực lượng bá đạo chạm nhau, không khí nổ vang đất trời, hai thân thể liên tục lùi bước ...

"Làm sao có thể?" Phàm Nhất hòa thượng nhìn ngón tay của mình đã gảy ngang, hoảng sợ kêu to một tiếng ...

Mà đối diện với hắn, nam tử Văn Lang cầm Trọng Kiếm cấm xuống đất để giữ vững cơ thể, so với Phàm Nhất càng chật vật hơn ...

"Một lần nữa!" Luyện Hư Kỳ hòa thượng nhíu mày, truyền âm vào tai Phàm Nhất ...

"Được! Kim Cương Chưởng!"

Phàm Nhất gầm mạnh một tiếng, vô tận Kim thuộc tính ngưng tụ vào lòng bàn tay, cứng rắn như kim cương, mang theo thế trấn áp sơn hà hướng Văn Lang đè xuống ..

"Hừ, hòa thượng biến thái, dám đánh ca ca!" Tiêu Thanh Tuyền yêu kiều quát, Cự Đao xuất hiện trên tay, chém mạnh mà xuống ...

Đao mang khiến không gian hơi gợn sóng, trước khí thế của nàng, Phàm Nhất giật mình, không ngờ nữ nhân này cũng là Hóa Thần Kỳ ...

"Tránh ra đi!" Luyện Hư Kỳ hòa thượng đang ẩn nấp nhẹ giọng than thở, bàn tay vừa phất, khiến Tiêu Thanh Tuyền liên tục lùi bước ...

"Hòa Thượng, dám xem ta là quả hồng mềm? Nộ Hỏa Chưởng!"

Vô tận hỏa diễm màu xanh kinh người xuất hiện trên tay nam tử, hỏa diễm như phẫn nộ rít gào, một chưởng đẩy ra ...

"Dị Hỏa?" Đám hòa thượng khiếp sợ, không ngờ nam tử vô sĩ này lại sở hữu Dị Hỏa ...

Bất quá nghi ngờ trong lòng bọn hắn rốt cuộc tiêu tan, một người sở hữu Tử Tâm Phần Không Viêm không thể nào có thêm Dị Hỏa màu xanh này được ...

Lại thêm công pháp và vũ kỹ của Phàm Ấn Tự chỉ chú trọng tu luyện Kim Hệ, Dị Hỏa mặc dù quý hiếm nhưng bọn hắn không có nhu cầu ...


"Tuyền muội muội không sao chứ?" Nam tử Văn Lang chẳng để ý đến hòa thượng, chạy vội lại đỡ muội muội của mình ...

Nhân cơ hội này, Phàm Nhất hòa thượng xoay người trốn mất ...

Nam tử Văn Lang sau khi thấy muội muội không sao, thở dài một hơi, quay người lại không thấy hòa thượng đâu, mở miệng mắng to:

"Biến thái hòa thượng, có giỏi quay lại cùng tiểu gia đại chiến ba trăm hiệp, không cắt đứt trái chuối cao của ngươi ta không gọi Văn Lang ... "