"Cái gì? Hắn vậy mà ám chỉ Vương Lân là con kiến hôi, vậy Cự Long không phải nói hắn sao?"
"Đúng vậy a, kẻ này thật cuồng ngạo, Vương Lân đường đường cũng nằm trong top 10 a"
"Hừ, nhìn người ta lấy một chọi bốn không rơi vào hạ phong xem? Có tư cách nói lời như vậy!"
“Đạo hữu nói cũng đúng!"
"Khoan đua ra ket luan, đám người Lạc Vũ, Vương Lân còn chưa thi triển toàn lực đâu, chưa thể nói trước điều gì!"
Trong lúc nhất thời, đám đông nghị luận ầm ý ...
Mà vô số nữ tu đã bị phong thái của Lạc Thần khiến cho mê mẩn, không biết trời trăng mây gió gì ...
Bên trên một đỉnh núi cao gần đó, hai thân ảnh sóng vai mà đứng, trên gương mặt bình thường không có gì nổi bậc của bọn hắn đã bị sự ngưng trọng bao phủ ...
Nhìn thân ảnh thanh niên mặc chiến giáp, thân cưỡi Tử Lôi Sư Bàng kia, từ đáy lòng phát ra niềm khâm phục, đồng thời chiến ý háo hức, hận không thể tiến lên cùng Lạc Thần một trận chiến ...
Hai người này chính là Vương Bá và Băng Ngạo ...
Bất qua niềm kiêu ngạo của bản than không cho phep bon han liên thủ vây công Lạc Thần, lòng tự trọng của thiên tài chân chính không cho phép ...
Khác với người đồng trang lứa, Vương Bá cùng Băng Ngạo có sự kiêu hãnh của riêng mình, bọn hắn thà rằng bại trận, cũng không thể liên thủ vây công người đồng bối phận được ...
So với đám người Vưong Lan hay Bang Dương, đây mới là thiên kiêu chân chính ...
"Ngươi nghĩ ai sẽ thắng lợi cuối cùng?" Băng Ngạo từ tốn hỏi ...
"Khó thể nói trước, bọn hắn đều có ác chủ bài của riêng mình mà chúng ta không biết, sao có thể hấp tấp kết luận chứ?" Vương Bá lắc đầu ...
Băng Ngạo đồng ý lời đề nghị của hắn gật gật đầu ...
"Bất quá Lạc Thần này ta đã cho người điều tra, lần đầu xuất hiện là tại Linh Vũ Thành, bất quá thân phận của hắn mới là thứ khiến người ta kinh ngạc đấy!" Vương Bá cười cười ra vẻ thần bí ...
“Ồ? Ngươi điều tra được gì sao?" Băng Ngạo tò mò ...
"Hắn từng là một phế vật, từng là nổi ô nhục mà Lạc gia che giấu!" Vương Bá bật thốt lên, ngay cả hắn cũng cảm thấy khó tin ...
"Làm sao có thể?" Quả nhiên, Băng Ngạo phản ứng không ngoài dự kiến ...
Đối diện bọn hắn, ở một đỉnh núi khác ...
Nữ tử toàn thân áo choang thùng thình, chỉ là đôi mắt sáng ngời như trăng rằm của nàng đang mê ly, môi thơm không ngừng lẩm bẩm:
"Vương Lân chỉ là con kiến hôi ... Chỉ là con kiến thôi sao?"
Nàng chứng kiến vẻ vô sĩ lo chuyện bao đồng muốn nhân cơ hội cháy nhà hôi của từ Vương Lân, lại chứng kiến phong phạm của một vương giả, sự đối lập quá to lớn khiến trái tim người thiếu nữ rung lên, không ức chế được ...
“Khốn kiếp, ngươi biết ta là ai? Thân phận gì sao? Dám sỉ nhục ta, hậu quả ngươi gánh được sao?" Vương Lân như muốn phát cuồng, kẻ này triệt để không nể mặt hắn như vậy ..
Ngày hôm nay nếu không đánh bại người này, danh tiếng của hắn toàn bộ sẽ thành đống rác, người người sẽ âm thầm chế giễu hắn, cười cợt hắn ...
Cang nghĩ Vương Lân cang phẫn nộ, thanh kiếm trong tay như cảm nhận được sự tức giận của chủ nhân, nó ầm ầm rung động ...
Thủy Cực Kiếm - Thiên cấp Trung Phẩm pháp khí ...
Vương Lân thân là con trai một tên trưởng lão tại Thiên Sơn Tiên Cảnh, tinh thông hai loại thuộc tính là Thủy và Băng, được nuông chiều vô cùng ...
Ngay cả Thiên Cấp Vũ Khí cũng cho hắn ...
"Chư vị, cùng tiến lên cho kẻ này một bài học!" Vương Lân không ngốc, biết một mình hắn không phải đối thủ của Lạc Thần, quay sang kêu gọi hợp tác ...
"Không thành vấn đề! Dùng toàn lực đi, kẻ này không thể chủ quan được" Huyết Tử trầm giọng nói ...
Lạc Vũ hít sâu một hơi, đè nén cảm giác khó chịu trong cơ thể, từ nhẫn trữ vật móc ra một thanh Trường Mâu dài hơn hai met.
Thân Mâu được đúc từ Băng giá vạn năm, đầu Mâu sắt nhọn lại do Lôi Thạch rèn thành, kết hợp giữa Băng và Lôi mạnh mẽ vô cùng ...
Băng Đình Mâu ...
Một kiện Thiên Cấp Trung Phẩm Pháp Khí mà Lạc Phá Lôi phải tiêu tốn lượng lớn tài nguyên mời một vị Luyên Khí Sư nổi danh của Đa Bảo Các luyện chế cho riêng hắn ...
Cứ nghĩ rằng đây sẽ là lá bài tẩy mạnh nhất, không cần đem ra sử dụng ...
"Thao Thôn, mau dùng thiên phú thần thông!" Ngự Hàn chợt quát to một tiếng ...
Thao Thôn Cẩu nghe vậy, đột ngột hé mở miệng rộng, hấp lực kinh người lan tràn ...
Theo sau đó, chỉ thấy Thi Thể vốn nát nhừ của Phàm Tùng nằm trên đất đột nhiên rơi vào họng nó ...
Chưa dừng lại ở đó, vài tu sĩ thực lực yếu kém núp gần quan sát nhanh chóng bị hút mạnh ...