Mà theo quan sát của hai người, rốt cuộc phát hiện ngưồn góc của biển dung nham này là gì...
Biển dung nham thực chất là một cái miệng núi lửa khổng lồ ẩn sâu trong mặt đất, mà đóa Dị Hỏa bí ẩn kia rõ ràng là nằm sâu bên dưới núi lửa...
“Nàng cẩn thận núp sau lưng ta, ta phá hủy nơi này!” Lạc Thần quay sang Tô Mị dặn dò...
Nàng ngoan ngoãn gật đầu, leo lên lưng hắn, đôi chân trắng nõn kẹp lấy hông hắn, hai tay vòng qua cổ hẳn, Lạc Thần trong tư thế cỏng nàng...
Vì chỉ khi thân thể hai người sát nhau, hắn mới có thể điều khiển Tử Tâm Phần Không Viêm bảo vệ nàng được...
“Linh Quyền!” Lạc Thần không tiếp tục chần chừ, đấm mạnh xuống đáy, muốn đem nó phá nát...
Âm ầm ầm...
Sau vài chục cú đấm, phần đáy biển dung nham vẫn cứng cáp vô cùng, không có dấu hiệu bị tàn phá...
“Xem ra cần dùng thủ đoạn cường ngạnh!” Lạc Thần cười một tiếng, Hợp Linh Chưởng một lần nữa ngưng tụ...
Ở khoảng cách gần, rốt cuộc Tô Mị chứng kiến được sự bá đạo của ba loại Linh Lực dung hợp, cảm nhận sức hủy diệt khủng bố của nó khiến linh hồn nàng run rẩy...
Trước một chưởng của Lạc Thần...
Đáy biển dung nham bị xuyên thủng mà qua, tầng tầng đất đá cứng rắn như cương thiết bị phá hoại.
Bụp...
Theo đáy biển vỡ nát, Lạc Thần và Tô Mị rơi xuống...đương nhiên theo cùng bọn hắn là vô số dòng chảy dung nham...
Trong mắt hai người là một mãnh không gian độc lập khác xa so với biển dung nham phía trên...
Chẳng qua không gian này không quá rộng rãi, trái lại chỉ bằng một căn phòng nhỏ...
Bốn phía đều là vách đá kiên cố, ở giữa căn phòng, một hư ảnh con voi toàn thân bốc lửa màu đỏ rực như dung nham, sàn đá kiên cố dưới thân nó lúng xuống một hố khá sâu..
Nó đang sợ hãi nhìn hai người...có thể thấy thân thể nó thoáng rung lẩy bẩy...
Hay nói đúng hơn là nó sợ hãi Tử Tâm Phần Không Viêm đang bao trùm hai người...hiển nhiên đẳng cấp của nó không bằng...
“Là Dị Hỏa sao?” Tô Mị kinh ngạc che miệng, lúc này nàng mới biết được bên dưới biển dung nham là một đóa Dị Hỏa...
Lạc Thần gật đầu, hắn thoáng thất vọng khi cảm nhận được Dị Hỏa có hình dáng như con voi trước mặt này đẳng cấp kém hơn cả hai loại Dị Hỏa của hắn...
Bất quá mặc dù như vậy, nhưng Lạc Thần đương nhiên không chê chút nào, có đỡ hơn không mà...
“Nàng nhận ra nó là Dị Hỏa nào không?” Lạc Thần nhìn Tô Mị hỏi thăm... Tô Mị suy nghĩ thoáng chốc, nhẹ nhàng gật đầu nói:
“Nói ta đoán không lầm, Dị Hỏa này xếp hạng thứ 11 trên Dị Hỏa Bảng — Nham Tượng Trọng Viêm, là một loại Dị Hỏa thiên về sức nặng, bị Dị Hỏa này. thiêu cháy, cơ thể nạn nhân sẽ như bị dung nham tàn phá, đồng thời sẽ có cảm giác nặng nề..."
“Nói đúng hơn là điều khiển trọng lực, Nham Tượng Trọng Viêm có thể gia tăng trọng lực lên người đối thủ!” Kim Nhi lên tiếng đính chính...
Lạc Thần gật đầu, mỗi loại Dị Hỏa hầu như có công dụng riêng biệt, như Tử Tâm Phần Không Viêm có thể đốt cháy không gian, Kim Ô Hư Hỏa có thể mô phỏng theo hình dạng thần thú Kim Ô để chiến đấu, còn Nham Tượng Trọng Viêm lại sở hữu lực lượng dung nham và có thể điều khiển trọng lực...
Trong lúc nhất thời, Lạc Thần cảm thấy chờ mong đối với các loại Dị Hỏa còn lại, hắn rất muốn sở hữu đủ 16 loại Dị Hỏa trên toàn bộ Tinh Cầu này...
“Khoan đã, nếu Nham Tượng Trọng Viêm xuất hiện ở đây, chứng tỏ Bí Cảnh này nằm trong Việt Long Tinh Cầu!” Lạc Thần suy nghĩ nói...
Tô Mị đồng ý lời nói của hắn gật đầu, bởi vì nếu Bí Cảnh này là một tiểu thế giới ở vùng không gian khác, sẽ không có chuyện xuất hiện Nham Tượng Trọng Viêm nằm trên Dị Hỏa Bảng tại Việt Long Tinh Cầu...
Thay vào đó là một Dị Hỏa hoàn toàn lạ lẫm...
“Nàng biết chủ nhân đời trước của Nham Tượng Trọng Viêm là ai không?” Lạc 'Thần hướng Tô Mị tiếp tục hỏi...
“Là một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả xuất hiện hơn nghìn năm trước, tên của hắn là Trọng Vô Danh!” Tô Mị lập tức cho ra đáp án...
Quả nhiên rất nhanh, Lạc Thần lập tức phát hiện một điểm khác thường trong vùng không gian này...
Chỉ thấy các phía vách đá lộn xộn lung tung, nhưng lại có hai khối đá vuông một cách hoàn hảo nằm kề nhau...
Đưa tay rút ra hai khối đá... Bên trong có hai lổ hổng, ẩn chứa hai đồ vật...
Một chiếc nhẫn trữ vật và một tấm da thú có ghi chép vài hàng chữ ngoằn ngèo...