Liễu Thi Cầm hiếm có thời gian ở cùng một chỗ với hắn, dù sao thì quan hệ giữa hai người vẫn thật vi diệu, có một tầng ranh giới tuy mỏng nhưng rất khó xuyên phá...
Từ khi tu luyện Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh, khí chất của nàng càng trở nên cao quý, nhất là ấn ký có hình mặt trăng nằm giữa cái trán trơn bóng, càng khiến dung nhan của nàng trở nên diễm lệ...
Nàng vùi đầu vào lòng hắn, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ hữu lực của nam nhân, miệng thơm thủ thỉ:
“Đợi tìm được tỷ tỷ, nếu nàng đồng ý, ta sẽ đem mình cho ngươi!”
Lạc Thần kinh ngạc nhìn nàng, không ngờ dì nhỏ trang nhã hay ngại ngùng của mình lại có ngày chủ động thổ lộ...
Bất quá nhắc đến mẫu thân, Lạc Thần lại càng quyết tâm đạt được thành tích tốt nhất trong lần Khảo Hạch lần này...
Bởi lẽ khi đó tên tuổi của hắn sẽ được truyền khắp Băng Thiên Đại Lục, dễ dàng đến tai mẫu thân, bằng không giữa thiên địa mênh mong, muốn tìm một người chẳng khác nào mò kim đái biển...
Về phần Liễu Thi Cầm, hắn cũng không muốn ép nàng phải giao thân thể nàng cho hắn một cách vội vả...đợi tình cảm cả hai chín muồi, mọi thứ sẽ nước chảy thành sông...
“Nàng xem y phục này đẹp không?” Lạc Thần mỉm cười, nâng kiện Băng Nguyệt Bảo Y lên đưa trước mặt nàng...
Băng Nguyệt Bảo Y là Địa Cấp Cực Phẩm, có màu trắng như tuyết, bên trên lại thêu lấy một vầng băng nguyệt màu lam đậm, vừa thanh tân lại thoát tục, rất thích hợp với tính cách nội liễm của Liễu Thi Cầm...
Liễu Thi Cầm khóe môi mỉm cười hạnh phúc, y phục của nàng luôn là một kiện sa y thuần trắng, giản dị vô cùng, đối với vẻ bề ngoài cũng không có khát cầu quá lớn...tuy nhiên chỉ cần là vật hắn tặng, nàng sẽ xem như bảo bối...
“Ngày tham gia Khảo Hạch, các nàng đều phải mặc từng kiện Y Phục ta tặng, ta muốn toàn bộ nam nhân Học Phủ phải ghen ty với mình!” Lạc Thần ánh mắt nóng rực cười lớn...
Bị người khác ghen ty cũng là cách thu Điểm Danh Vọng a...
Hắn rất chờ mong Cửa Hàng hoàn tất nâng cấp đấy...
“Được rồi, cho ngươi nở mày nở mặt một lần!” Liễu Thi Cầm che miệng cười nói...
Đột ngột nàng nhón chân, như chuồn chuồn lướt nước đặt môi vào má hắn, không đợi Lạc Thần phản ứng đã hóa thành một cơn gió đen biến mất...
“Dạ Phong là một loại Linh Lực lợi hại, tốc độ của nàng tuyệt đối không kém Lôi Linh Lực!” Kim Nhi mở miệng khen ngợi...
“Tất cả là nhờ có nàng, đúng không sư phụ?” Lạc Thần cười tủm tỉm hỏi...
“Hừ, quỷ mới làm sư phụ của công tử” Kim Nhi bĩu đôi môi nhỏ nhắn, chui vào thân thể hắn...
Lạc Thần lắc đầu cười cười, ý niệm vừa động, một kiện vũ khí âm trầm sát khí xuất hiện trước mặt hắn...
RỐNG...
Bên trong vũ khí như có giam cầm quái thú, tiếng rống kinh thiên vang vọng mà lên, hư ảnh một loài quái vật to lớn có diện mạo oai hùng nhưng dữ tợn xuất hiện...
Giao Vương (Thuồng luồng)... Tương truyền loài yêu thú này là loại lai tạp giữa rồng và rắn, không biết có đúng hay không...bất quá trong người nó quả thật có huyết mạch mỏng manh của
chân long...
Đáng tiếc hiện tại chỉ là một ý niệm, linh hồn đã bị người khác luyện chế thành khí linh của Vũ Khí...
Toàn thân được bao bọc bởi vảy sắc màu đỏ rực như máu, miệng rộng như vực sâu không đáy, hàm răng sắt nhọn như từng lưỡi đao...
Nó trợn đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí nhìn Lạc Thần, cơ thể điên cuồng vùng vấy như muốn thoát khỏi trói buộc...
Đáng tiếc Linh Giới Châu đảng cấp đã tăng cao rất nhiều sau khi dung hợp cùng Cung Đình Thụ, không gian trở nên hết sức kiên cố, dù quái thú trước mặt
vẫy vùng cỡ nào cũng chẳng thể làm gì...
“Nhận chủ đi!” Mặc kệ nó hung hăng càn quấy, Lạc Thần đem một giọt tỉnh huyết nhỏ lên đầu nó...
Giao Vương dãy dụa kịch liệt như muốn kháng cự, bất quá rất nhanh lại bất lực chịu trận...
Một cảm giác liên kết sinh ra, Lạc Thần ý niệm vừa động...
Hư ảnh Giao Vương đã tiêu tán, hiện ra lúc này là một thanh Kích dài gần 3m, phần đầu Kích dữ tợn gồm hai mũi dao nhỏ dữ tợn kẹp hai bên và một lưỡi chính sắt nhọn nhô ra ngoài, sản sàng xuyên thủng thân thể mọi đối thủ...
Thân kích có màu đỏ rực do từng lớp vảy tỉnh xảo nhưng kiên cố bao bọc, phần chui kích rõ ràng là cái đuôi oai phong của Giao Vương, có lông đỏ bao.
Âm thanh gầm thét của Giao Vương lại vang lên bên trong thân kích, hư ảnh Giao lại không xuất hiện...
Lạc Thần âm thầm đánh giá trọng lượng của kiện vũ khí mới này, cảm giác nặng như vạn cân, hắn nhấc lên cũng tốn vài tia khí lực...
“Hừ!” Lạc Thần cười lạnh một tiếng, Tứ Chuyển Thể Tu lực lượng vận chuyển, rốt cuộc dễ dàng cầm Kích một cách nhẹ nhàng linh hoạt hơn...
Vù vù...