Bản năng cho hắn biết, nếu ám sát nữ nhân này kẻ chịu thiệt sẽ là mình...
“Đó là Hỏa Linh của Kim Ô Hư Hỏa, mặc dù không thể rời khỏi chủ nhân chiến đấu như Tứ Linh Vệ Hồn của công tử, bất quá dư sức bảo vệ nàng!” Kim Nhi lên tiếng giải thích nói...
Lạc Thần gật đầu nhìn hư ảnh Kim Ô kia, xem ra Dị Hỏa sắp trưởng thành sẽ hình thành Hỏa Linh, có được linh tính nhất định...
Tử Tâm Phần Không Viêm của hắn còn chưa đạt đến giai đoạn này...
“Đại Bão Cát!”
Lang Vương vừa lùi lại cũng không rãnh rỗi, trái lại lập tức ngưng tụ Thiên Cấp. Vũ Kỹ của tộc mình...
Ba cơn bão cát như có thể hủy thiên diệt địa cuốn đến thân thể nàng...
Xoet...
Như một tia chóp, thân hình Diễm Nguyệt Kỳ đột ngột biến mất, Phần Sơn Chiến Phủ trong tay Hầu Nham mất đi mục tiêu công kích nện mạnh xuống mặt đất...
Âm...
Mặt đất chia làm hai nữa, chôn vùi không ít thi thể yêu thú xấu số...
Mà Diễm Nguyệt Kỳ đã xuất hiện trên đỉnh đầu Hầu Nham...
Thành công né tránh Đại Bão Cát cuốn qua...
Âm Ầm Ầm...
Lôi Đình Quyền Trượng liên tục đánh ra ba tia sét dữ dội
“Hừ!” Trước thế công mãnh liệt của nàng, Hầu Nham hừ lạnh một tiếng, Phần Sơn Chiến Phủ nâng lên trong tay, muốn dùng nó ngăn cản lôi đình đánh xuống...
Liên tục bị đẩy lùi hơn chục bước, Hầu Nham rốt cuộc đứng vững, gương mặt hẳn khó tin đến vặn vẹo, có tu vi bằng nhau, vậy mà chỉ có thể bị nữ nhân này đè lên đánh...
Trong lòng hắn ủy khuất đến cực hạn, phẫn nộ cắm Búa lớn xuống mặt đất, ngầng đầu rít gào:
“Hỏa Hầu Bình Thiên Quyền”
Hỏa Hầu lại xuất hiện, cùng lúc với Hầu Nham, thi triển một cú đấm khủng bố
khiến không gian phát nổ...
Gương mặt Diễm Nguyệt Kỳ rốt cuộc hiện lên một tia nghiêm túc, trước công kích toàn lực của đối thủ cùng cấp, nàng không dám chủ quan, môi thơm khẽ mở quát:
“Kim Ô Nhất Chưởng!”
GÁY...
'Theo âm thanh ngạo nghễ cửu tiêu vang lên, bàn tay mềm mại của Diễm Nguyệt Kỳ chưởng mạnh đến một quyền đang đến của Hầu Nham...
Một chưởng ấn hình dạng thần thú Kim Ô mang theo đầy trời Dị Hỏa phá không mà ra...
ẨM...
Như sao băng va đập, vụ nổ hình nấm bao phủ không trung, âm thanh chấn động lên đến hàng vạn dặm...
Diễm Nguyệt Kỳ thối lui hơn mười bước mới đứng vững thân hình...
Mà Hầu Nham càng thê thảm hơn, cánh tay của hẳn bị ngọn lửa vàng thiêu đến tận xương cốt, phun ra một ngụm máu tươi...
“Đại Bão Cát!”
Lang Vương nhân lúc Diễm Nguyệt Kỳ sơ suất, lại là ba cơn bão cát cuốn mạnh mà đến...
“Âm hồn bất tan!” Diễm Nguyệt Kỳ nhíu mày, đôi mắt kiêu ngạo trở nên lấp lóe...
Bầu trời nhanh chóng tối sầm, mây đen che phủ, Lôi Đình cấp tốc hình thành...
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh”
'Theo tiếng hét của nàng, năm tia lôi đình phá không mà đến, đánh mạnh vào Bão Cát cuồn cuộn kia...
Âm ầm ầm ầm ầm...
Bão cát bị nghiền nát trông thoáng chốc, Lang Vương nhận phản phệ sắc mặt tái nhợt...
“Chiến Phủ Phần Sơn!” Hầu Nham một lần nữa cầm búa, điên cuồng hướng nàng đập tới...
“Đại Bão Cát!” Lang Vương cắn răng, tiếp tục tấn công... Chứng kiến tình cảnh này, Lạc Thần hiểu ý định của hai tên Yêu Thú này, biết
đánh không lại Diễm Nguyệt Kỳ, bèn muốn luân phiên công kích tiêu hao thể lực của nàng...
Lạc Thần có thể nhìn ra, thân là người trong cuộc Diễm Nguyệt Kỳ đương nhiên cũng vậy...
“Ý đồ rất tốt! Bất quá trước khi ta tiêu hao, các ngươi sẽ trở thành thi thể!” Nàng bá đạo hừ một tiếng...
Nhìn Kim Ô vốn màu vàng hiện tại có thêm bạch sắc đan xen... Một cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp cõi lòng Hầu Nham và Lang Vương...
Nơi xa quan sát chiến cuộc, Lạc Thần lóe lên một tia thất thần trong tròng mắt...
Nàng quá ưu tú, quá tuyệt trần, quá cao quý... “Keng, phát động Sử Thi nhiệm vụ: [Chinh Phục Mẹ Vợi, thành công thưởng một lần triệu hoán Vũ Kỹ, một lần triệu hoán Huyết Mạch, thất bại: Cùng Diễm gia trở mặt thành thù”
Trong lúc hắn chưa định thần, âm thanh của hệ thống bất chợt vang lên...