Âm thanh gào thét mang theo hoảng sợ của Dương Lợi và Trần Lâm làm nhóm người sắp bước vào động phủ chợt dừng bước, hiển nhiên không ai nguyện ý vì cứu hai tên kia mà lâm vào mạo hiểm.
Trầm mặt giây lát, bên trong động phủ truyền ra âm thanh chiến đấu vang vọng, cùng tiếng kêu cứu của hai thiếu niên trẻ trâu.
“Cùng nhau tiến vào”
Lâm Hải trầm giọng hướng tất cả mọi người nói, dù sao thì đã cất công đến đây dù liều mạng của phải thăm dò bên trong động phủ.
“Phú quý cầu hung hiểm” Cát thúc cũng căn răng nói, cả đám gật đầu, thận trọng tiến vào.
Lạc Thần theo sát Tình Nhi cùng Hồng Liên, người ở đây có thể khiến hắn xem trọng nhất chỉ có hai nàng.
Mà lúc này đám người rốt cuộc chứng kiến cảnh tượng bên trong.
Động phủ rộng rãi không thấy điểm cuối, như liên thông với toàn bộ ngọn núi sau lưng nó, âm u, mịt mù vô cùng.
Hai tên trẻ trâu đang chật vật chiến đấu với năm kẻ có làn da xanh bộ dạng trông giống nhân loại, bất quá cặp mắt chúng nó vô hồn, hàm răng sắc nhọn, toàn thân chỉ toàn da bọc xương khiến Lạc Thần liên tưởng đến một loại từ ngữ chỉ xuất hiện trong kiếp trước.
Zombie
Không sai, bộ dạng năm kẻ quái dị đang chiến đấu cùng Dương Lợi và Trần Lâm y hệt Zombie đời trước, tuy nhiên đám zombie này cao lớn vô cùng, con ít nhất cũng tầm 2 met.
“Mau hỗ trợ, đám quái vật này đánh không chết”
Dương Lợi thở hổn hển nói, một cánh tay của hắn lúc này đã bị xé nát, trong thê thảm vô cùng. Hắn liều mạng phát động Băng hệ vũ kỹ nhưng hoàn toàn không thể tổn thương bất kỳ kẻ nào trong số năm tên quái vật này.
Mà Trần Lâm không khá hơn là bao, mặc dù chân tay lành lặn nhưng sắc mặt tái nhợt, thân thể đầy rẫy vết cào, quần áo rách nát.
“Đây rốt cuộc là tình huống gì” Lạc Thần cùng đám người thất kinh thắc mắc.
“Là Ma Niệm Đan, một loại Tứ giai hạ phẩm đan dược” Âm thanh Kim Nhi vang lên trong đầu Lạc Thần, không đợi Lạc Thần hỏi tiếp nàng lập tức giải thích:
“Ma Niệm Đan là một loại đan dược có thể điều khiển thi thể người chết theo ý niệm của người Luyện đan, mà năm tên này khi còn sống chính là Thể Tu, có nhục thân cường đại là điều hiển nhiên”
“Thật tà môn, chủ nhân động phủ này rốt cuộc là ai? Lại đem năm tên Thể Tu giết chết, sau lại cho bọn hắn phục dụng đan dược này làm chó giữ cửa cho động phủ của hắn” Lạc Thần âm thầm suy đoán trong lòng.
“Dựa theo cường độ thi thể này, bọn hắn khi còn sống ít nhất là Tam Chuyển sơ kỳ Thể Tu” Kim Nhi tiếp tục cung cấp kiến thức cho Lạc Thần.
Lạc Thần âm thầm gật đầu, Thể Tu sĩ phân thành cửu cấp, từ Nhất Chuyển đến Cửu Chuyển, mỗi một Chuyển cũng chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn tứ cấp.
Thực lực Thể Tu mạnh mẽ không thua kém gì Linh tu, sức phòng ngự biến thái của bọn hắn khiến vô số tu sĩ đau đầu.
“Là năm tên Tam chuyển Thể Tu” Hồng Liên kiến thức rộng rãi vô cùng, lập tức hướng đám người giải thích, vì lúc này có 3 tên zombie bắt đầu tiến đến bọn hắn.
“Thể Tu sao? Đáng chết, thứ đồ này khó chơi” Cát thúc cùng Lâm Hải cũng mắng một tiếng, không ngờ bình thường hiếm thấy Thể Tu tại nơi động phủ này gặp một lúc 5 tên, lại là thi thể không biết đau đớn, khó dây vô cùng.
Bất quá không hề e ngại, cả đám bộc phát linh lực gia nhập chiến cuộc, lúc này không đoàn kết chỉ có chết thôi.
Duy chỉ còn Lạc Thần cùng Tình Nhi nha đầu làm khán giả đứng xem cuộc Vui.
“Ma Niệm Đan sao? Mẫu thân nói loại này đan dược tà ma ngoại đạo này thất đức vô cùng, không ngờ lại có người luyện chế”
Tình Nhi ngây thơ lẩm bẩm trong miệng khiến bên cạnh con mắt bạc trắng của Lạc Thần co lại.
Nha đầu này thân thế tuyệt đối bất phàm, duy chỉ việc sở hữu hai loại linh căn đã thấy kinh rồi, hiện tại kiến thức của nàng cũng thuộc hàng khủng, khiến Lạc 'Thần bắt đầu có chút tò mò về nàng.
Lạc Thần tuyệt đối không tin một nha đầu có thân phận bất phàm như nàng lại cả gan vào rừng rậm thám hiểm mà không có thủ đoạn bảo mệnh nào, nói không chừng còn có cường giả bí ẩn đang trốn đâu đó bảo vệ.
Nghĩ tới đây hắn thở dài, lúc đâu Lạc Thần từng có ý định dùng vũ lực trấn áp Thanh Miêu đoàn, ép bọn họ đưa hắn rời đi Sơn Mộc Lâm, bất quá vì không muốn
trở thành một kẻ ngang ngược, phách lối nên cuối cùng từ bỏ ý định.
Lạc Thần hiện tại dám chắc, nếu khi đó dùng vũ lực người chịu thiệt thòi chỉ có thể là hẳn, ngoài Tình Nhi còn một Hồng Liên cũng không thể xem thường.
Mà trong lúc Lạc Thần suy nghĩ thì tình hình chiến đấu đã đến hồi kết.
Trước sự liên thủ của một đám người, dù năm tên zombie trâu bò đến đâu cũng không chịu nổi, huống chỉ chúng nó chỉ chiến đấu theo bản năng, hoàn toàn không có ý thức, bại trận là chuyện sớm muộn.
Một lát sau, cả năm thân xác zombie đều chia năm xẻ bảy, nằm rãi rác trên mặt đất, không có một giọt máu nào, cứ như năm khối gỗ mục hết hạn sử dụng bị
chặt ra làm củi.
'Trên thân vài thành viên Sa Hải đoàn đều trúng vài vết cào, chỉ là vết thương ngoài da không đáng chú ý.
Chỉ đáng thương hai thanh niên trẻ trâu hấp tấp, hiện tại trên thân đều trọng thương, ngay cả năng lực đi tiếp cũng không có.
Chứng kiến đám người Cát thúc cùng Lâm Hải dự định đi tiếp vào động, Dương Lợi ra vẻ đáng thương nói:
“Đợi chúng ta chữa thương xong tiếp tục có được không?!” Đám người Sa Hải đoàn mắt điếc tai ngơ, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn.
“Thương thế của các ngươi quá mức nghiêm trọng, tốt nhất là rời khỏi, sản
tiện đem Tiểu Thần đưa khỏi Sơn Mộc Lâm, nhận 20 hạ cấp linh thạch từ hắn
Cát thúc mang theo ý tốt nói, hắn cũng không thể vì hai đồng bọn tạm thời hợp tác mà từ bỏ mê hoặc bên trong động phủ.
“Ta nhổ vào, hai người chúng ta có công thăm dò động phủ, các ngươi không thể bỏ rơi chúng ta”
Trần Lâm nghiến răng nghiến lợi hét lớn.
“Còn tiểu tử ngươi cứ tiếp tục đi theo bọn hắn làm vật hy sinh đi, chúng ta không rãnh dẫn ngươi rời Sơn Mộc Lâm”
Dương Lợi hướng về Lạc Thần cười lạnh nói, không biết vì sao hắn luôn chán ghét Lạc Thần, nhìn vẻ mặt bình tĩnh như nắm hết mọi thứ trong tay của Lạc Thần khiến hắn phẫn nộ vô cùng.
“Đa tạ quan tâm” Lạc Thần mĩm cười, một mặt vô tội khiến hai thằng trẻ trâu càng thêm căm tức.
“Khanh khách, chúng ta tiếp tục được rồi”