Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 19




“Ta lại thấy Tình Nhi nói đúng, chúng ta Thanh Miêu đoàn chỉ cần đối phương trả đủ thù lao có thể trợ giúp người khác cũng không tệ” Nữ tử còn lại trong nhóm thản nhiên nói chuyện, đây là một cái khoảng 25 tuổi nữ tử, chỉ thấy nàng một thân y phục đỏ rực, thân hình đầy đặn, ngực nở mong cong, môi thơm kiều diễm như lửa, dung nhan kiều mị vô cùng, có tu vi Trúc Cơ Trung kỳ.

Lạc Thần phát hiện nữ nhân tu sĩ giới phần lớn đều xinh đẹp, điều kiện tự nhiên tại Băng Thiên Đại Lục mát lạnh, khí hậu thoáng đảng vô cùng, lại có linh lực bồi dưỡng cơ thể, da dẻ láng mịn vô cùng, chỉ cần bẩm sinh không quá khó coi thì nhan sắc phần lớn đều trung bình trở lên.

“Các ngươi...” Hai thanh niên trong nhóm hơi nổi giận, bất qua Thần tử trung niên râu quai nón ngắt lời, hắn nhìn Lạc Thần chằm chằm nói: “Đưa ngươi ra khỏi Sơn Mộc lâm cũng được, tuy nhiên điều kiện là phải có khả năng trả thù lao”

“Không thành vấn đề, không biết các vị muốn gì?” Lạc Thần từ tốn hỏi, dựa vào lời nói của nhóm người này hắn biết một số thông tin nhất định, khu rừng này có tên Sơn Mộc Lâm, mà nhóm người bọn họ hẳn là Lính Đánh Thuê chuyên nhận thù lao làm

Lạc Thần biết lính đánh thuê có hai loại, loại thứ nhất là nhóm lâu năm hoạt động cùng nhau có kỹ luật chặt chẽ, loại thứ hai là các cá nhân lâm thời hợp tác để làm nhiệm vụ.

Dựa vào lượng thành viên ít ỏi và tình trạng không mấy hòa hợp của nhóm người, hắn đoán đây chắc là trường hợp thứ hai.

“Hai mươi viên hạ cấp linh thạch là được” Vị Thần tử râu quai nón đưa ra mức thù lao, bốn người kia cũng không dị nghị.

“Được rồi” Lạc Thần gật đầu, Linh thạch là một loại tài nguyên bên trong ẩn chứa linh khí, tu sĩ dù bất kỳ thuộc tính nào cũng có thể hấp thụ tu luyện.

Linh thạch chia ra bốn loại gồm: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Mặc dù Lạc Thần không có linh thạch, tuy nhiên thi thể của các loại yêu thú trong thời gian này giết chết hắn có thu lại, nhất là tam giai Liệt Diễm Điểu, hiện đang cất giữ bên trong Linh Giới Châu, thi thể của yêu thú tam giai giá trị rất cao, sau khi ra ngoài trực tiếp làm thù lao cho bọn họ cũng không tệ.

“Nhìn bộ dạng của ngươi không biết có linh thạch hay không? Ta cần kiểm tra trước” Thanh niên mặc trường sam màu xanh mở miệng nói, nhìn bộ dạng Lạc Thần tỏ vẻ khinh thường.

“Theo như ta biết, lính đánh thuê các ngươi chỉ nhận thù lao sau khi làm xong việc?” Lạc Thần chau mày, tên này được nước làm tới, Lạc Thần hắn không phải kẻ hiền lành gì.

“Được rồi, sau khi xong việc ngươi trả thù lao là được” Thần tử trung niên hòa giải, không hài lòng nhìn thiếu niên áo xanh, kẻ này cố tình gây chuyện khiến đoàn trưởng như hắn hơi tức giận.

“Ta cũng không tin hãắn dám không trả” Thiếu niên áo đen còn lại lạnh lùng nói.

“Không biết các vị còn làm gì không? Hay lập tức đưa ta rời khỏi Sơn Mộc Lâm?” Lạc Thần không muốn để ý hai thằng này, nhìn ba người còn lại hỏi thăm.

“Buổi tối hành tẩu trong rừng rất nguy hiểm, lần này chúng ta nhận nhiệm vụ săn một con Nhị giai hậu kỳ yêu thú, đã thành công hoàn thành, sau đêm nay sẽ rời khỏi Sơn Mộc Lâm, lúc đó sẽ đưa ngươi theo” Thiếu nữ tên Tình Nhi hơi đắc ý nói, hiển nhiên săn giết một con Nhị giai yêu thú khiến nàng phấn khởi không nhỏ.

Lạc Thần trong lòng hơi tức cười trước sự ngây thơ của cô bé, bề ngoài tỏ vẻ thán phục vô cùng, hắn lúc này vận dụng Bất Hủ Diễn Sinh Kinh điều chỉnh khí tức bản thân là một tên Luyện khí trung kỳ mà thôi.

“Đa tạ các ngươi giúp đỡ” Lạc Thần ôn hòa cười cười nhìn Tình Nhi cùng nữ tử áo đỏ cảm tạ các nàng đồng ý hỗ trợ hắn.

“Khanh khách, không cần khách sáo, bất qua tiểu đệ đệ chỉ là Luyện khí trung kỳ tu sĩ lại xâm nhập đến tận đây một mình, vận khí quả thật không tệ” Nữ tử áo đỏ kiều mị cười khanh khách nói.

“Được rồi, tiểu tử ngươi cùng ăn đi, nhìn ngươi chắc cũng đói rồi” Thần tử râu quai nón ra hiệu mọi người ngồi xuống bên đống lửa.

“Ta tên là Điệp Tình, mọi người thường gọi là Tình Nhi, ngươi tên là gì? Mắt của ngươi thật kỳ lạ” Tình Nhi ngồi kế Lạc Thần tò mò hỏi.

“Ta gọi tiểu Thần, mắt của ta bẩm sinh đã như vậy rồi” Lạc Thần hơi mĩm cười nói, nha đầu này thuần khiết đến mức đáng yêu, hoàn toàn không có nữa điểm tâm cơ.

“Vậy sao, đây là Cát đại thúc, vị đại ca áo xanh kia tên Dương Lợi, áo đen tên Trần Lâm, còn vị này là Hồng Liên tỷ tỷ”

Lạc Thần không để ý đến hắn, tiếp tục gặm thịt. Bỗng nhiên chân mày hắn cau lại, nhìn về nơi xa xa.

Hồng Liên đang lén quan sát Lạc Thần, bắt gặp biểu tình đó của hẳn, hai mắt quyến rũ lóe lên một tia kỳ dị, khóe môi mĩm cười thần bí.

Vài hơi thở sau... Lịch bịch

Có tiến bước chân ngày càng gần, một nhóm người thản nhiên đi tới khiến Cát đại thúc cùng hai thanh niên căng thẳng đứng bật dậy.