Lý Trúc Loan quen thuộc tựa vào lồng ngực rắn chắc, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ, đợi hắn giải thích:
Lạc Thần hít mùi thơm thanh xuân của thiếu nữ, cũng không giấu giếm, đem toàn bộ mọi chuyện lặp lại một lần...
Thân hình Lý Trúc Loan thoáng run rẩy, nghe hắn vậy mà chiếm lấy sư phụ mình, tâm tình nhất thời phức tạp... Về phần phu quân trước đây của sư phụ, nàng không có ấn tượng quá nhiều, đối phương phần lớn đều bế quan tu luyện, hoặc ra ngoài làm nhiệm vụ môn phái, số lần gặp cũng đếm trên đầu ngón tay mà thôi...
Cũng thật khổ cho sư phụ, gặp phải nam nhân như vậy...
Lạc Thần sợ nàng nghĩ lung tung, vội vàng trấn an:
“Tử Âm là nữ nhân tốt, muội cũng vậy, huynh không muốn mất ai trong hai người”
“Sư phụ hiện tại đã không nơi trở về, huynh cũng không thể phụ lòng người”
Lý Trúc Loan thương cảm nói, nàng không dám tưởng tượng nếu rơi vào hoàn cảnh giống sư phụ sẽ như thế nào...
“Yên tâm, Tử Âm hiện tại cần được yên lặng, muội cũng đừng lo lắng, mọi thứ huynh đã có sắp xếp” Lạc Thần kề sát vành tai nàng thủ thỉ...
Hơi nóng từ miệng hắn lan tỏa khiến Lý Trúc Loan đỏ mặt, nàng dịu dàng gật đầu:
“Muội tin huynh!” Lạc Thần gật đầu, chợt lấy ra một hộp đá đen tuyền...
“Đây là thứ ta cướp được từ họ Doãn kia, không lấy ra trước mặt Tử Âm, sợ nàng ấy phiền lòng” Thấy Lý Trúc Loan tò mò, Lạc Thần thoáng giải thích...
Đưa tay hé mở nắp hộp, vô số thiên địa linh khí thoáng chốc như bị vật bên trong hút sạch, Lạc Thần thậm chí cảm giác linh lực của mình bị rút đi...
Mà Lý Trúc Loan tu vi hơi yếu sắc mặt đã hơi hoảng hốt...
“Đừng sợ, có ta” Lạc Thần an ủi, thứ này có thể khiến Doãn Chí Bình phản bội thê tử, tuyệt đối không phải tầm thường...
Lạc Thần cắn răng, dứt khoát mở mạnh...
Bên trong là một gốc cây sứt mẻ có hình thù kỳ quái, bên trên thân cây có các. đường vân xanh đậm bao phủ, nhìn không ra thứ đồ gì...
Mà chính các đường vân kia là thứ đang điên cuồng thôn phệ thiên địa linh khí..
“Đây là...là Dị Mộc?” Lý Trúc Loan âm thanh thoáng hiện một tia run lẩy bẩy... Là Mộc hệ tu sĩ khiến nàng có suy đoán nhất định...
“Dị Mộc sao, muội biết loại nào không?” Lạc Thần sắc mặt nghiêm túc, hắn không còn là gà mờ như lúc đầu, thiên địa rộng lớn vô hạn, có Dị Hỏa thì xuất hiện Dị Mộc cũng không có gì kỳ quái...
“Không, muội chưa từng có cơ hội tiếp xúc thông tin cao cấp này” Lý Trúc Loan lắc đầu ôn nhu nói:
“Muội chỉ biết Dị Mộc do thiên địa ngưng tụ mà thành, tích lũy qua vô số năm, chúng nó thậm chí có thể sinh ra linh trí, mỗi loại Dị Mộc đều có khả năng riêng
biệt”
“Là Phệ Thiên Mộc, hơn nữa còn ở trạng thái nhỏ, rất thích hợp công tử Tụ Đỉnh” Kim Nhi chợt xuất hiện, hưng phấn nhìn chằm chằm gốc cây này...
“Nói rõ hơn nào!”
“Phệ Thiên Mộng có khả năng thôn phệ hấp thu năng lượng vạn vật, bất quá không thể thôn phệ Dị Hỏa...”
“Công tử còn nhớ Thụ Yêu kia cướp đoạt huyết nhục của đám yêu thú để bổ sung năng lượng chứ?”
“Đương nhiên là nhớ” Lạc Thần gật đầu, chuyện vừa xảy ra không lâu, hắn sao. có thể quên...
“Ta vốn đã hơi nghỉ ngờ, hiện tại xem ra nhờ dựa vào sinh trưởng gần Phệ Thiên Mộc thời gian dài, mà Thụ Yêu kia lĩnh ngộ được khả năng đớ”
Kim Nhi nhanh nhẹn nói tiếp:
“Mộc hệ lại là thứ vốn dĩ ôn hòa, sẽ không tra tấn hay làm công tử khốn khổ như Dị Hỏa, tuy nhiên muốn luyện hóa nó phải có linh lực hùng hậu hơn người, bằng không trong quá trình luyện hóa sẽ bị Phệ Thiên Mộc thôn phệ ngược lại, chết trước khi luyện hóa thành công...”
“Thứ này quả thật như dành cho ta vậy” Lạc Thần cũng không thể không thừa nhận sự hấp dẫn của Phệ Thiên Mộc, có ba tôn đại đỉnh như hắn, một mình Phệ
Thiên Mộc không đủ khả năng chống đối...
Bất quá nữ nhân của mình sở hữu Mộc hệ không ít, Điệp Tình, Trúc Loan, Tử Âm...
Lạc Thần muốn chia sẽ với các nàng mà không nuốt riêng một mình...
“Với cảnh giới hiện tại của công tử, muốn Tụ Đỉnh chất lượng không kém Diễm Tâm Đỉnh thì Phệ Thiên Mộc rất thích hợp, tuy nhiên lực lượng bên trong đủ chia sẽ với một người mà thôi” Kim Nhi dội một gáo nước lạnh...
“Vậy sao?” Lạc Thần sắc mặt không dễ nhìn...
“Công tử không cần gấp, sau này tìm Dị Mộc khác, thậm chí thứ đẳng cấp cao hơn cho các nàng cũng được mà” Kim Nhi lên tiếng khích lệ luyên thuyên nói:
Nhìn thoáng qua Lý Trúc Loan sắp đột phá Kim Đan, Lạc Thần quyết định sẽ cùng nàng luyện hóa Dị Mộc, bất quá hiện tại chưa phải lúc...
Vừa trãi qua chuyện Tử Âm, hiện tại lập tức muốn nàng quả thật hơi khó xử... Lạc Thần thu hồi Phệ Thiên Mộc, định nắm tay nàng rời đi...
“Ở đâu ra cẩu nam nữ, tiến đến nơi hoang vắng này vụn trộm yêu đương?” Một âm thanh chua chát vang lên khiến sắc mặt Lạc Thần trầm xuống...
Mà Lý Trúc Loan vốn hiền lành như nước cũng trợn tròn mắt tức giận...