'Thành Bích nhoẻn miệng cười đáp lại, lần này được điều động đến chi nhánh Đa Bảo Các Linh Vũ Thành để chủ trì Đấu Giá Hội, nhiệm vụ đã xong, nàng cũng phải trở về...
Tần Mộng Ảnh gật nhẹ đầu, hai mắt mông lung đảo quanh thành trì này, đây là nơi nàng gặp được hăn...
“Khi nào rãnh rỗi, cùng hắn trở về cũng tốt” Nàng lẩm bẩm cười, bàn tay hướng hư không vạch nhẹ...
Một khe nứt xuất hiện, thân hình uyển chuyển mị hoặc vô hạn thong thả bước vào...
Vô số người hâm mộ cuồng nhiệt nhìn thân ảnh biến mất trong không gian...
Luyện Hư Kỳ, đây là loại tu sĩ có thể dung luyện hư không, từ đó di chuyển dễ dàng bên trong, rút ngắn khoảng cách vô số lần...
Có câu nói, dưới Luyện Hư tất cả chỉ là sâu kiến, đủ thấy lợi thế và thực lực kinh khủng của Luyện Hư Kỳ là như thế nào...
Ngay khi Tân Mộng Ảnh rời đi không lâu...
Tại một gốc khuất trong thành, một thiếu niên có gương mặt mang vài phần hèn mọn xuất hiện...
Nhìn khe hở hư không chậm rãi khép chặt, lại nhìn theo phương hướng nơi cửa thành...
Hắn không biết từ đâu lấy ra một thanh quạt lông ngổng phe phẫy, nét hèn mọn trên mặt hoàn toàn thu liễm, hai mắt thâm thúy như sao trời, gương mặt thong dong bình thản, như có thể bố cục cả thiên hạ...
“Tiểu Thần công tử thật hảo thủ đoạn a, trong khoảng thời gian ngắn đã bắt được trái tim Bách Diện Tiên Tử, tin tưởng chủ công nhà ta sẽ rất có hứng thú với
ngươi đây...” Thiếu niên lẩm bẩm một mình như tự kỷ...
Nếu Tần Mộng Ảnh ở đây chỉ sợ phải một phen kinh ngạc, người biết đến danh hiệu Bách Diện của nàng, trên đại lục không nhiều lắm...
Lấy ra một mãnh ngọc bội, thiếu niên dùng lực bóp nát... Sau vài hơi thở...
Một cánh cửa hư không đột ngột xuất hiện bên cạnh thiếu niên, có âm thanh trầm thấp bên trong truyền đến:
“Trần quân sư, lần này vi hành không tệ chứ? Chủ công rất tưởng niệm ngươi
“Đâu chỉ là không tệ” Thiếu niên bình thản khẽ cười, ung dung bước vào cánh cửa...
Hư không khép lại, tất cả trở về sự bình tĩnh vốn có...
Một tháng sau Tại một sơn cốc kín đáo...
Thiếu niên vừa kiểm tra nhãn trữ vật, vừa hài lòng lẩm bẩm: “Không hổ là thiếu chủ Thiên Mộc Tông, gia sản thật nhiều”
Lạc Thần đang kiểm kê nhẫn trữ vật lấy được từ Mộc Hào, bên trong ngoại trừ 1500 Cực Phẩm Linh Thạch còn có không ít Vũ Kỹ...
Thật tình không biết, Mộc Hào vốn định tham gia Đấu Giá nên mang nhiều như vậy...
Khiến Lạc Thần hứng thú nhất chính là một loại Vũ Kỹ địa cấp...
“Sâm Lâm Vạn Trượng, đây chính là Vũ Kỹ Tứ trưởng lão thi triển vây nhốt mình cùng Mộc Hào” Lạc Thần âm thầm gật đầu, nếu không có Dị Hỏa chỉ sợ hắn quả thật không có cách nào thoát khỏi trói buộc của nó.
Chưa kể Sâm Lâm Vạn Trượng còn có công dụng kích nổ cả khu rừng, chôn vùi kẻ bị vây bên trong, lần đó vì sợ liên lụy Mộc Hào nên Tứ trưởng lão không sử
dụng.
“Mộc Hình Chưởng, Tổ Thụ Che Chở cùng Vạn Mộc Trói Buộc mặc dù không
tệ, nhưng chỉ là Huyền cấp, ta không hứng thú lắm” Lạc Thần hơi tiếc nuối.
Hơn 10 ngày trước hắn đã chia tay cùng Cát đại thúc, Lạc Thần còn tặng đối phương không ít linh thạch phòng thân cùng một kiện Huyền Cấp Vũ Khí trong nhãn trữ vật của Mộc Hào...
Cũng xem như kết thúc một đoạn cố tri...
“Chíp chíp”
Một âm thanh hơi non nớt vang lên...
Chỉ thấy một con thú nhỏ nhảy tót lên vai Lạc Thần, cái đầu nhỏ cạ vào má hắn một cách thân mật...
Lạc Thần mĩm cười vuốt ve đầu nó...
Đây là một con thú nhỏ có kích cỡ to bằng chó con, tứ chỉ linh hoạt khỏe khoăn, bộ lông chủ đạo màu bạc xen lẫn màu tím mượt mà óng ả...
Điều đáng nói ở đây gia hỏa này vậy mà là con lai... Thân của sư tử, đầu và cánh nhỏ trông giống đại bàng... “Tử Lôi Bàng Sư Thú”
€ó huyết thống bất phàm, bố là vua của muôn loài nơi mặt đất, mẹ là chúa tể không trung..
Ngoài ra còn có thể phi hành, bộ dạng cũng bất phàm oai vũ vô cùng...
Chỉ là gia hỏa này còn quá nhỏ, đã hấp thụ không ít Linh Thạch của hắn, vậy mà chỉ mới là Nhị Giai sơ kỳ yêu thú, tương đương Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ mà thôi...
“Mở ra Cửa Hàng May Mãn đi” Lạc Thần ý niệm vừa động, 5 loại vật phẩm theo đó xuất hiện trước mắt...
Huyền Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ: Hàng Hổ Quyền, 1000 Điểm danh vọng Huyền Cấp Trung Phẩm Thân Pháp: Thê Vân Tung, 1000 Điểm danh vọng