Lạc Thần vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Thần nhất thời không kiệp phản ứng.
Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Thần lúc này dần ý thức. được điều gì đã xảy đến với mình.
“Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi?”
Thần lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng.
Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Thần bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Thần 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian, Thần dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Thần xem như có người chăm sóc khi về già.
Vì kính phục cha nuôi và xem ông là thần tượng mà Thần quyết định đi theo con đường của ông, được cha nuôi dưỡng thành tài, Thần thi vào Quân Đội với thành tích thủ khoa năm 18 tuổi với mong ước trở thành một quân nhân vĩ đại như cha nuôi của mình.
Nhưng người tính không bằng trời tính, cha nuôi Lạc Thần vì cả đời làm người ngay thẳng trung trực nên đắc tội rất nhiều thế lực, khi ông về già rời xa chiếc ghế quyền lực cũng là lúc chúng bắt đầu động thủ.
Thần vĩnh viễn sẽ không quên được cảnh tượng ngày hôm ấy, vài chục tên hắc y nhân đột nhập vào nhà trong đêm tối, mặc dù với trực giác nhạy bén, cha con Thần sớm nhận ra tồn tại của chúng nhưng tất cả đã quá muộn, hàng loạt đạn dược cùng hỏa lực cực mạnh không ngần ngại tấn công vào căn nhà gỗ nhỏ thanh tịnh của hai người, bàn tay tội ác đã chôn vùi đi một vị quân nhân vĩ đại và một thiếu niên còn vô hạn khát khao hoài bão trong ngập trời hỏa diễm.
Trước khi rời xa cõi đời, Thần nhìn thấy bên trong ánh mắt đục ngầu của cha nuôi hẳn là vô tận ấm áp cùng một tia hối lỗi, có lẽ ông đã nghĩ nếu ông không nhận Thần làm con nuôi, chắc số phận của hẳn nay đã khác, ít nhất không phải uất ức chết cùng ông.
'Thần mấp máy đôi môi khô khốc, hắn đã muốn nói với cha mình răng hắn rất tự hào khi được làm con nuôi của ông, chỉ tiếc rằng khi đó Lạc Thần không kiệp mở miệng thì tất cả đã chìm trong biển lửa.
“Đây có lẽ là hối tiếc lớn nhất ở kiếp trước của ta đi” Thần đắng chát thầm nghĩ.
Hắn có nén thống khỗ tiếp tục sắp xếp ký ức về đời này của hắn, cũng như thân phận người mà hắn vừa xuyên qua. Trong chốc lát đó, Lạc Thần sắc mặt đại biến, vô tận phẫn nộ như từng ngọn liệt hỏa dâng lên trong lòng không cách nào dập tắt, hai tay hắn gắt gao nắm chặt đến rướm máu.
Hít thở sâu nhiều lần để lấy lại bình tĩnh, Thần cần chặt răng, dốc hết sức. bình sinh run rẩy đưa tay sờ lên vị trí mắt của mình, trong chốc lát đó, hắn cảm thấy trời đất như quay cưồng, vị trí hai mắt của hắn HOÀN TOÀN TRỐNG RỖNG.
'Thần bị mù, nói đúng hơn là bị người đào móc hai tròng mắt một cách tàn nhãn, Thần cảm thấy vô tận phẫn nộ không thể ức chế được, nếu lúc này còn sức lực có lẽ hắn đã gào rống lên như một con thú hoang điên dại, bởi vì có một sự thật mà vô luận thế nào Thần cũng không thể tưởng tượng được.
NGƯỜI CHÍNH TAY MÓC ĐÔI MẮT HẮN Ở KIẾP NÀY, KHIẾN HẲN PHẢI SỐNG TRONG ĐÊM TỐI, CHỊU ĐỦ ĐĂNG CAY NHỤC NHÃ LẠI LÀ CHA RUỘT CỦA HẲN.
Sự chênh lệch như cách biệt giữa trời và đất một kẻ có cùng máu mủ mà thân thể này từng gọi là “phụ thân” khiến Thần sốc. nặng. Cố lấy lại bình tĩnh, Thần biết hắn cần nghĩ ra biện pháp thích hợp để sống tiếp với tình cảnh lúc này.
ữa một người cha nuôi và
Chủ nhân cổ thân thể này có tên là Lạc Thần, phụ thân máu lạnh của hắn là gia chủ Lạc gia, đây là một gia tộc tu chân khét tiếng của Băng Thiên đại lục. Tại đại lục này, con người tôn sùng cường giả và xem thường kẻ yếu, nơi đây không có luật lệ nào ràng buộc đáng nói, tất cả điều tuân theo quy luật tự nhiên kẻ mạnh vĩnh viễn là kẻ đúng, kẻ mạnh là chân lý, kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh bằng mọi giá, nếu không chết.
Tại mảnh đại lục này, các thế lực lớn đa phần do quần thể tu chân giả tạo thành, thống nhất phân thành cửu cấp, thấp nhất là nhất cấp và cao nhất là cửu cấp.
Lạc gia tại Băng Thiên đại lục thuộc về Bát cấp tu chân thế lực, chỉ đứng sau hai thế lực Cửu Cấp có địa vị tối thượng tại Băng Thiên đại lục bao gồm: Thiên Sơn Tiên Cảnh và Băng Huyền đế quốc.
Mặc dù đứng sau hai thế lực Cửu cấp, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến địa vị của Lạc gia tại Băng Thiên đại lục, bởi ngoài hai thế lực kia ra, trong số ngàn vạn thế lực tại mảnh đại lục này, có thể sánh vai cùng Lạc gia đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Tồn tại lâu đời, Lạc gia truyền thừa vô số năm không đoạn, Lạc gia tiên tổ là nhân vật trong truyền thuyết đã phi thăng tiên giới. Lãnh thổ vạn dặm, tộc nhân hàng triệu, thiên kiêu xuất hiện tâng tầng lớp lớp. Qua đó có thể thấy sự khủng bố của Lạc gia tại nơi đây.
Mà Lạc Thần, lại là đại công tử do gia chủ Lạc gia là Lạc Phá Lôi sinh ra, lẽ ra hắn phải có địa vị cao quý, ngậm ngàn vạn sủng ái mới đúng. Nhưng trớ trêu thay, sau khi ra đời trong sự chờ mong của vô số tộc nhân, Lạc Thần như gián tiếp hung hăng tát tay vào mặt toàn bộ Lạc gia trên dưới một cách đau rát.
Lạc Thần KHÔNG CÓ LINH CĂN
Tại Băng Thiên đại lục, cho dù trẻ em ba tuổi cũng biết linh căn là điều kiện tối thiểu nhất để tu tiên, không có linh căn Lạc Thần chẳng khác nào chỉ có thể suốt đời là một phế vật vô dụng.
Nếu Lạc Thần sinh ra ở gia đình phàm nhân, điều này sẽ hết sức bình thường. Nhưng hắn lại sinh ra ở Lạc gia, lại là con của gia chủ, điều này chẳng khác nào thiên đại trò cười trên toàn bộ Băng Thiên đại lục, đường đường là gia chủ Lạc gia, Bát cấp tu chân thế lực lại sinh ra một cái phế vật nhi tử. Chỉ bấy nhiêu thôi đủ thấy số phận thê thảm của Lạc Thần đã định trước khi vừa ra đời.
Mẫu thân của Lạc Thần chỉ xuất thân từ gia tộc ngũ lưu bình thường, sau khi sinh một nhi tử phế vật, bị cả gia tộc và trượng phu hắt hủi, khinh rẽ, vì quá thương tâm mà chết không nhắm mắt.
Mọi chuyện càng †ồi tệ hơn đến với Lạc Thần khi Lạc gia nhị công tử ra đời vào một năm sau, cũng chính là người đệ đệ tên Lạc Vũ của hắn, kẻ này vừa sinh ra đã được di truyền từ Lạc Phá Lôi sở hữu hai loại linh căn là Băng hệ và Lôi hệ. Lôi hệ linh căn là loại linh căn cực hiếm, dễ dàng tu luyện các loại Vũ Kỷ Lôi hệ có sức hủy diệt mạnh, tính sát phạt cao, tu chân giả sở hữu Lôi hệ linh căn thường mạnh hơn người cùng cấp, đó là lý do Lạc Phá Lôi ngồi vững vàng vị trí gia chủ Lạc gia, quyền uy tuyệt đối không ai dám xâm phạm.
Lạc Vũ kế thừa Lạc Phá Lôi hai loại linh căn này khiến toàn bộ Lạc gia trên dưới vui mừng, thông qua trưởng lão hội quyết định, Lạc Vũ được chỉ định là thiếu chủ Lạc gia tương lai.
Sự xuất hiện của Lạc Vũ càng làm Lạc Thần nhận thêm vô vàn tủi nhục, Lạc Thần tại Lạc gia sinh hoạt thua cả đám nô tài, bởi tại gia tộc bá đạo này, dù là nô tài cũng có khả năng tu luyện.
Lạc Thần sống cuộc sống hèn kém, làm đủ công việc thấp hèn cho gia tộc không khác gì nô bộc chỉ để có cơm ăn, chẳng một ai xem hắn là Lạc gia đại công tử, thậm chí sự tồn tại của hắn là Lạc gia sĩ nhục.
Mọi chuyện tưởng chừng chỉ có thế nhưng không, vào năm Lạc Thần 13 tuổi, đệ đệ Lạc Vũ của hẳn trong lúc tu luyện một loại Đồng Thuật của gia tộc. xảy ra ngoài ý muốn dẫn đến mù lòa hai mắt.
Với tư cách là Bát cấp tu chân thế lực được truyền thừa qua bao thế hệ, Lạc gia có bí pháp để ghép một đôi mắt khác cho Lạc Vũ, nhưng để không xảy ra sơ suất, các trưởng lão Lạc gia thống nhất phải sử dụng đôi mắt của người có cùng huyết thống với Lạc Vũ.
Và chuyện tàn nhẫn nhất đã đến, chính tay Lạc Phá Lôi tàn nhẫn động thủ móc đi đôi mắt của con trai mình để cấy ghép cho đứa con trai khác của hắn, mặc cho vẻ mặt tuyệt vọng và tràn đầy thù hận của Lạc Thần vẫn không có một tia ảnh hưởng đến quyết tâm của Lạc Phá Lôi. Hiển nhiên, giữa một thằng phế vật và nhi tử thiên tài, Lạc Phá Lôi không cần suy nghĩ.
Mù lòa năm 13 tuổi, Lạc Thần hoàn toàn mất đi quyền được sống như con người tại gia tộc, hắn trở thành một bao cát di động để đám trẻ nhỏ trong gia tộc tập luyện vũ kỹ, mỗi khi thân thể rã rời sắp chết, chúng lại buông tha hắn, cho hẳn thức ăn, cho hắn thời gian hồi phục, sau đó lại tiếp tục tra tấn, có vẻ như việc hành hạ con trai của gia chủ khiến đám trẻ nhỏ ngỗ nghịch cảm giác phi thường có thành tựu.
Suốt 3 năm qua, Lạc Thần đã sống cuộc sống như thế, hai mắt mù lòa, liên tục nhận thương tổn từ thể xác đến linh hồn, số phận bi thảm của con người mang tên Lạc Thần đã khép lại ở tuổi 16 sau một trận “tập luyện” quá tay của đám ác quỷ đội lốt trẻ nhỏ.
Và cũng là giây phút định mệnh đó, một Lạc Thần hoàn toàn khác, đến từ một thế giới khác xuyên qua.
“Bất qua trước hết cần phải thoát khỏi cảnh khốn cùng bây giờ” Lạc Thần chau mày, đầu não cấp tốc vận chuyển tìm kiếm giải pháp.
“Keng, thức tỉnh thành công, Bá Chủ Hệ Thống bắt đầu kích hoạt”
“Sau đây là thời gian nhận chủ: 10 9 8...5..2..”
Một âm thanh lạ lẫm có phần máy móc chợt vang lên trong đầu cắt đứt mạch suy nghĩ của Lạc Thần, trong giây phút đó hơi thở Lạc Thần ngưng thở, gương mặt đơ cứng lại dân ửng đỏ vì mừng như điên dại.