Chương 21: Đẳng Tâm
Tác giả: Lão Nhân Kể Truyện
------------------------------------
Long Nữ hiện ra chân thân là một con rồng dài gần trăm thước, vuốt rồng khủng bố đập về phía con quái thú, một trảo bắt được, con quái thú to lơn ban nãy giờ đang dãy dụa trong lòng bàn tay nàng.
Vuốt rồng bóp một cái con quái thú tru lên thành tiếng, trong miệng trào ra một dòng sắt lỏng, nhưng nó vẫn cố gắng dãy dụa trong vô vọng. Đến khi thấy con quái thú không còn động đậy, nàng vứt nó sang một bên.
Thấy tình thế không ổn, đội trưởng hộ vệ tay tiếp tục kết ấn, trên nền đất có mấy cái vòng đỏ hiện lên, trong mỗi cái vòng đỏ lại chui lên một con quái thú, cứ con này chui lên sẽ có con khác nối tiếp bò ra, trong thoáng chốc Long Nữ bóp c·hết con quái thú kia, mấy chục cái vòng đỏ đã triệu hồi ra vài chục con quái y như vậy. Những con quái thú này chui ra khỏi lòng đất bộ lông liền biến thành sắt thép cứng rắn khó bì.
Long Nữ xoay người một cái long vĩ từ trên cao đập xuống, định rằng sẽ phá vỡ những cánh cổng triệu hồi kia, nhưng lúc đó đội trưởng hộ vệ nhẹ giọng hết.
“Lên cho ta”
Những chiếc cọc từ dưới đất lập tức phòng lên đâm về phía Long Nữ. Nàng uốn thân mình né tránh, lấy đuôi đánh gãy nhiều cọc, chúng không đâm xuyên được qua lớp vảy của nàng, nhưng lại khiến nàng thụ nhiều thêm chút thương thế.
Lúc này ở dưới đất các vòng tròn triệu hoán cũng đã biến mất, thay vào đó là cả trăm con quái thú hình chó đã chui ra từ chúng. Đội trưởng hộ vệ nhổ ra một ngụm máu tươi, hắn vẽ lên không trung một hình vòng cung, tiếp đó không gian lại tiếp tục thay đổi. Những chiếc cọc gỗ giờ đã biến thành một rừng kiếm.
Long Nữ biết hiện nàng đang ở trong một loại kết giới, tuy nàng không nhìn được kết giới đó rõ ràng như của Kinh Dương Vương nhưng nàng biết tâm trí mình đang bị tác động.
Nàng cảm giác mình đang bị thứ gì đó kéo xuống, nàng ko thể tiếp tục bay lên cao. Đàn quái thú phía bên dưới liền nhảy về phía nàng. Long Nữ quất đuôi, đánh bay mấy chục con, nhưng mấy chục con khác cũng đã kịp bám lên người nàng, chúng há miệng cắn vào lớp vảy trên người nàng.
Long Nữ quơ vuốt rồng ra, nắm được vào lòng bàn tay một vái con quái, lại lấy đuôi đập từ trên xuống, chúng căn bản là quá nhiều, chạy không được, bị cái đuôi to của nàng đập xẹp mấy con. Nhưng những con còn lại không vì thế mà sợ hãi, ngược lại chúng lại càng hăng máu hơn, có con đã bắt đầu cắn được vào lớp vảy của nàng.
Long Nữ cảm giác nhói đau trên lưng, không ngờ một con đã cắn xuyên qua lớp vảy, nàng lắc người muốn hất văng những con đang bám trên người ra, nhưng chúng có đôi chân sắc nhọt bám chặt vào các vảy rồng của nàng.
Long Nữ suy nghĩ thật nhanh, nàng bay vòng vòng với tốc độ cực nhanh, những con quái thú bị lực ly tâm tác động không bám trụ nổi liền bị văng ra khỏi người nàng. Bỗng một tiếng nói rơi vào trong tai Long Nữ.
"Nàng đi lần này là đi liền hai tháng hẳn là trong tộc nàng có chuyện?"
Là tiếng nói của Kinh Dương Vương, tiếng nói phát ra làm nàng bất cẩn, bị chính lực ly tâm do mình tạo ra tác động, nàng ngã xuống đất lăn lộn vài vòng mới dừng lại.
Những con quái thú vừa bị nàng văng ra lại liến phòng về phía nàng. Long Nữ bay lên né tránh, lúc này lại một tiếng nói nữa xuất hiện trong tai nàng.
"Mẹ con nhớ người, người đi lâu quá,..”
Tiếp đó mắt nàng ong lên, hình ảnh Sùng Lãm xuất hiện trước mắt nàng, đang đưa hai tay về phía nàng.
Long Nữ cảm giác nhói đau ở bụng, nàng nhìn xuống thì thấy phía dưới bụng mình, đội trưởng hộ vệ trên tay là một thanh dao găm, vừa dùng dao rạch một đường phía bụng nàng, đây là nơi mà bốn vuốt rồng của nàng không dễ với đến. Nàng lượn mình xuống một hòn đá lớn, đập người đội trưởng hộ vệ vào hòn đá đó, thấy vậy hắn lập tức nhảy thoát ra, thân hình lại biến mất.
Đám quái thú kia cũng đang chạy đuổi tới. Long Nữ há to miệng rồng, một luồng năng lượng được nàng phóng ra, chúng quét tới đám quái thú, thiêu đốt chúng thành những đám sắt lỏng.
Long Nộ - Long Tức.
Những con quái thú thấy đồng bạn c·hết cũng không có ngu ngốc mà đâm đầu vào luồng sáng đó, chúng chạy đông né tây, nhưng cũng có một đám bị đốt hỏng.
Mắt Long Nữ lại léo lên, một thân ảnh xuất hiện trước mắt nàng, là thân ảnh một đứa bé đang nằm trong một chiếc nôi, trên tay phảng phất có một lớp vảy rồng, đứa trẻ đang khóc eo eo từng tiếng. Thấy long tức đang tiến sát gần đứa trẻ, Long Nữ lập tức thu lại, hình ảnh đứa trẻ cũng biến mất. Thay vào đó là một đám quái thú đã phóng tới chỗ nàng. Chúng lại nhảy lên người nàng cắn. Có một vài con nhắm vào v·ết t·hương dưới bụng đang phục hồi của nàng mà cáo tới.
Miệng nàng lại phóng ra long tức phun trực tiếp lên cơ thể mình. Long tức sẽ không quá tổn thương cơ thể nàng nhưng sẽ đốt cháy đám quái thú.
“Cha nói! Cho phép chúng ta kết hôn! Lộc Tục! Chàng sẽ hỏi cưới ta chứ?”
“Ta… Ta…”
Hai giọng nói xuất hiện bên tai Long Nữ, nàng quay đầu nhìn lại. Một đôi nam nữ đang ngồi trên phiến đá nói chuyện với nhau, nam trẻ trung anh tuấn, nữ xinh đẹp như hoa. Long Nữ bỗng cảm thấy một trận bi thương khôn xiết.
“Xoẹt” một đường kiếm xé tan hình ảnh đó, Long Nữ chỉ kịp nhắm mắt lại, một kiếm chém lên mi mắt nàng, khiến nàng chịu một trận đau đớn, Long Nữ gầm lên một tiếng, cả người bay lên cao, nàng tụ long tức thành một quả cầu, tiếp đó lập tức bay vào. Khi nàng bay ra, tất cả những con quái thú trên cơ thể đã biến thành dịch lỏng chảy xuống đất.
Long Nữ nhìn một vòng xung quanh, dừng lại tại một vị trí, nàng mở miệng phóng ra một luồng long tức về phía đó, một thân ảnh chạy nhanh thoát ra, là đội trưởng hộ vệ, hắn chỉ nhìn thoáng Long Nữ, lại tiếp tục lắc mình biến mất.
Rừng kiếm cũng theo đó bay về phía Long Nữ t·ấn c·ông, chỉ còn khoảng hai ba chục con quái thú ở dưới đất, chúng nương theo rứng kiếm không ngớt bay lên, chạy về phía Long Nữ. Nàng bay nhanh vòng quanh né tránh sự truy đuổi của rừng kiếm. Nàng muốn thoát đi, nhưng có một thứ gì đó đang ngăn nàng lại, nàng chỉ có thể bay lượn né tránh trong một koảng không gian nhất định.
“Ta đã yêu nàng hai trăm năm, như vậy vẫn chưa đủ ư?”
Lại một tiếng nói vang lên bên tai, trước mắt Long Nữ xuất hiện một cái bóng rồng to lớn, từ hình bóng đó trong lòng nàng trỗi dậy một cảm giác khó xử, có chút đau lòng. Cái bóng lại bị xé toạc bơi rừng kiếm, khi nàng định thần lại, rừng kiếm đã như thác đổ xuống người nàng.
Long Nộ - Long Thuẫn.
Long Nữ chỉ kịp phản ứng uốn người bay thành hình vòng tròn, thần long lực ảo hóa tạo ra một cái thuẫn bảo hộ đa phần cơ thể nàng khỏi rừng kiếm đang đổ xuống. Cả thân thể Long Nữ bị bao bọc hoàn toàn vào kiếm xen lẫn trong đó là những con quái thú đang luồn lách mò vào. Chúng tạo ra một hình tròn lơ lửng trên không trung.
Long Nộ - Long Bạo.
Một quả cầu ánh sáng từ tâm vòng tròn trên không trung kia phát ra, nó đốt cháy, hất văng tất cả rừng kiếm và những con quái thú kia, v·ụ n·ổ lớn tới nỗi làm sáng cả một vùng trời.
Những con quái vật và rừng kiếm bị đốt cháy thành những dòng sắt lỏng cháy khắp một vùng đất rộng lớn. Cả tên chiến binh b·ị t·hương ở chân kia cũng đã bị đám sắt lỏng đó nuốt chửng, chỉ còn thấy một cái xác không toàn vẹn.
Trong chu vi hai trăm thước, chỉ còn lại một vùng đất khá nguyên vẹn, đứng đó là đội trưởng hộ vệ, hắn một tay chống kiếm, trong miệng đang không ngừng ho ra máu tươi. Hắn ngả nghiêng cố đứng vững nhìn cái bóng to lớn vẫn đang bay trên cao.
Long Nữ sau chiêu Long Bạo này cũng chỉ còn là đèn cạn dầu, cơ thể nàng thần long lực đã dùng gần hết, trên thân mình là vô số những v·ết t·hương chằng chịt do kiếm tạo ra, còn có một vài vết cắn xé.
“Tộc rồng năng lực chiến đấu siêu cường quả nhiên không sai! Ta đã được mở rộng tầm mắt”
Đội trưởng hộ vệ cố giữ thăng bằng, miệng nở một nụ cười khổ, biết rằng trận chiến giữa người và rồng này tuy mình bố chí bẫy rập, nhưng khả năng thắng một con rồng gần ba trăm tuổi là không quá lớn.
“Người còn đại chiêu gì nữa thì mau xuất ra đi! Ta không có nhiều thời gian với ngươi.”
Long Nữ hừ lạnh. Nàng không phải là không muốn lập tức t·ấn c·ông lấy mạng hắn luôn mà vì hao lực quá lớn, cơ thể lại có nhiều tổn thương, nàng cũng là đang điều tiết lại bản thân, đề phòng đội trưởng hộ vệ còn có hậu chiêu khác.
“Vương hậu xin đừng nóng nảy! Ta đây vẫn còn một món quà cuối cùng dành cho người, nếu người có thể vượt qua ta cũng không còn mạng để tiếp đãi người!”
Đội trưởng hộ vệ thờ dài một cái nói. Hắn thọ nguyên đã sắp tận, cùng lắm chỉ có thể kéo dài kết giới tối đa nửa giờ mà không triệu hồi thêm bất kỳ thứ gì khác.
Long Nữ cũng đề cao cảnh giác, không thể không nói bố cục Thường Tộc bày ra hôm nay cũng quá mức khủng bố, không những hội trưởng tế sư hội, người quan trọng nhất cả Thường Tộc xuất tràng, lại còn trả những cái đại giá để có thể triệu hồi ra những tồn tại sở hữu sức mạnh của thần ở các giới khác.
Chú mục quan sát vào đội trưởng hộ vệ một chút không thấy gì thay đổi, Long Nữ liền kiếm tra xung quanh kết giới, lúc này nàng mới để ý thấy, những cái xác quái thú và những thanh kiếm đã ít đi một cách bất thường, dù rằng bọn chúng đã không toàn vẹn, nhưng số lượng cái cái xác thú và xác kiếm hẳn còn lại cũng không ít như vậy.
Nàng cảm thấy hình như mặt đất có những chấn động nhỏ, tỉ mỉ quan sát thì thấy hình như dưới mặt đất đang có gì đó tiến tới, không còn nhiều thần long lực trong người, Long Nữ liền vận dụng long khí vừa hấp thu tức thì xuất ra một chiêu Long Tức. Nàng đánh cược rằng những sợi Khốn Long Thằng kia hẳn là đã bị phá hủy bởi chiêu Long Bạo vừa rồi.
Long Tức tạo thành một đường năng lượng sáng trắng xuyên vào lòng đất, nó tạo thành một quả cầu dưới mặt đất, để tiếp sau đó tạo ra một v·ụ n·ổ của Long Bạo.
Dù không phải thần long lực, chiêu long bạo do long khí tạo thành này cũng cày sới hoàn toàn mảnh đất phía dưới, nó hất văng những khối đất lên cao. Lúc này bay lên theo đám đất, mới hiện ra một thân ảnh to lớn không kém gì nàng, một con rắn sắt.
Nó chính là con rắn trước đây đã cắn vào cổ Long Nữ, nhưng giờ đây kích thướng của nó đã được phóng đại lên cả ngàn lần, to lớn và dài cả trăm thước.
Thì ra trong lúc Long Nữ và đám quái thù đang chiến đấu, con rắn này chui xuống đất và bò lại gần những cái xác thú đã bị nàng đánh hỏng. Nó nuốt lấy từng con từng con một, đến khi rừng kiếm cũng bị nàng phá hủy, nó cũng nuốt chửng cả những thanh kiếm đó luôn, nếu không phải Long Nữ đã tìm ra nó, để nó hấp thu tất cả rừng kiếm và xác quái thú, ắt hẳn nó phải to gấp đôi thời điểm hiện tại.
“Xin giới thiệu với Vương Hậu! Đệ Ngũ Điện Hình Thú – Đẳng Tâm Địa Ngục Xà, nó là hậu chiêu cuối cùng của ta dành cho người”
Nói xong hắn lại lắc người biến mất. Trong khoảng thời gian con lại hắn không thể để mình bị Long Nữ bắt được, đến lúc đó kết giới sẽ bị phá hỏng, các sinh vật và đồ vật hắn triệu hồi cũng sẽ biến mất.
Con xà thú lao mình cuốn lấy Long Nữ, nó phóng tới cực nhanh làm Long Nữ không tránh kịp, cả hai cuốn lấy nhau rơi xuống đất. nó cắn vào cổ rồng nhưng chỉ cắn được lớp vảy bên ngoài.
Long Nữ cũng không còn quá nhiều sức lực, nàng trực tiếp cắn trả vào cổ của nó, răng rồng của nàng cứng rắn vô cùng, có thể cắn xuyên vào lớp vảy rắn được làm từ sắt. Bốn chân nàng với những móng vuốt sắc nhọn cũng ôm lấy thân hình con rắn, các vuốn xé toạc khắp người nó.
Chỉ là con rắn này không biết đau đớn, lại có thể hồi phục cực nhanh, vuốt rồng cào thành các vết lớn nhưng chẳng mấy chốc lập tức sẽ liền lại. Không những vậy con rắn đang vặn người nghiền ép thân thể Long Nữ, nếu đây là một con rắn bình thường, nó hẳn cũng không thể chịu được lực nghiền ép của chính nó lên Long Nữ, nhưng con rắn này căn bản là không có cảm xúc, nó sẵn sàng để bản thân bị xé toạc để có thể nghiền vặn cơ thể Long Nữ.
Long Nữ điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí bổ sung cho cơ thể, nàng cũng bắt đầu vặn người nghiền ép lại con rắn, bốn chân rồng không ngừng cào xé cơ thể nó, cứ như vậy hai cơ thể to lớn đang cuốn lấy nhau xem ai sẽ là người chịu được tới cuối cùng.
“Bành”
Một t·iếng n·ổ to phát ra, là tiếng đứt gãy giữa thân của con rắn, hiệp đấu này Long Nữ đã thắng, con rắn đã đứt làm đôi. Nhưng nàng cũng là thắng thảm, các xương trên người nàng gãy cũng không ít. Trong lúc con rắn đang bị sốc vì đứt nửa người, Long Nữ liền bay thoát ra.
Nàng thở dốc, những ngụm thiên địa linh khí được nàng điên cuồng hút vào cơ thể để hồi phục thương thế, lúc nãy nếu con rắn đó có thể chịu thêm vài hơi thở nữa thôi, hẳn là xương sống của nàng sẽ gãy, đến lúc đó nằm phía dưới kia là nàng chứ không phải là nó.
Con rắn bị sốc trong vài hơi thở, nó tỉnh lại và nhìn về nửa thân sau của mình, cực kỳ quyết đoán, nó bò tới, một miệng đem cắn nuốt lấy phần thân sau đó. Thân hình nó lại bắt đầu sắp xếp lại, nó không dài ra, nhưng thân hình nó to lên rất nhiều.
Nhìn nó đang nuốt bản thân, Long Nữ cũng không còn sức lực để tiếp tục t·ấn c·ông nó . Chờ vài hơi thở sau, nó đã hoàn toàn cắn nuốt phần thân sau, cơ thể lớn hơn thêm một vòng thì thương thế của Long Nữ mới ổn định đôi chút. Nó lại nhìn về phía Long Nữ cái lưỡi rắn thò ra thụt vào tỏ vẻ khiêu khích.
Long Nữ đầu óc xoay chuyển, nàng nghĩ ra một cái gì đó, linh khí trong cơ thể nàng vận chuyển cực nhanh, chúng nhập vào các thớ thịt của nàng, hình thành loại long khí của loài rồng. Nàng vận chuyển long khí tăng cho cơ thể thêm hai lớp bảo vệ, sau đó hướng miệng con rắn lao tới, cơ thể dần thu nhỏ lại chỉ còn hai mươi thước.
Con rắn cũng theo bản năng, há cái miệng rộng ra đớp lấy Long Nữ đang lao tới, sau khi cơ thể lớn hơn một vòng, cái miệng của con rắn hoàn toàn có thể nuốt trọn cả thân hình Long Nữ hiện tại.
Không tránh né, nàng chui cả thân thể mình vào trong bụng con rắn. khi cái miệng lớn đóng lại, đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Long Nữ đâu cả.
Lúc này một thân ảnh bước ra từ hư không, là đội trưởng hộ vệ đã biến mất vào trong kết giới, hắn chứng kiến toàn bộ quá trình chiến đấu, nhưng lại ngẩn ngơ khi thấy Long Nữ tự thân lao đầu vào miệng rắn.
Hắn tiến tới gần, vỗ vỗ vào miệng con rắn, nhưng không thấy nó có phản ứng gì, thấy mọi chuyện có vẻ không ổn, hắn liền không tiếp tục kéo dài thời gian kết giới nữa, thần lực được truyền vào người con rắn lớn đang nằm đơ ra đó.
Chỉ thấy dù được truyền một lượng thần lực, con rắn vẫn đứng đó không có phản ứng gì, sau đó cơ thể nó bỗng phình lên ở giữa, tiếp đó như có thứ gì đó đang chạy dọc cơ thể, đến lúc này con rắn lớn mới có chút phản ứng, nó vặn mình nghiền ép, nhưng không ăn thua, cơ thể nó đang phình ngày một to hơn.
Tiếp đó mắt con rắn bỗng mở to, miệng nó cũng há rộng, những luồng sáng phát ra từ trong cuống họng của nó, tếp đó cơ thể nó cũng nứt ra những khe nứt có các luồng sáng xanh khác chiếu ra.
Sau đó là “Bùm” một t·iếng n·ổ đinh trời, cơ thể con rắn lớn bị vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ, những mảnh đó còn bị đốt cháy không ra hình dạng. Dư chấn của v·ụ n·ổ cũng cuốn phăng mọi vật ở quanh nó kể cả đội trưởng hộ vệ đang không kịp chạy trốn kia.
Một vài hơi thở qua đi,bụi mù đã bay hết, cả chiến trường chỉ còn lại một thân ảnh nữ tử thân mặc long giáp, phía xa xa là một người đang nằm trên mặt đất.
Người nữ là Long Nữ đã hiện ra nhân hình, nàng tóc tai tán loạn, giáp rồng trên người vỡ nát, máu nàng nhỏ xuống đất thấm đẫm một vùng. Sử dụng chút thần long lực cuối cùng xử ra một chiêu Long Bạo ở tình trạng thân thể thụ thương là quá sức chịu đựng với cơ thể nàng bấy giờ. Hiện tại nàng còn đứng được là do ý chí chiến đấu chưa dứt, chứ bản thân nàng hiện tại không thể động thân.
Người nằm phía xa là đội trưởng hộ vệ, cơ thể không chịu nổi dư chấn từ chiêu Long Bạo vừa rồi, tay phải dùng để tụ thần lực bảo hộ đã mất. Hắn một tay ôm vai phải đang không ngừng chảy máu. Nhìn về phía Long Nữ hỏi.
“Vương hậu vậy mà dám chui vào bụng con rắn đó thi triển đại chiêu, người không sợ rằng nó vẫn sẽ có thể tụ tập lại được sao?”
Long Nữ khó khăn mở miệng đáp.
“Ta đã chú ý, lúc con rắn của ngươi cắn nuốt phần thân sau của nó, bên cạnh phần thân sau có vài cái xác của những con chó địa ngục kia và còn có cả một vài mảnh vỡ của nó do sự đứt gãy. Nhưng ta thấy rằng nó không hề có ý định tiếp tục thôn phệ những mảnh đó.”
Nàng dừng lại hít thở hai hơi rồi lại nói tiếp.
“Nên ta đoán không phải nó không muốn thôn phệ, mà do nó không thể thôn phệ tiếp, hẳn là do thần lực của ngươi cung cấp cho nó không đủ, nên nó sẽ chỉ thôn phệ một số mảnh lớn để tiếp tục chiến đấu, nếu ta tiếp tục bẻ gãy nó vài lần, hẳn là nó sẽ không còn khả năng thông phệ những mảnh thân thể khác. Vậy thì chỉ cần một chiêu hủy diệt nó là được.”
“Vương Hậu quả nhiên không chỉ xinh đẹp còn là người hết sức thông minh. Ta thua tâm phục khẩu phục.”
Đội trưởng hộ vệ cười lên một tiếng chua xót nói.
“Vậy thì đóng kết giới đi! Ta có thể tha cho ngươi một mạng!”
Long Nữ lạnh lùng nói.
“Không cần kết giới cũng đã bắt đầu sụp đổ rồi!”
Đội trưởng hộ vệ vừa nói xong, không gian xung quanh như bị phá vỡ, Long Nữ cũng cảm thấy cơ thể không con bị trói buộc, có thể hoàn toàn thoát đi. Nhưng nàng hiện tại đang điều trị thương thế trong người, chưa thể di chuyển.
“Nhưng Vương Hậu có lẽ đã muộn, ta nhốt người ở đây cũng đã lâu, hẳn là đại trưởng lão đã mang hai đứa trẻ về giao cho hội trưởng rồi! Vậy là ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ”
Hắn nói rồi cả người đổ xuống đất, thọ nguyên đã hết hồn về địa phủ.
Sau khi hắn c·hết, những cái vòng màu đỏ máu lại hiện lên, nó điên cuồng hút lấy tất cả các mảnh vỡ của đám quái thú cũng như con rắn lớn và rừng kiếm. Điên cuồng trong vài hơi thở, cuối cùng chỉ còn lại 2 xác người không toàn vẹn và một mình Long Nữ đang đứng.
Long Nữ thương thế đã khá hơn đôi chút tập tễnh bước từng bước hướng về phía khu rừng, nhưng lúc này bỗng một cơn đau lan ra toàn bộ cơ thể nàng, nó bắt nguồn từ vết cắn lúc đầu của con rắn nhỏ.
Thì ra con rắn nhỏ không phải không có độc, mà độc rắn vốn không bộc phát ở trong Đẳng Tâm Địa Ngục, nhưng kết giới vừa sụp đổ, độc đã bắt đầu lan ra toàn bộ cơ thể Long Nữ.
Đây mới là hậu chiêu cuối cùng mà đội trưởng hộ vệ đặt lên người nàng, nếu nàng còn đang ở trong trạng thái bình thường, hẳn nàng sẽ chẳng quá để ý đến chút độc nhỏ này, nhưng hiện tại cơ thể nàng bị tổn thương nghiêm trọng, không thể phòng vệ lại c·hất đ·ộc. Dù là vậy độc này sẽ không thể g·iết c·hết được nàng, nó chỉ có thể làm nàng b·ất t·ỉnh một thời gian ngắn.
Long Nữ lảo đảo đi về phía trước, nhưng không được mấy bước, hai mắt nàng bỗng nhiên tối sầm, nàng đổ gục xuống nền đất, b·ất t·ỉnh nhân sự.
Kết thúc trận chiến đầu tiên. Người chiến thắng: Long Nữ.