“Thuật thức của Dark Judgement, nếu bây giờ phát động sẽ khiến cả vùng này biến mất không còn tăm hơi, là ma thuật mạnh nhất của ta. Quốc gia khác nhìn thấy nó sẽ coi là báu vật phải đoạt lấy bằng mọi giá, ma thuật mang đến lực lượng, sức mạnh đủ lớn chính là uy hiếp, đây là sự nguy hiểm của ma thuật, cũng là tính nguy hiểm của pháp sư chúng ta.”
“Đây...nó... là loại ma thuật gì ! Sẽ khiến cả vùng đất này biến mất…”
“”Ma thuật tấn công diện rộng. Dùng lực lượng của Evil God trong truyền thuyết làm cơ sở, phân tích bản chất, mô phỏng quá trình, vì cảm thấy chơi rất vui nên không thể ngừng nổi, kết quả cuối cùng lại nghiên cứu ra ma thuật hủy diệt cấp cao nhất. Lòng hiếu kỳ là tốt, nhưng đôi khi không cẩn thận sẽ tạo ra những thứ nguy hiểm. Nhớ cho kỹ.”
Khi nghe đến mấy chữ ma thuật hủy diệt, Selestina lộ vẻ mặt kinh ngạc như phải nhìn thấy điều gì đó vô cùng khủng khiếp.
Truyền thuyết toàn bốc phét, nhưng phần sau những gì tôi nói đều là thật.
“Vì… tại sao phải chế tác ra ma thuật mạnh đến vậy ?”
“Đương nhiên là bởi vì rất thú vị. Em có hiểu không ?! Chế tạo ma thuật rất vui, nhưng lòng hiếu kỳ quá đà sẽ vô tình tạo những thứ nguy hiểm như thế này. Khiến người ta đau đầu nhất, là tất cả quý tộc lãnh đạo đều rất thèm khát loại ma thuật này, mà không hề quan tâm nó sẽ gây ra bao nhiêu thiệt hại.”
Ở thế giới này có rất nhiều vương quốc, chen chúc nhau trên vùng đất chật hẹp. Ma thuật hủy diệt chỉ là một trong nhiều thứ mà bọn họ nghiên cứu.
Có được ma thuật hùng mạnh không chỉ để tự bảo vệ mình, đe dọa quốc gia khác không dám tấn công, đảm bảo an toàn sau đó sẽ là xâm lược. Chiến tranh sẽ nổ ra, vô số sinh mạng sẽ bị cướp đi.
“Không thể phủ nhận rằng cần để lòng hiếu kỳ tự do, nghiên cứu ma thuật, chế tạo ma thuật mới chính là động lực thúc đẩy pháp sư chúng ta tiến lên. Nhưng đừng đụng vào ma thuật hủy diệt, lĩnh vực đó chỉ mang lại bi kịch, kèm theo lòng căm hận của người còn sống.
Lòng căm thù đó sẽ lại tiếp tục tạo ra ma thuật hủy hoại, kéo dài vũng bùn chiến tranh đến vô tận. Nhất là kẻ thống trị đã bị dã tâm che mắt, một khi có được sẽ không ngần ngại sử dụng ngay lập tức. Đây chính là sự nguy hiểm của ma thuật. Ta hy vọng em có thể nhớ, đây là cấm kỵ.”
Pháp sư chia thành nhiều phe phái, mục đích ban đầu chính là để ngăn cản kẻ cầm quyền tùy tiện sử dụng ma thuật hủy diệt.
Nhưng rồi, giữa các phe phái không biết từ lúc nào lại đấu tranh, thù địch lẫn nhau, cùng nhau tranh giành quyền lực. Bởi vì cần công trạng để với tới quyền lực cao hơn, bọn họ bắt đầu trông đợi chiến tranh. Cuối cùng sẽ có kẻ cấu kết với kẻ địch, âm thầm giật dây gây chiến.
Chủ trương của tôi là, nếu quyền lực sẽ khiến người ta sa đọa mục nát, tốt nhất là không có.
“Ta nghĩ pháp sư nên duy trì trung lập tuyệt đối, không nắm giữ quyền lực là tốt nhất. Ma thuật đâu phải chỉ có thể dùng để chiến đấu. Không dùng trên chiến trường thì đã sao, ma thuật còn có thể dùng làm rất nhiều việc khác mà. Theo đuổi những việc khác đó, cũng có thể chứ !?”
“Không chỉ dùng trong chiến đấu ? Ví dụ như [Magic Items] ? Còn có [Magic Medicine] ?”
“Đúng. Ma thuật mang lại niềm vui cho mọi người. Ta tin có ma thuật khiến mọi người hạnh phúc. Có thể khiến cuộc sống này rực rỡ tốt đẹp hơn nữa, đúng không ? Ít nhất, đừng trở thành loại như ta !”
Đối với người sinh ra trong gia đình công tước như Selestina, ma thuật chính là công cụ dùng trên chiến trường, bảo vệ quốc gia.
Khi nàng chưa có được lực lượng để bảo vệ nhân dân, cô bé bị người đối xử lạnh nhạt.
Khi nhận được sức mạnh, chức trách nặng nề cũng được đặt lên vai.
Tôi không hy vọng cô bé đi theo con đường giống mình, chỉ cố gắng gợi ra một con đường khác ngoài chiến đấu.
Selestina ngẩn ngơ, không biết phải làm sao.
“Selestina tiểu thư, em muốn trở thành một pháp sư như thế nào ? Em có một mục tiêu nào đó nhất định phải thực hiện không ?”
“A ? Dạ… em… mục tiêu của em… sao... ?”
“Pháp sư tham chiến, sẽ có người phải chết, rất nhiều người. Nhưng pháp sư không phải chỉ có thể chiến đấu. Hy vọng em sẽ suy nghĩ, mình muốn trở thành một pháp sư như thế nào, mục tiêu của mình là gì. Vì mục tiêu đó có thể cố gắng đến mức nào…”
“Em… em không muốn trở thành pháp sư chỉ biết chiến đấu… Nhưng…”
“Nếu chưa rõ mục tiêu của mình là gì, trước hết hãy chăm chú quan sát xung quanh mình, cũng nhìn kỹ chính bản thân mình, không ngừng tự hỏi chính mình muốn tồn tại như thế nào, đáp án rồi sẽ có.
Ta có thể dạy ma thuật cho em, nhưng không thể chỉ cho em đâu mới là con đường đúng đắn. Ta cũng không có tư cách làm thế. Bởi vì trong đám nguy hiểm, ta chính là kẻ cầm đầu.”
Tôi sẽ không ngạo mạn đến mức chìm đắm trong sức mạnh này. Đây vốn chỉ là sức mạnh ảo trong game, hiện tại là sức mạnh do thần ban cho, cũng chỉ là thứ mượn được.
Thứ sức mạnh quá nguy hiểm này không phải là thứ một người thường như tôi có thể gánh vác, càng không thể sử dụng tùy tiện. Thỉnh thoảng tôi hay quên một tý thôi.
Dưới cái nhìn của Selestina, Zeros chính là hình mẫu pháp sư lý tưởng.
Zeros không ham mê lực lượng, luôn luôn đứng trung lập. Tuy có thể dạy ma thuật cho người khác, nhưng không bao giờ tùy tiện đem thành quả nghiên cứu giao cho người khác đổi lấy của cải hay vinh quang, thái độ như vậy rất thanh cao.
Đại Hiền Giả luôn luôn nghiêm khắc đối diện với sức mạnh của mình, gánh vác trách nhiệm đối với những thứ nguy hiểm mình tạo nên.
Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm, Selestina ngày càng say mê ông chú.
Ông chú thì chỉ nghĩ: [Không nên để cô bé say mê mấy thứ ma thuật phá hoại…]