Endou Nicky, từ nhỏ chính là được cưng chiều lớn lên đích tôn. Cả dòng họ duy nhất chỉ có cậu ta một đứa con trai, bị đem trở thành độc đinh ưu ái tận trời.
Người này từ khi sinh ra đã khiến cho người khác phải ganh tỵ.
Bộ dáng sinh đến trắng trẻo đẹp đẽ, lớn hơn một chút lại là soái khí bức người. Học hành luôn cầm cờ đi đầu, đồng thời cũng thích đánh nhau làm loạn.
Cậu ta lâu lâu lại náo loạn một trận. Dù sao cũng không phải cái gì đại sự, người nhà cũng nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua.
Lên đại học năm thứ hai thi trúng học bổng, lựa chọn đi London làm trao đổi du học sinh. Cuộc sống sinh viên có chút rối loạn, yêu đương hút thuốc toàn bộ đều chơi.
Nhưng thành tích vẫn luôn đệ nhất.
Đây là trong truyền thuyết thiên tài?
Tư liệu bị người một tay ném đến trên bàn, xung quanh một đống hoá trang trang điểm ngã đổ đầy ngay.
Bên trong phòng hoá trang, ngồi trước gương nữ nhân dùng ngón tay ma sát khoé môi, kiều chân bắt chéo. Nữ nhân xem chính mình trong gương mỹ lệ ảnh ngược, mày đẹp cơ hồ kẹp chết ruồi.
Gương mặt tràn đầy không vui hai to tướng.
"Ai da chúng ta Suzu-sama đây là làm sao vậy?" Cửa phòng bị người đẩy vào, tóc ngang vai nữ nhân đi đến nàng bên cạnh thu dọn cái bàn.
Người nọ tóc nhiềm đỏ rực, trên tai mang theo chi chít trang sức, ăn mặc giống như thành viên bang nhạc Rock&Roll. Trông có vài phần giống thành phần bất hảo.
"Ai chọc Suzu-sama sinh khí?"
Suzu liễm mi, "Không có khả năng!"
Người nọ nhìn cô ta, đoán rằng đối phương là không nghe đi vào mình lời nói, tủng bả vai, "Không có khả năng chuyện gì?"
"Tsk...!" Suzu nhíu mày, "Chie-san, nhờ cậu chút việc."
Chie phủi phủi tay, chống hông nghiêng nghiêng đầu, "Luôn luôn sẵn sàng chờ lệnh, Suzu-sama."
-
Endou Nicky từ ngày nhìn thấy "người tình trong mộng" người thật, cả ngày như sống trên cây bay trên mây, cầm ảnh xem rồi cười ngây ngốc.
Endou mẹ xem đến thẳng lăng, "Nicky-chan, con có yêu thích người sao?"
Đây là một việc tốt!
Cậu ta cầm tấm hình xem, ngây ngốc cười, "Ta kiếp trước tình nhân xuất hiện!"
"Mẹ! Ta kiếp trước tình nhân xuất hiện!"
Xem con trai cao hứng chạy quanh, bà cười đến rạng rỡ, "Nếu như vậy đem người đưa về nhà như thế nào?"
Bà ấy mới không để ý con trai nói sảng, xem chừng là yêu đến lú lẫn.
"Thật sao?" Nicky vẻ mặt rưng rưng cảm kích, nhưng sau lại yểu xìu, "Cô ấy khả năng không thích ta..."
Endou mẹ nó sửng sốt, "Sao có thể!"
Con trai bà muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn thành tích có thành tích. Gia thế lại không kém.
Ai lại từ chối?
"Có hình sao? Mẹ muốn xem mặt."
Xem con trai ủ dột bộ dáng, hắn là đối phương cũng không thua kém. Chẳng lẽ chướng mắt con trai bà?
Sau khi bà xem hình xong, liền banh mặt, "Khả năng đúng là thế này."
Nicky: ...
"Mẹ!"
Bà cười rộ lên, "Còn muốn chiêu nữ thần. Thằng nhóc này, ngươi vẫn nên đi tranh nàng vé concert đi thôi."
Nicky: ...
Mẹ hắn bó tay!
-
Cho nên Endou Nicky công tử ca cả đêm canh me máy tính cướp vé. Còn tốt cậu ta có một chút kỹ thuật vận dụng, cướp vé chuyện này vẫn là việc nhỏ.
Nicky cả đêm bay đi Hokkaido dự nữ thần concert.
Ai biết vừa đặt chân tới Hokkaido đã bị người mê choáng. Bắt đi rồi.
Endou thật là hận muốn giết người.
"Đã bắt được người."
Suzu dập máy, khoé môi vừa lòng ý cười. Cô đem điện thoại ném cho trợ lý, cầm mic đi ra sân khấu.
Ánh sáng sân khấu hắt lên nữ nhân trên người, đặc biệt sáng rọi nàng một khuôn mặt xinh đẹp.
"Hokkaido thân mến, các bạn đã sẵn sàng chưa!!!"
-
"Mau thả ra ta!"
"Thả ra!"
"Nữ thần đang chờ ta, các người mau thả người!!!"
Bên trong kho hàng, không biết là cái gì va chạm, ing ỏi điếc tai âm thanh đùng đùng không ngừng nghỉ. Cộng kèm với giọng vịt kêu, má ơi quả thực là vang vọng một vùng.
"Ngươi cho ta im miệng! Nếu không đầu nở hoa lúc đó tìm ông trời mà oán!" Khuôn mặt sẹo nam nhân dùng súng chĩa vào dưới đất lăn lộn nam nhân.
Nhìn đối với chính mình đen sì họng súng, Nicky im bặt. Má ơi hắn đây là chọc phải cái nào đồ điên a. Ở quốc nội cư nhiên chơi súng!
Uy! Ngươi muốn ở tù nga!
"Cái kia, đại ca, ta concert nữ thần bắt đầu rồi, có thể để ta đi được sao?" Ồn ào không được, cậu ta chuyển sang cầu lòng thương hại.
"Ta rất muốn gặp nữ thần a, có thể hay không cho ta đi một lát, ta xem xong lập tức quay lại!"
Mới là lạ.
Có điều đối phương không hề bị đả động, bắt cái ghế tiếp tục ngồi canh.
Nicky: ...
Đây là hắn muốn truy thê kiếp nạn thứ nhất?
Được rồi, hắn nhận tài.
Endou Nicky không sai biệt lắm bị trói một đêm. Sáng hôm sau là bị người tạt tỉnh.
"Ngươi, tỉnh dậy ăn cơm."
Cậu ta bị trói ném trong một góc, đối phương đem một cái bánh ném lại đây. Giống cho chó ăn dường như.
Nicky: ...
Địu mịa.
Chó má thật.
"Mau ăn a!"
Nicky vẻ mặt suy sụp, "Đại ca, ăn không tới. Ngươi cởi trói cho ta được không?"
Kia nam nhân mặt vết sẹo nhướng mày. Xem cậu ta tay chân nhỏ bé cùng gà luộc không khác gì nhau, đem dây thừng cắt.
Không nguy hiểm đồ vật, thả liền không có việc gì.
Bị thả ra Nicky đầy mặt vui vẻ, "Cảm ơn đại ca, đại ca ngươi thật tốt!"
Người nọ không thèm để ý cậu ta, xoay người đi. Người nọ mại một bước, cổ truyền đến đau đớn kinh người, mềm mại vô lực ngã xuống.
Đối phương bị hắn một chiêu liền hạ gục.
Nicky vẻ mặt đắc ý đạp hai cái. Đừng xem cậu ta yếu dạng mà khinh, cậu ta người này thân thủ vẫn là cấp bậc sư phụ!
Một đám đầu gấu từ cấp hai liền bị cậu ta đánh sợ.
Cậu ta lục từ đối phương trên người ra khẩu súng. Nắm trong tay mát lạnh nặng nệ đồ vật nhưng cậu ta lại cảm thấy bỏng cháy vô cùng.
Mạc danh có một loại sử dụng đến thuận tay.
Yết hầu lăn lộn. Endou Nicky siết chặt trong tay súng ngắn, cẩn thận đi tới cửa kho hàng.
Nhắm chặt cửa kho hàng cách hai mét, một mét...
Bên ngoài là hai tên canh gác.
Đặt tay lên chốt cửa kho hàng khoảng khắc đó, cậu ta đột nhiên sợ.
Nếu bọn chúng có súng, bọn chúng sẽ sẵn sàng giết mình. Endou Nicky lập tức túng.
Đúng là không có tiền đồ gì hết!
Lúc này cánh cửa đột nhiên bật tung mở ra, Endou Nicky bị doạ nhảy dựng.
Có người ngược sáng mà vào...
Hắn từ bóng đen phân biệt đối phương. Dáng người thon dài, ăn mặc áo lông thú, đeo kính mát, tóc — tóc tím!
"Suzu! Nữ thần là đến cứu ta sao?" Cậu ta đôi mắt sáng ngời, ba chân bốn chẳng vồ vào người người nọ.
Cạch
Trán dán vào một cái ống tròn lạnh lạnh.
Endou Nicky vẻ mặt cương cứng.
Chỉ thấy người nọ trên môi đỏ cháy ngậm một điếu thuốc lá, tay phải cầm súng chống lại cậu ta cái trán.
Điếu thuốc nhấp nháy đỏ hơi rung động, bị hai ngón tay kẹp lấy mang đi.
"Nói, ai phái ngươi tới."
Giọng nữ mát lạnh truyền vào cậu ta trong lỗ tai. Thanh niên nhất thời ngây ngốc.
Nữ nhân gợi lên khoé môi, phía sau mắt kính con ngươi hiện lên tàn nhẫn, "Trói lại."
Phía sau hai vệ sĩ lập tức tiến lên.
Endou Nicky một lần nữa bị trói: ...
Cậu ta hiện tại còn chưa nhận ra được điểm kỳ quái mới là chuyện lạ!
Suzu ngồi lên ghế, trên cao nhìn xuống con sâu róm dưới chân. Từ nàng tháo mắt kính khoảng khắc đó, đối phương liền lộ ra vẻ mặt si mê như thằng ngốc, làm cô cười lạnh một tiếng.
Suzu ghét bỏ dùng mắt kính khơi mào cậu ta cằm nhỏ, cúi đầu xuống cười khẽ.
Endou Nicky cả người tê dại bởi tiếng cười của cô. Hơn nữa, tư thế này liền có điểm thẹn thùng, giống như bị người bắt cóc rồi chuẩn bị "ăn"!
Bắt cóc thì đúng rồi, còn ăn...
"Á!" Endou Nicky bị cóc đầu một phát, la đau điếng. Đổi lại là đối phương ánh mắt ghét bỏ.
"Nghĩ tới cái gì thế không biết. Dâm tặc!"
Endou Nicky: ta không có! Thật sự!
Suzu: lau ngươi khoé miệng nước dãi rồi nói tiếp.
"Nữ thần... Bắt tôi đến đây làm gì? Chúng ta đâu có quen biết nhau a?" Endou Nicky nghẹn ra một câu.
"Đúng a, chúng ta không quen biết nhau." Suzu cười xinh đẹp, Endou Nicky tiếp tục lộ ra vẻ mặt si mê.
"Nhưng là..." Suzu kéo cậu ta cổ áo nhấc lên, Nicky la oai oái, "Ngươi lại biết bí danh của ta."
"Thành thật khai báo hoặc là ta đem ngươi đi làm mồi cho cá mập!"
Cậu ta bị Suzu hùng hổ doạ sợ, "Bí danh gì, tôi không biết!"
"Còn giả ngu." Suzu cười lạnh, "Ngày đó ở sân bay hô to tên ta, đừng tưởng ta đây không nhớ!"
Nicky hồi thần lại đây, nhớ ra ngày đó, "A, là tên mà ta vẫn luôn gọi ngươi. White-san."
Suzu mí mắt giựt giựt, "Ta nơi nào quen biết ngươi."
"Sao có thể, ngươi vẫn luôn ở ta trong mộng đó thôi!"
Sau đó cậu ta bị Suzu đá bất tỉnh nhân sự.
"Oắt con, đem hắn ném." Suzu bực bội thực, toàn gặp cái gì đâu không.
Vệ sĩ nhỏ giọng hỏi, "Còn bí danh thì sao?"
"Quản hắn biết hay không. Có dị liền bắn chết."
-
Endou Nicky tỉnh dậy ở bệnh viện, mama ôm cậu ta khóc lên khóc xuống, "Con trai a, con làm mẹ lo muốn chết!"
Cậu ta giống như từ trong mộng tỉnh lại, thẩn thờ nhìn nóc nhà, "Mama, ta yêu."
Mama: ...
"Mama, ta yêu rồi! Ta muốn đi tìm cô ấy!"
"Ngươi vẫn chưa khỏi bệnh!"
Mặc kệ mama ngăn cản, cậu ta chạy như bay ra bệnh viện. Mua vé máy bay chạy đến Suzu lưu diễn thành phố.
Nhìn người kia rực rỡ trên sân khấu, cậu ta đứng trong đám người đôi mắt rực rỡ sáng lấp lánh.
Mặc cho đối phương chĩa súng vào cậu, Nicky chỉ có duy nhất hưng phấn ý niệm chứ không phải sợ hãi.
Đối phương tức giận, đánh cậu ta, mắng cậu ta, tất cả đều khiến cậu ta tim đập thình thịch thình thịch.
Cậu ta e rằng là trúng tà thật rồi.
Thế là Suzu đi đến đâu, cậu ta liền đi theo đến đó. Trở thành cô ấy đệ nhất fanboy.
Khi hai người gặp lại ở fanmeeting, Suzu vẻ mặt phá lệ đặc sắc. Nicky đổi lại một cái ôm của nàng, sau đó tặng cho nàng nhẫn kim cương.
Hiện tại, cậu ta đã ba mươi tuổi.
"Suzu-san, cho dù ngươi không đồng ý ta vẫn sẽ ở phía sau che chở ngươi. Cho nên hãy hạnh phúc nhé."
Một đời này, khả năng hắn sẽ vì nàng mà thủ quả.
Sống đến già, trái tim cũng chỉ chứa một người mà thôi.
White-san, ta yêu ngươi.