Chương 96: Thật sự lợi hại
Nếu Veronica là một thú nhân, Alan có lẽ sẽ do dự rất lâu, nhưng Half-Elf thì không thành vấn đề. So với thú nhân có đặc điểm rõ ràng, Half-Elf chỉ có đặc trưng là đôi tai hơi nhọn, lộ diện trước công chúng sẽ không quá bị người xung quanh bài xích.
Thực lực của nàng cũng đủ giải quyết phần lớn phiền toái, hơn nữa Veronica có vẻ như thiên phú ma pháp thật tốt a. Một thuộc hạ xinh đẹp, tốt bụng lại tài năng, hơn nữa dường như từ giờ trở đi còn có thể ‘ước pháo’ đi đâu tìm được một người như vậy.
“Chuyện này... ta... ” Veronica hiểu ý của nam tử đối diện. E rằng thu nhận những người khác chỉ là phụ, đối phương thực chất là muốn chiêu mộ nàng a. Một vị Ma Pháp Kỵ Sĩ là có như thế giá trị.
Thấy thiếu nữ do dự, Alan than nhẹ.
“Veronica, ngươi cần phải biết tình huống sắp tới của những thiếu nữ này... thật sự sẽ không quá tốt.”
“Ý ngài là... c·hiến t·ranh sắp tới? ” Thân hình nàng run lên.
Dù thoát khỏi nơi này, một đám thiếu nữ thú nhân có thể đi đâu, lúc này binh lính của các lãnh chúa đã tuần tra ở khắp nơi trên vùng đất lân cận, sắp tới chỉ có thể càng nhiều. Bắt gặp một đám bán thú nhân chạy loanh quanh, cầm đầu còn lại một Half-Elf, kết quả không cần nói, chắc chắn sẽ không là chuyện gì tốt.
“Phải, còn là c·hiến t·ranh cỡ lớn, và chắn chắn là sẽ có hàng vạn n·gười c·hết, ấn tượng của nhân loại đối với dị tộc từ giờ trở đi chỉ có thể càng tệ. ”
Alan bình tĩnh trình bày một sự thật tàn khốc.
“Lấy thân phận thú nhân muốn yên ổn sinh hoạt tại ở tại vùng đất của nhân loại... sẽ rất khó khăn. Ngươi cũng không tính để cho đám thiếu nữ tiếp tục hành nghề cũ tại nơi này a, như vậy cũng chưa chắc là an toàn.”
Còn một vấn đề Alan chưa nói, đó là việc nơi này ngầm đổi chủ. Đứng sau dù gì cũng là một vị Ma Pháp Kỵ Sĩ, chưa hẳn là sẽ không có một số quan hệ phức tạp nào. Càng kéo dài, khả năng bại lộ lại càng lớn. Đến lúc đó thì mới thật sự là rắc rối.
“Đương nhiên nếu như, ta nói chỉ là nếu như... Bên thua c·hiến t·ranh là q·uân đ·ội của Halmiton. Thì xem như chưa hề có cái hứa hẹn này. Mặc dù ta nghĩ điều đó khó có thể mà xảy ra.”
Lực lượng của Halmiton so với thú nhân thế nào, Alan cũng có một ước lượng đại khái, đúng là mạnh hơn rất nhiều, bao gồm cả số lượng cường giả và dân cư.
Lãnh địa của một vị bá tước bị công phá. Cao tầng vương quốc Halmiton chắc chắn cũng đã kịp phản ứng lại. Kế tiếp sợ là sẽ phải dốc toàn bộ lực lượng. Quân đội của các đại quý tộc và vương thất sẽ ồ ạt kéo đến. Thất bại, khả năng chỉ có thể là bên thú nhân.
...
Ngắm nhìn bóng lưng Alan rời khỏi, ánh mắt của Veronica vẫn dao động không ngừng.
“Veronica đại nhân, ngươi dự tính... ?” Một thiếu nữ không nhịn được mà dò hỏi.
Trò chuyện lâu đến vậy, các vị thiếu nữ khác tất nhiên cũng đã sớm tỉnh, giữ im lặng chỉ là không muốn quấy rầy Veronica và Alan đối thoại mà thôi.
“Ta... ” Nói thật, thiếu nữ Half-Elf cũng khá rối rắm.
Đối phương đây là tính ăn chắc nàng a! Tuy chung sống trong thời gian ngắn, nhưng Veronica cũng là có chút cảm tình đối với đám thiếu nữ có số phận bấp bênh này.
Dưới hàng loạt ánh mắt chất chứa lo lắng và mong đợi của mọi người xung quanh, Veronica trong lòng khẽ thở dài...
“Hừ, hắn tính ăn xong ta rồi lau sạch bỏ đi, không có dễ dàng như vậy!” Thiếu nữ ra vẻ tức giận lên tiếng, con ngươi bích lục hơi lấp lóe.
“Cảm ơn ngươi! Veronica tỷ tỷ. ” Tiểu loli thú nhân trước hết không nhịn được mà khóc lên, nhào vào lòng thiếu nữ Half-Elf.
“Tốt quá rồi... ”
“Chúng ta rốt cuộc... cũng hoàn toàn thoát khỏi được nơi này!”
Hàng loạt những âm thanh vui mừng đan xen than khóc vang lên. Nếu có lựa chọn, ai lại muốn đi làm cái nghề phải bị người khinh thường này.
“Hơn nữa, vị đại nhân kia... cũng thật sự lợi hại. ” Một vị ngự tỷ liếm môi, làm cho xung quanh các thiếu nữ đều đỏ mặt.
Có thể không lợi hại sao, một đêm chinh phục đến mười mấy nữ nhân từ trong ra ngoài mà vẫn dư lực, trong đó còn không thiếu dân chuyên nghiệp.
“Đúng rồi a, làm đêm qua Veronica tỷ tỷ kêu đến to như vậy... ” Tiểu loli thú nhân có vẻ ‘ngây thơ’ lên tiếng, ánh mắt len lén liếc về một bên.
Theo nàng nhận thấy, đêm qua Veronica quả thật là được Alan chiếu cố nhiều nhất. Cũng dễ hiểu a, ngoài hứng thú đặc biệt của nam tước đại nhân, thể chất của Ma Pháp Kỵ Sĩ thường là vượt trội hơn những người khác một đoạn, thể lực và sức chịu đựng, tất nhiên cũng là nhỉnh hơn rồi.
“Kêu to... cái gì kêu to... không... không được nói!!!” Thiếu nữ Half-Elf lắp bắp, gương mặt lại bắt đầu nóng lên.
Veronica tuy có thực lực mạnh, nhưng xét cho cùng vẫn còn là một thiếu nữ khá trong sáng, nhất là trong những chuyện tế nhị thế này.
...
Sau khi tắm rửa xong một trận, Alan mang tâm trạng vui vẻ mà đi tới bái kiến bá tước Cameron.
Tọa lạc chính giữa thành Berytus, là tòa lâu đài của gia tộc Cameron, nguy nga và cổ kính là những gì Alan trước hết cảm nhận được.
Tuy là lâu đài, nhưng không khác nào một tòa cỡ nhỏ thành trấn, vô cùng rộng lớn, đâu đâu cũng có binh sĩ qua lại tuần tra. Ba động của ma lực rất thường xuyên có thể cảm giác được.
Trong đại sảnh tiếp khách,
“Xin đi theo ta, nam tước Lawrence. ” Một giọng nói đánh thức Alan trầm tư.
“Làm phiền ngươi, tiểu thư Bianca!”
Trước hết tiếp đãi Alan, là trưởng nữ của bá tước Cameron, Bianca Cameron. So với Veronica, Bianca cũng rất xinh đẹp, nhưng nhiều hơn một vẻ thành thục. Và tất nhiên, nàng cũng là một vị Ma Pháp Kỵ Sĩ.
Nói tới các vị nữ tính siêu phàm giả ở Europia đại lục, đặc biệt tại vương quốc Halmiton, phải nói hầu hết là hoàn toàn khác biệt với thế giới cũ.
Ở trong suy nghĩ của những nữ nhân nắm giữ sức mạnh cường đại này, giữa nam nữ quan hệ, còn chưa biết là ai ‘lên’ ai đâu. Mỗi năm, Alan đều nghe được cả tá tin đồn về các vị tiểu thư hay quý phụ lén lút bao nuôi tiểu tình nhân bên ngoài bị bại lộ. Đúng thật là dân phong hung hãn a.
Có vũ lực làm đảm bảo, đây mới chân chính là nam nữ bình đẳng, trong quan niệm lẫn hành động. Bên nào thực lực mạnh, thì bên đó cường thế.
Trải qua hàng loạt những hành lang và khu vườn, Alan đi tới một gian phòng rộng lớn sáng sủa, hai bên tường treo từng lá cờ có thêu tộc huy của gia tộc Cameron.
Đang quan sát chăm chú, bước chân Alan bỗng dưng hơi khựng lại.
“Logan các hạ, người, ta đã dẫn đến. ” Bianca hướng về phía một kỵ sĩ trung niên mới xuất hiện hơi thi lễ, đồng thời trước khi rời đi còn hướng Alan nở một nụ cười lễ phép.
Khác với thái độ bình thản của nữ nhi nhà bá tước, thân hình Alan theo bản năng căng chặt, tự động lâm vào trạng thái chiến đấu. Ánh mắt trở nên sắc bén, tinh thần uy áp không tự chủ được mà hơi tản ra.
“Người trước mắt, rất mạnh!” Đây là kỹ năng tâm nhãn phản hồi và trực giác cho ra cảnh báo chân thực nhất.
Không khí trở nên có chút ngưng kết.
“Ha!” Vị kỵ sĩ này bỗng nhiên nở nụ cười, tuy phối hợp với khuôn mặt lạnh lùng thì có vẻ hơi cứng ngắc, nhưng cũng đủ làm cho bầu không khí căng thẳng giữa hai người bỗng chốc tiêu tán.
“Bá tước đại nhân đang chờ ngươi ở bên trong. ” Dứt lời, Logan dẫn đầu xoay người đi trước.
Alan trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, cũng chậm rãi theo sau.
“Xem ra kịch bản ‘làm một cuộc’ để thăm dò thực lực cái gì là không có a. ” Hắn cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.
...