Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 64: Ta thật không phải cố ý




Chương 64: Ta thật không phải cố ý

“Rốt cuộc trở lại. ”

Nhìn trước mắt thị trấn biên giới quen thuộc, Alan cảm thán.

Nếu nói ở trên thế giới này chỗ nào để lại cho hắn ấn tượng nhất, thì ngoài thành Bedford là nơi đặt chân đầu tiên, thì phải là chỗ này.

Vì thị trấn biên giới là nơi mà hắn quen được một đám đồng bạn đáng tin cậy, và còn trải qua một ngày lễ hội thu hoạch đáng nhớ.

Một năm qua đi, phiên bản đầu của 《bách khoa ma vật》 hắn đã sớm gởi đi từ vài tháng trước. Quyển sách đã được phổ biến rộng rãi cho các phân hội. Từng chương trình đào tạo mạo hiểm giả tay mới cũng đang được tiến hành suôn sẻ.

Chắc là lại qua một đoạn thời gian sẽ có kết quả khả quan. 【Vận Mệnh Năng Lượng】 tăng lên sẽ là không nói dối.

-------

Túc chủ: 【Alan Lawrence】

Cấp bậc: 【Hắc Thiết Nhân Loại】

Thể chất: 【10】

Năng lượng: 【10】

Tinh Thần: 【10】

Kỹ Năng: 【Kiếm Thuật lv3 max】【Ma lực】...

Hệ Thống Năng Lượng: 【9 FE】

Thế giới xuyên qua: 【Đại lục Europia】【Goblin Slayer】

-------



Và điều làm hắn mừng rỡ hơn, chính là một cái bảng thông báo từ hệ thống đột nhiên nhảy ra.

《Tốn hao 10 FE đột phá siêu phàm sinh mạng thể? 》 《Yes/No》

... Khó được a, cái hệ thống rác rưởi này còn cung cấp 《 đột phá công năng》. Đã vậy hố cha là chỉ số phải đạt tới nhân loại cực hạn lần đầu mới ‘giải phong’ chức năng. Làm hắn trước giờ đau khổ mò mẫm.

Đột phá cấp 2 thanh đồng 【Siêu phàm】 : 10 FE, 3 nguyên (thân thể, năng lượng, tinh thần) chỉ số cực hạn 10.

Đột phá cấp 3 bạch ngân 【hoàn mỹ】 : 300 FE, cần bạch ngân cấp năng lượng hoặc huyết mạch, 3 nguyên chỉ số cực hạn 20.

Đột phá cấp 4 hoàng kim 【Truyền Kỳ】: ??? 3 nguyên chỉ số cực hạn 30.

Có vẻ như từ giờ tới 【 Siêu phàm 】 tột cùng, con đường của hắn là thông suốt, chỉ cần có đủ 【Vận Mệnh Năng Lượng】.

“Chỉ còn thiếu một chút... ” Alan lẩm bẩm.

...

Mạo hiểm giả hiệp hội, tửu quán,

“Nâng ly nào, vì hành trình tốt đẹp đã qua!” Alan dẫn đầu lên tiếng. Tiếp đó là hàng loạt âm thanh hô ứng nối tiếp.

Đối với đồng bạn trước mắt mình, hắn thật tâm cảm kích vì bọn họ trợ giúp.

Hôm nay tại công hội cũng thật náo nhiệt, đủ người tụ tập. Bữa tiệc này cũng không phải là của riêng đoàn người bọn họ, mà cũng có rất nhiều mạo hiểm giả, và cả nhân viên công hội.

Sarah, Helen, bò sữa nữ, thương binh, trọng kiếm sĩ, và vài trẻ tuổi mạo hiểm giả như tóc vàng chiến sĩ... Từng khuôn mặt quen thuộc khơi gợi lên Alan một số hồi ức.

Suốt thời gian hoạt động khắp các nơi, hành trình của bọn họ tạo ra danh tiếng dần dần lan xa tại các thành trấn, thu được nhiều người ủng hộ. Hậu kỳ, rất nhiều mạo hiểm giả, học giả không cần yêu cầu, tự động tới cửa vì nhóm người cung cấp một số tư liệu.

Có thể nói dữ liệu của 《bách khoa ma vật》 đoàn người của Alan cũng chỉ chiếm được tối đa 7 phần, về 3 phần còn lại là công sức của rất nhiều người khác gộp thành.



“Alan tiền bối, mời dùng. ” Thiếu nữ tư tế lộ ra một mỉm cười xinh đẹp, theo thói quen trước hết đưa cho Alan một chén hầm gồm đậu và rau củ.

Đưa miệng khẽ nhấp một ngụm nước canh, Alan cảm giác được một dòng nước ấm chảy vào cơ thể.

Hương vị dịu ngọt lướt qua trên đầu lưỡi, hòa tan đi phần nào cái lạnh giá của ban đêm còn lưu lại. Nguyên liệu tuy đơn giản nhưng kết hợp thực sự khéo léo, gia vị cũng thêm vừa phải.

Món ăn này là Lily tự mình xuống bếp, vì đoàn người của Alan đặc biệt làm, đây xem như là món ăn sở trường của nàng, một trong. Trong khoảng thời gian mạo hiểm, hầu hết đồ ăn của nhóm đều là do thiếu nữ tư tế khéo léo hiểu chuyện này chuẩn bị.

“Ngươi về phương diện này rất có tài năng a, không biết tương lai ai có may mắn.” Alan cố ý than thở trêu ghẹo.

“Alan tiền bối... quá khen rồi... ”

Dù đã không phải lần đầu tiên nhận được Alan khích lệ, nhưng mỗi lần thiếu nữ lại vẫn cảm thấy trái tim như bị con nai xông loạn, nói năng ấp úng, gương mặt bắt đầu nóng ran.

“Ta nói là thật lòng, ta... Ách.”

Alan theo thói quen muốn trêu chọc thêm vài câu, nhưng cảm giác nhói đau khi bàn chân bị giẫm làm cho khuôn mặt tuấn tú phải co quắp.

“Xin lỗi, ta không cố ý... ” Nữ cung thủ tộc Elf hơi mỉm cười nói.

Nếu như mí mắt của nàng không nheo lại, và cái chân tới giờ đã được bỏ ra, thì Alan có lẽ sẽ thật sự tin.

Elf thiếu nữ không biết từ khi nào đã đi tới bên cạnh, tay còn cầm hai ly thức uống, dáng vẻ là tính mời hắn. Nhưng bây giờ ...

Hung hăng đè lên chân Alan thêm một cái mới chịu dời đi, làm cho hắn lần nữa chỉ có thể nhăn mày đau khổ chịu đựng.

Bên cạnh nữ tiếp tân tóc nâu Helen cũng lườm Alan một cái như muốn nói ‘đáng đời’.

“Lily, cho ngươi... ”

“Cảm ơn... ” Thiếu nữ tư tế hơi có chút chột dạ khi nhận lấy cốc nước, còn len lén liếc mắt Alan một cái, tỏ vẻ quan tâm.



“Vẫn là Lily ngươi tốt với ta... ” Trong lòng Alan tràn đầy nước mắt.

Vài người để ý bên này cũng cười lên ha hả.

Duy chỉ có Dwarf pháp sư lặng lẽ thở dài một tiếng, việc hắn không mong muốn nhất vẫn là đã xảy ra.

Elf thiếu nữ đây là ăn dấm.

Đúng vậy, trải qua gần một năm đồng hành, hắn đã cua tới tay vị nữ cung thủ xinh đẹp của tộc High Elf, còn c·ướp đi nụ hôn đầu của nàng.

Alan vẫn còn nhớ rõ lúc đó thiếu nữ là thế nào ngượng ngùng dựa sát vào bờ vai hắn, khẽ thì thầm với mình tên của nàng, Iriethiel, một cái tên mỹ lệ gắn liền với ngọn gió. Không ngờ bây giờ thái độ thay đổi 180 độ...

Về phần quá trình cụ thể, Alan nghiêng mắt nhìn vào thanh kỹ năng trong hệ thống mà chỉ bản thân có thể thấy được.

【Âm nhạc lv3 max: Dễ dàng tinh thông mọi loại nhạc cụ trong thời gian ngắn, cảm nhận đối với âm thanh và giai điệu cực kỳ nhạy bén, sáng tác bài hát đơn giản tiện tay là có thể ngâm nga】

【Cung thuật lv3 max: Trong vòng trăm mét bách phát bách trúng, dễ dàng phân tích hướng gió và nhiệt độ, tên rẽ hình vòng cung không còn là mộng tưởng】

Ngoài âm nhạc là do tự rèn luyện, đồng thời trao đổi với một số ngâm du thi nhân gặp được trên đường. Cung thuật thì Alan vẫn luôn liên tục thỉnh giáo Iriethiel.

Kết quả là, chỉ trong vòng nửa năm, trình độ bắn cung của hắn từ một tay mơ đã gần như theo kịp người ta suốt hơn trăm năm rèn luyện, làm Elf thiếu nữ luôn mồm hô to g·ian l·ận. Dù thực tế hắn đúng thật là có hệ thống số liệu bật hack.

Lúc rảnh rỗi, nhất là sau mỗi cuộc mạo hiểm, Alan đều có thói quen chơi nhạc, làm cho chính mình và cả đoàn đội được thư giãn. Rồi không biết từ khi nào... đã bị Elf thiếu nữ dán lấy.

Alan thề hắn thật sự ban đầu là không có ý định công lược cô nãi nãi này. Trong hành trình bận rộn, bên cạnh có một nữ tư tế đáng yêu bồi bạn hắn cũng đã đủ thỏa mãn.

Nếu Iriethiel mà biết Alan suy nghĩ, đảm bảo sẽ vừa nổi giận vừa xấu hổ mà giải thích cho hắn rằng:

“High Elf tộc luôn có truyền thống tỏ tình bằng âm nhạc nữa rồi... ” Chị gái của nàng cũng là như thế bị ông anh họ công lược.

Tóm lại, nói chung đều là lỗi của Alan, biểu diễn bài gì không biểu diễn. Toàn lấy ra một đống tình ca của kiếp trước, hết đàn tới hát, mới khiến cho trong nhóm tiểu công chúa của tộc High Elf hiểu lầm.

Lúc nhận ra được thì... có hơi trễ.

“Xem ra ta đã nhanh như vậy bước một chân vào cảnh giới cao hơn? Vô tình công lược?” Alan, tên lãng tử này lại là có như vậy suy nghĩ, tiếp đó.. thản nhiên tiếp nhận.