Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 59: Gặp gỡ




Chương 59: Gặp gỡ

Giáo khu thuộc về Đại địa mẫu thần,

Nhìn chăm chú vào chiếc vòng tay màu bạc, đây là lễ vật mà Alan tiền bối tặng cho nàng, thiếu nữ ánh mắt chợt dấy lên một tia buồn rầu.

Buổi sáng thời gian trải qua tại lễ hội quả thật làm cho Lily rất vui.

Đáng tiếc... là không thể kéo dài.

Nàng chỉ có thể dành chút thời gian buổi sáng để ước hẹn, sau đó đã phải lập tức chạy sang chỗ giáo hội đại địa mẫu thần, diễn luyện vũ khúc lại một lần.

Buổi tối hôm nay, thiếu nữ sẽ vinh hạnh trở thành tiêu điểm của cả lễ hội, đại diện mọi người dâng lên khúc ca và vũ đạo để cảm tạ sự phù hộ của địa mẫu cho mùa bội thu, cũng như các thần linh khác.

Lily ban đầu vốn rất do dự, nhưng trước thế công thuyết phục từ nhiều nữ tu sĩ tiền bối thì đành phải chấp nhận.

Hơn nữa, thiếu nữ cũng là có ý nghĩ cho riêng mình. Nếu muốn gia nhập vào hành trình của Alan, so với những thành viên cấp Silver khác, nàng còn cần phải làm ra tí thành tích mới được.

Nàng thật sự rất không muốn cùng Alan tiền bối tách ra a.

Do quá ngượng ngùng nên Lily cũng không nói trước với đồng đội, mà chỉ đơn giản bảo rằng mình cần phụ giúp giáo hội chuẩn bị cho nghi lễ.

“Hy vọng mình trước mắt Alan tiền bối đừng bêu xấu. ” Nàng chỉ có thể như vậy trấn an bản thân, rồi tiếp tục vùi đầu vào diễn luyện thêm một lần.

...

Một tửu quán sang trọng,



Bây giờ đã là giữa trưa, bên ngoài có chút nóng bức, tuy nhiên không khí ở lễ hội lại ngày càng trở nên sôi động.

Nhìn bộ dáng anh tuấn và cách ăn mặc lịch sự của nam tử đối diện, con ngươi thiếu nữ tiếp tân sáng lên. Người dựa vào y trang, câu nói này quả thật không sai.

So với đi dạo bên ngoài náo nhiệt, Helen vẫn thích hoàn cảnh yên tĩnh, như kiểu một thế giới dành riêng cho hai người a.

“Cho ta những món ăn này, thêm một chai rượu vang trắng. Cảm tạ!” Bữa này là do hắn mời, Alan nhanh nhẹn điểm lấy từng cái tên trong thực đơn.

Quen biết đã được một đoạn thời gian, hắn hoàn toàn sờ rõ thiếu nữ đối diện có sở thích ăn uống thế nào, không cần lại tốn thời gian hỏi thăm.

Đầu óc đạt tiêu chuẩn cũng hiểu được, hẹn đi ăn trưa, trọng điểm thật là ăn uống sao?

Vì thế, tâm trạng Helen ngày càng trở nên vui vẻ.

“Thật là một nam nhân có phong độ ... ”

Làm một tu sĩ với tín ngưỡng kiên định vào Pháp luật chi thần, nàng tuân theo giáo điều tích cực hướng mọi người tới cái tốt. Nhưng mà...

“Tín ngưỡng tuy thuộc về thần linh, hướng đi của con tim vẫn nên do chính mình làm chủ. ”

Helen là một cô gái rất có chủ kiến. Dù biết Alan dường như khá đào hoa, buổi sáng ước hẹn cùng thiếu nữ tư tế nàng cũng đã thấy được. Có điều tình cảm sao, thích thì chủ động truy cầu. Mặc kệ kết quả thế nào, chỉ cần nàng trải qua vui vẻ vậy là được rồi.

Hơn nữa, thiếu nữ tin chắc rằng mình sẽ không thua!

Vài lần nâng cốc chúc mừng qua đi, bầu không khí dần dần ấm lên.

“Pháp luật chủ yếu nhằm để răn đe, giúp phân rõ thiện ác chứ không phải chỉ là công cụ để trừng phạt... ”



“Ý tưởng của ngươi quả thật rất đúng trọng tâm. Nhưng mà theo ta thì phân biệt giai cấp vẫn là trở ngại... ” Lại khẽ nhấp một chút rượu, cảm nhận mùi thơm ngọt xen lẫn vị chát lan toả trên đầu lưỡi, Alan cũng đưa ra mình ý kiến.

Thiếu nữ mà bản thân đang hẹn hò, có vẻ như là người chủ nghĩa lý tưởng, kiến thức khá rộng.

Người bình thường thì có lẽ khó bắt kịp đề tài của nàng, nhưng đến từ thời hiện đại với lượng tin tức bùng nổ như Alan thì hoàn toàn chẳng mấy khó khăn. Nhiều lý giải độc đáo còn khiến cho Helen phải kinh ngạc thán phục.

“Sword Maiden là người trong lòng ta luôn ngưỡng mộ... ”

Được rồi, không biết thế nào đề tài lại nhắc tới thánh nữ điện hạ của chúng ta, quả thật đâu đâu cũng có fan hâm mộ của nàng a. Alan hơi cảm thán.

“Hắc, nếu nữ tiếp tân trước mặt mà biết được trong số ‘đối thủ cạnh tranh’ vẫn tồn tại Sword Maiden dạng đối thủ này, nàng sợ thật sự phải bị hù c·hết. ” Nhìn khuôn mặt hiện đầy vẻ ước ao của thiếu nữ, hắn có chút ác thú vị nghĩ đến.

Tâm trạng hai người trong bữa ăn vẫn luôn rất vui vẻ.

...

Chậm rãi bước đi trên đường phố nhộn nhịp, đã trải qua hai cuộc ước hẹn, Alan tâm tình quả thật không tệ.

Tuy hơi đáng tiếc rằng Helen buổi chiều phải sang giúp đỡ công việc tại giáo hội, khó mà tiếp tục bồi hắn. Khác với cô bạn thân Sarah, ngoài công việc tại hiệp hội, nàng còn là một nữ tư tế của Tối Cao Thần. Kiêm chức vốn là như vậy khổ cực.

Bây giờ trời đã xế chiều, cách lễ hội cao trào còn có một đoạn thời gian. Hắn lại thành ra một mình rảnh rỗi đi dạo lung tung.

“Ngô, không biết Lily biểu diễn vũ khúc như thế nào. ” Khóe miệng Alan khẽ nhếch.



Tuy thiếu nữ cố gắng che giấu, nhưng cử chỉ vụng về làm sao có thể gạt được hắn. Không nói ra, chỉ là để tránh cho nàng lúng túng và chịu áp lực mà thôi.

“Ách... Xin lỗi. ” Một giọng nói vang lên đánh thức Alan quay về thực tế.

Cảm giác bị đụng vào người khiến cho hắn theo bản năng nhíu mày, tuy nhiên rất nhanh lại giãn ra. Chỗ đông người như vậy bất cẩn v·a c·hạm vốn là bình thường.

“Ta cũng có mất tập trung. Ngươi không sao chứ?”

Nói tới đây, Alan hơi dừng một chút, theo thói quen bắt đầu quan sát kỹ càng thiếu nữ ở trước mặt mình.

“Không sao nữa rồi, đại ca ca. ” Len lén liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú, thiếu nữ vui vẻ đáp lại.

Thanh âm trong trẻo, cử chỉ hào khí. Nhìn qua thì rất giống như loại hình năng động, có lẽ không khí lễ hội khiến cho nàng quá cao hứng đi.

Bỗng nhiên, con ngươi Alan hơi co rút lại.

Lấy tinh thần lực hơn người, lúc tập trung hắn loáng thoáng cảm giác được một cỗ lực lượng đáng sợ. Nguyên tố trong không khí ẩn ẩn bị xao động làm Alan theo bản năng rùng mình.

“Đây là... ”

Vị trí bên hông, hơi gồ lên dưới lớp áo choàng, dấu hiệu có vẻ như đó là một thanh kiếm.

Hắn chứng kiến qua nhiều ma pháp v·ũ k·hí, thật lòng cảm thấy nếu đem so sánh với vật trước mắt này, thì mấy thứ kia không khác gì một đống sắt vụn.

“Thánh kiếm!” Alan chỉ có thể nghĩ tới như vậy hai chữ.

Đến đây, thân phận của thiếu nữ trẻ tuổi đã được minh họa sinh động.

“Dũng giả a... ” Khóe mắt không nhịn được nhảy lên một chút.

Nhanh chóng đảo mắt xung quanh, dễ dàng thấy được tại quầy hàng gần đó, đang đứng là hai vị thiếu nữ cũng trùm lấy áo choàng màu trắng.

Không phải đồng đội của Dũng Giả, Kiếm Thánh (Sword Saint) và Hiền Nhân (Sage) thì còn ai nữa.