Chương 39: Biên giới thị trấn
...
"Alan tiền bối, nước." Đằng sau xe ngựa vang lên tiếng kêu vui vẻ của thiếu nữ tư tế.
"Cám ơn, Lily." Cũng không quay đầu lại, Alan dùng một tay tiếp lấy thiếu nữ đưa tới túi nước, nhanh tay tháo ra nắp, một ngụm uống xuống.
"Cái này... hình như không phải là túi nước của hắn a." Cảm nhận từng dòng nước mát lạnh thanh khiết đi vào cổ họng, Alan nhạy bén nếm được một chút quen thuộc mùi hương. Trong nội tâm đã có đáp án.
Nhìn thiếu nữ thẹn thùng nhận lại túi nước, Alan cũng không có điểm phá. Hắn biết Lily cũng không phải là cố ý. Trẻ tuổi nữ tư tế da mặt vẫn còn rất mỏng, nhất là trong những chuyện ái muội như vậy.
"Tiền bối chắc đã phát hiện a!" Lily trong lòng rên rỉ. Đôi tay hơi nắm chặt pháp trượng.
Nàng thực sự không phải cố ý cầm nhầm đó a, chỉ là theo phản xạ.
Từ lúc rời khỏi Venice tới giờ, không hiểu sao tâm trạng của thiếu nữ có vẻ như rực rỡ lên hẳn, nên mới trở thành bất cẩn như vậy.
Không quản Lily giờ phút này nội tâm rối rắm. Alan ngẫm nghĩ một chút về hành trình sắp tới.
Goblin ắt hẳn là không thể thiếu để hoàn thành hắn 《bách khoa ma vật》. Dù cho bản thân đã chinh phạt vô số Goblin, nhưng nói thật, kiến thức của Alan cũng không phải rất đầy đủ.
Trước khi có ý tưởng viết sách, Goblin dù có là Hob hay Champion thì cũng chỉ cần vài nhát kiếm là xử lý, nên hắn cũng không có tâm tư mà đi tìm hiểu kỹ về điểm yếu của mấy loại ma vật này, chứ đừng nói là bình thường Goblin.
Goblin tập tính sinh hoạt, chu kỳ mang thai và sản xuất, thời gian trung bình trưởng thành, điều kiện tiến hóa, làm cách nào đánh g·iết Goblin hiệu quả với tay mới, ... Cụ thể chi tiết hắn thật sự là mù tịt.
Cho nên, hắn cần một thật hoàn chỉnh tư liệu. Và trên thế giới này chỉ có Goblin Slayer, mới có thể giúp hắn nhanh chóng hoàn thành mục tiêu. Không chỉ là đối phó Goblin, mà còn thu thập cái khác ma vật tài liệu.
Alan rất xem trọng Goblin Slayer người này, không phải là vì thực lực của hắn, hay hắn có cô bạn gái thanh mai trúc mã dáng người không tệ, mà là của gia hỏa này kinh nghiệm và trí tuệ.
Thủy công, hỏa công tiện tay là dùng. Tận dụng ma pháp theo cách cực kỳ sáng tạo, cuộn phép Gate dịch chuyển tạo ra lưỡi dao nước áp suất cao, một cái protection tường phòng hộ cũng bị hắn chơi ra đa dạng.
Biết ứng dụng mọi kiến thức có thể vào trong chiến đấu, bột mì mài nhuyễn phát tán trong không khí tạo ra nổ tung. Lúc sau còn phát minh thêm đơn giản bản 'Sinh hóa v·ũ k·hí' tính làm một Goblin nhiễm bệnh lây cho cả ổ.
Nói thật hắn cũng cảm thấy để Goblin Slayer đi sát Goblin có chút lãng phí, đi tòng quân thì hoàn toàn tiền đồ tươi sáng a. Ít nhất cũng phải hỗn được cái tướng quân hay tư lệnh. Tài năng của hắn hoàn toàn đủ để đi lãnh đạo số lớn binh lính, mạo hiểm giả đối đầu Ma Vương đại quân.
Có đồng đội như vậy đi cùng nói thật Alan cũng rất yên tâm.
Hơn nữa, lời hứa với thánh nữ hắn vẫn không quên. Gặp Goblin là đưa bọn chúng lên đường, không thể bỏ qua. Cho nên có một sức lao động miễn phí lại chuyên nghiệp trong nhóm thì còn gì tốt hơn.
Vì thế, hắn mục đích lần này chủ yếu là đi tìm tên gia hỏa g·iết Goblin thành nghiện, tối ngày mang mũ sắt. Thuyết phục đối phương nhập đội! Alan trong nội tâm cũng ẩn ẩn có chút phương hướng.
Mục tiêu, biên giới thị trấn!
----------
Biên giới thị trấn,
Thị trấn này nằm ở vùng biên giới giao tiếp giữa nhiều vương quốc, xung quanh lại có mảng lớn rừng rậm và thôn xóm.
Điều này cũng khiến cho việc tuy không được phồn vinh như những thành trấn trung tâm như Bedford, Venice hoặc Vương Đô, số lượng cư dân cư trú và qua lại cũng rất nhiều, lượng lớn hàng hóa trao đổi và thông thương dẫn đến kinh tế khá phát đạt.
Đây có thể xem như là một nơi khá hấp dẫn với nhiều mạo hiểm giả. Đặc biệt là những người trẻ tuổi có lý tưởng muốn bắt đầu thực hiện ước mơ. Tuy nhiên, thực tế hầu hết cũng là đi đưa tặng Goblin đồ ăn và trang bị.
Bây giờ đã là qua buổi xế chiều, hai bên đường phố qua lại ít đi hẳn so với ban ngày đông đúc.
Tuy vậy, bầu không khí xung quanh thật ra không kém phần náo nhiệt. Đèn đuốc hai bên đường bắt đầu được thắp sáng.
Xung quanh đâu đâu cũng có những tiếng sung sướng kêu hò, hoặc cãi vã trong những hàng quán bắt đầu hoạt động về đêm. Mùi hương của thức ăn và rượu trong không khí lan ra thoang thoảng.
"Bây giờ chúng ta nên đi tìm một chỗ nghỉ ngơi sao? Alan tiền bối." Lily hơi nghiêng cái đầu nhỏ, là như thế hỏi.
"Không, chúng ta trước đi tới mạo hiểm giả hiệp hội đăng ký a."
Alan cũng không quay đầu lại đáp, ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên vài tia tinh quang.
Công hội mỗi thành trấn lớn đều có phân bộ. Mạo hiểm giả tuy nhận nhiệm vụ ở đâu là cá nhân tự do, nhưng khi chuyển sang nơi khác còn cần lần nữa báo cáo để xác nhận danh tính.
Hơn nữa theo Alan ý nghĩ, tiện thể hỏi thăm chỗ trọ và quán ăn tại mạo hiểm giả hiệp hội là tốt nhất, đảm bảo già trẻ đều không bị gạt, đối với Rank Silver cũng nên phải có chút ưu tiên.
Lý do là như vậy đầy đủ, chứ không phải là Alan, tên lãng tử này đã không kịp chờ đợi, để gặp mặt một nữ tiếp tân xinh xắn nào đó trong nguyên tác.
Tuy quả thực là hắn đối với nữ nhân xinh đẹp đều có một chút hứng thú, chỉ có một chút thôi a?
...