Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 71: Thế nào là chuyên nghiệp




Chương 71: Thế nào là chuyên nghiệp

“Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý? Người trẻ tuổi bây giờ ngây thơ đến thế sao, giáo dục của quốc gia này quả thật tồi tệ. ” Wallenstein cười gằn, quyết định động thủ bắt lại hai tên nhãi trước mặt mình rồi từ từ bào chế.

Chịu người châm chọc, Shizuku chẳng những không tức giận mà còn nhoẻn miệng cười.

“A, vậy thì cảm ơn đại thúc ngươi quan tâm. Bản tiểu thư thật ra cũng biết vài viện dưỡng lão, người tàn tật vẫn rất được ưu tiên đó. ”

Chơi miệng lưỡi, ai sợ ai a!

Gò má độc thủ kiếm sĩ đột nhiên co giật vài đợt.

“Ha ha, tiểu cô nương, tốt lắm... ”

Cái giọng điệu khiêu khích lẫn nụ cười thiếu đánh này... sao mà quen thuộc như vậy?? Nhớ lại chút kỷ niệm chẳng mấy tốt đẹp, cặp mắt Wallenstein toát ra hung quang.

“Ngươi thành công chọc giận ta!! ”

“Câu đó phải là ta nói mới đúng, lão già!!”

Nhìn người có thể được coi là bằng hữu đầu tiên trong đời bị h·ành h·ạ thê thảm, biểu sâu ma nữ hiện tại thật sự phẫn nộ.

Sương lạnh bao trùm, đại địa trong vòng trăm mét kết thành băng tinh, từng cây gai nhọn khổng lồ chịu ma lực khống chế cứng rắn hơn sắt thép mọc lên.

“Đừng... ” Cố nén đau đớn, Alice khàn giọng cảnh báo.

“Biểu diễn của ngươi có vậy thôi sao?” Dưới lớp bụi mù, Wallenstein không khách khí châm chọc, có vẻ như công kích vừa rồi hoàn toàn chẳng có ảnh hưởng.

Đáp lại chỉ là hàng loạt mưa đá và khối băng khổng lồ, địa hình trải qua liên tiếp cào xé.

Nhưng tiếc rằng theo thời gian, Wallenstein như cũ đứng yên tại chỗ, trên người chẳng dính lấy một vết bẩn, chứ đừng nói thương tích.

“Năng lực của hắn... khục... là... Shizuku! Ngươi tuyệt đối không nên tới gần!”

Tuy nhiên nhắc nhở từ Alice có vẻ khá trễ, công kích từ địch nhân đã sớm bắt đầu rồi.

Một vệt đỏ tươi bất ngờ chảy ra khỏi khóe miệng.

Làm sao lại... ?

Shizuku đột nhiên cảm thấy hô hấp khó khăn, cả người ho khan liên tục. Công kích như mưa rền gió dữ trên tay bắt buộc phải ngưng lại.

Cổ họng và phổi dâng lên từng cơn nóng rát, mỗi lần hít thở chẳng khác nào đang nuốt vào một đống miểng chai.



“Tiểu cô nương, nói thêm vài câu xem nào?”

Gia tăng độ ma sát của môi trường lên gấp ngàn lần vạn lần, không khí lẫn từng hạt bụi bặm nhỏ bé trở nên sắc nhọn như dao găm.

Chưa kịp chờ đợi thiếu nữ hồi phục tinh thần, thân hình cao lớn di chuyển hoàn toàn bỏ qua lực cản, phút chốc là đã áp sát.

“Đứt gãy đi, Bergschneiden!”

Kiếm kỹ siêu phàm đủ để dễ dàng cắt đôi một ngọn núi lướt qua, lớp băng phòng hộ lập tức vỡ nát.

Lần này, cơ thể nhỏ bé đã thật sự bị cắt làm đôi.

“Tuyệt kỹ thủy hóa?” Công kích vật lý gần như vô hiệu, nhìn thấy thiếu nữ xuất hiện cách đó không xa, khuôn mặt Wallenstein trở nên cực kỳ khó coi.

Đương nhiên, đây chắc chắn chẳng phải bởi vì sợ.

“Điều khiển phân tử thủy hóa, năng lực khống chế nhiệt độ và hàn băng... khá lắm.” Tiếng cười dần xen lẫn vài phần trầm thấp.

“Đáng tiếc phải nói cho ngươi, mấy thứ này ta đều gặp qua rồi, tiểu cô nương!”

Và đương nhiên, đã gặp qua thì khẳng định là tồn tại giải pháp.

Đại kiếm tản mát ra ma lực nồng nặc.

Ma sát sinh nhiệt và điện từ khiến không gian vặn vẹo, độ nóng lan tỏa đạt tới trên vạn độ, chạm vào đủ để lập tức bốc hơi bất kỳ dung dịch nào.

Nội tâm Shizuku dâng lên một trận báo động, đang tính tránh né thì bất ngờ phát hiện cơ thể rất khó có thể di chuyển.

Không khí đặc sệt lại chẳng khác gì bê tông.

Đến bây giờ, thông minh như nàng đã hiểu ra năng lực của kẻ địch, điều khiển khái niệm tương tác cơ bản nhất giữa vật chất, lực ma sát.

Và năng lực cường đại này, đã được độc thủ kiếm sĩ vận dụng tới một mức độ cực kỳ đáng sợ. Dù đã đạt tới trình độ Blazer hạng A, nhưng so với cường giả đứng đầu được thủ lĩnh Phản Loạn Quân ngoài sáng trong tối ‘chiếu cố’ như Wallenstein, biển sâu ma nữ vẫn bị áp đảo hoàn toàn.

“Ikki ca ca... ” Trong giây phút sinh tử, bóng dáng quen thuộc lướt qua trong đầu thiếu nữ.

Dưới ánh mắt tuyệt vọng trên khuôn mặt Alice lẫn Shizuku,

Phanh!



“Ngươi tính làm gì học trò của ta vậy, đại thúc?” Dùng một tay dễ dàng cản lại đòn t·ấn c·ông, nam tử tóc đen nhếch miệng.

Ý tứ tức là, hai kẻ này bản hoàng tử bảo vệ rồi, ngươi mau cuốn gói đi chỗ khác chơi.

“Alan lão sư... ” Alice kinh ngạc, lập tức thở phào nhẹ nhõm khi chứng kiến cô em gái kết nghĩa được an toàn.

Trái ngược với tâm trạng vui mừng của thiếu niên, Wallenstein chỉ thấy khó chịu như nuốt phải một con ruồi.

“Alan Vermillion!!”

Kẻ mà mình không muốn gặp nhất trong tình huống này lại xuất hiện. Vẫn là nụ cười rạng rỡ làm người giận sôi.

Thanh kiếm to lớn tiếp tục vung xuống, thế công càng thêm mãnh liệt.

Âm bạo thay phiên vang vọng.

Chỉ sau một hồi,

Sắc mặt Wallenstein trắng bệch, hắn ý thức được huyết dịch trong cơ thể mình nhiều chỗ đã bị đông lại. Bàn tay duy nhất cầm kiếm do chấn động đánh vào có hơi run rẩy.

Sát khí... ngày càng bốc lên mãnh liệt.

Chứng kiến dáng vẻ chật vật của Wallenstein, Alan thoải mái mở miệng.

“Được rồi, vị đại thúc này, ta nên nhắc nhở ngươi một chút, nếu hai đại diện thuộc về học viện Hagun tham gia kiếm vương thất tinh xảy ra vấn đề trước khi thi đấu... Bên thủ tướng Tsukikage, không dễ ăn nói với công chúng đi?”

Khi phát hiện được ma lực của Wallenstein tới gần trường học, Alan đúng là hơi ngạc nhiên một chút. Hắn nhớ rõ chưa hề phân phó đối phương dính vào chuyện này.

Từ nhiều năm trước, trừ lúc thỉnh thoảng có nhiệm vụ, độc thủ kiếm sĩ lẽ ra phải luôn trấn thủ ở tổng bộ và lo đào tạo nhân tài mới đúng.

Một trận trầm mặc.

Phẫn nộ dần dần bình phục, nắm tay Wallenstein lần nữa siết chặt.

Đã bao lâu hắn chưa từng cảm nhận được bản thân bất lực như hiện tại. Trường hợp dù sử dụng hết át chủ bài, Wallenstein cũng không hề nắm chắc dưới mí mắt Bladelord xử lý kẻ phản bội. Còn kế hoạch của Tsukikage Bakuga, người hợp tác với Phản Loạn Quân tại Nhật Bản...

“Thầy... ” Ánh mắt thiếu niên sát thủ trở nên vô cùng phức tạp. Wallenstein trong quá khứ thật sự là có ơn với hắn.

“Câm miệng, Alice! Chúng ta từ giờ không còn là sư đồ, ngươi nên cầu nguyện rằng mình từ nay về sau sẽ không gặp phải ta thêm một lần nào nữa. ”

Độc thủ kiếm sĩ dứt khoát phất tay áo bỏ đi. Hắn hiểu động tĩnh lớn đến mức đó khẳng định đã bị chú ý.

...



“Quản lý một thế lực dưới trướng toàn là siêu phàm giả, quả nhiên rất đau đầu. ” Alan thầm than.

Ngoài ý muốn, lúc nào đều có khả năng xảy đến. Or-Gaule là như thế, Wallenstein cũng chẳng khá hơn.

Hắn cởi ra áo khoác, nhẹ nhàng choàng lên người tiểu loli tóc bạc vẫn đang ngây người.

“Shizuku, ngươi dường như không vui mừng lắm khi gặp lão sư ta?” Khẽ mỉm cười, ánh mắt Alan nhanh chóng đảo qua thân hình thiếu nữ.

Quá khiêm tốn!

Vài cơn gió mát lạnh thổi qua, Shizuku mới chợt bừng tỉnh, cố gắng lắm mới nặn ra được một biểu lộ cảm kích.

“Hoàn toàn... không có chuyện này, Alan... lão sư.”

Hóa lỏng cơ thể là tuyệt kỹ với độ khó cực cao, nàng vẫn chỉ vừa mới luyện thành. Điều đó tất nhiên dẫn đến... chưa thể nào mà biến đổi được quần áo rồi.

Thân thể thiếu nữ bây giờ ngoài chiếc áo khoác vừa được phủ lên, cái gì đều không mặc, trắng trơn một mảnh.

“Ca ca đại nhân, thật xin lỗi... ” Trong lòng tiểu loli ác miệng lần nữa lăn lộn.

Bị người thấy sạch sẽ, và còn ngửi được khí vị vừa xa lạ vừa quen thuộc, thiếu nữ chỉ cảm thấy toàn thân vô lực.

Về phần Nagi Arisuin... đối phương tính là cái nam nhân sao? Bỏ qua!

Lúc này khi được Alan đỡ dậy, Alice mới không nhịn được tò mò hỏi thăm.

“Alan lão sư, ngươi hình như cùng thầy... khục... Wallenstein nhận biết?”

Nhờ sức quan sát nhạy bén, hắn rất dễ dàng nhận biết thái độ của sư phụ mình đối với nam tử bên cạnh quả thật vô cùng kiêng kỵ. Độc thủ kiếm sĩ chưa bao giờ là người mà chỉ dùng đạo lý đơn thuần có thể thuyết phục được.

“Đánh qua vài lần. Chỉ cần các ngươi mạnh lên, không muốn làm quen nhân vật như vậy cũng khó lắm. ”

Liếc nhìn thiếu niên vừa ‘cải tà quy chính’ cách đây mấy ngày, người miễn cưỡng cũng xem là đồng môn, Alan âm thầm oán trách.

“Nằm vùng... đến nông nỗi đem lòng yêu đối tượng và mém chút bỏ mạng. ”

“Lão đệ, đi ngoài đường đừng nói ngươi quen biết ta!”

Alan Vermillion, kẻ nằm vùng lợi hại nhất trong lịch sử, từ giường hoàng hậu hoàng nữ nằm lên tới phân hội trưởng Liên Minh và cả chức vị bá chủ t·hế g·iới n·gầm. Đó mới gọi là nằm vùng nữa rồi.

Thế nên đổi lại là hắn, nếu được cơ hội sớm chiều ở chung phòng cùng một con tiểu loli đáng yêu suốt cả tháng, đối phương khẳng định đã ngoan ngoãn bị bày ra biết bao nhiêu cái tư thế.

Trên thế giới này... nói chung vẫn chỉ có bản hoàng tử mới là chuyên nghiệp.