Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 58: Hội học sinh




Chương 58: Hội học sinh

Trong cửa hàng ven đường,

Từ tốn thưởng thức ly cà phê nóng, Alan tựa như nhẹ nhàng độc thoại.

“Nói một chút đi. ”

Ngay lập tức, ngồi vào ghế đằng sau hắn, giọng nói còn mang theo một tia non nớt đáp lại.

“Y theo kế hoạch, Al-Salem các hạ ngầm bắt tay với Liên Minh, dọn sạch toàn bộ căn cứ phe Nga Mỹ tại Trung Đông, hoàn toàn cô lập vương quốc Ả Rập Saudi. Một số nước lân cận như Ai cập cũng đã ký hiệp ước không can thiệp.”

Từng câu từng chữ rõ ràng rành mạch, nhưng bất ngờ lại chưa làm cho ai xung quanh chú ý. Lên tiếng là thành viên trong đội ngũ tinh anh do Alan bồi dưỡng, thân tín của hắn tất nhiên không chỉ có một mình Vier.

“Thương vong bên chúng ta thì thế nào?”

Thanh âm dường như hơi ngập ngừng một chút.

“... tổn thất 37 người, Blazer hạng A 11 người, đại nhân. ”

“Nga, ít hơn so với ta dự kiến. ” Khác với vẻ hiền hòa thường ngày, giọng nói Alan hiện tại lộ ra lạnh băng hờ hững.

Binh lính bình thường và v·ũ k·hí phía nước cộng hòa Al-Salem không hề ít, quân số phải đạt tới 100 vạn, thiếu chỉ là chiến lực đứng đầu.

Thế nên trước kia hắn đã phái cho Naseem tổng cộng chừng 180 người, đều là Chiến Lược Cấp, tinh anh trong tinh anh, sức mạnh toàn bộ đạt tới cực hạn của thiên phú, trừ phi may mắn trở thành Desperado, nếu không vô cùng khó có tiến bộ.

Blazer hạng A chiếm một phần tư, còn lại đều đạt tới đỉnh cấp trong hạng B. Nên biết dù là tại Nhật Bản, hầu hết Kiếm Vương Thất Tinh mọi năm cũng chỉ là Blazer cấp B mà thôi, còn chưa phải tột cùng.

Chiến lược cấp, lấy một địch ngàn, địch vạn siêu phàm giả, đơn thân độc mã đủ để san bằng một tòa thành thị cỡ nhỏ. Đến v·ũ k·hí nguyên tử cũng rất khó tiêu diệt.

Vậy mà... vẫn c·hết mất mấy chục, đủ để thấy rõ c·hiến t·ranh tàn khốc.

Nhưng giành được quyền kiểm soát hơn phân nửa Trung Đông, hoàn toàn đáng giá.

Tiếp theo,

“Nên thanh lý sạch sẽ nội bộ rồi. ”



Trừ Kazamatsuri Kouzou, đám tài phiệt trong 12 tông đồ, trước giờ Alan không dễ dàng đụng tới bọn hắn, thời kỳ đầu còn cần ủng hộ tài chính lẫn nhân lực là một chuyện, quan trọng hơn, phần lớn đều có thân phận quan trọng trên mặt nổi, chịu nhiều người chú ý.

Lấy mạng bọn họ, đối với Alan là chuyện nhỏ, nhưng vấn đề là lúc sau làm cách nào tiếp thu thế lực lưu lại mới là quan trọng, hắn cũng không muốn tặng không công sức cho Liên Minh hay Đồng Minh.

Và chuẩn bị lâu như vậy, đã đến lúc thu lấy thành quả.

“Triệu tập 12 tông đồ, truyền lệnh cho Or-Gaule và Wallenstein ra tay a. ”

Đám nhà tư bản xuống đài, tự nhiên có người bên mình lên thay, hơn 2 năm Alan và Kouzou lên kế hoạch sắp xếp không phải uổng phí, gián điệp, mỹ nhân kế, đe dọa, mua chuộc, thậm chí... cưỡng ép tẩy não, đủ thứ chiêu trò thay phiên dùng. Và thực lực nghiền áp, chính là đảm bảo lớn nhất.

“Hiểu rõ!”

Qua đợt này, thế lực Phản Loạn Quân tất nhiên càng thêm suy yếu, nhưng thắng ở chỗ có thể dễ dàng điều động. Hắn không cần một đám thủ hạ suốt ngày lá mặt lá trái, vô cùng phiền phức.

Hai thế lực lớn phản ứng? Ha, sắp tới, bọn họ khẳng định sẽ không rảnh mà lo lắng mấy chuyện của Phản Loạn Quân rồi.

Liên Hiệp Trung Đông sau khi chỉnh đốn, Naseem sẽ lập tức tiến công Ả rập Saudi với cờ hiệu ‘tự do dân chủ và giải phóng chế độ độc tài’ vị lính đánh thuê chi vương kia đã sớm đói khát khó nhịn, này cũng đủ cho phía Nga, Mỹ phải đau đầu.

Còn Liên Minh, Nhật Bản mượn đại hội Kiếm Vương Thất Tinh tuyên bố độc lập... còn chưa đủ chấn động hay sao?

“Được rồi, về chuyện... ” Alan đang tính nói tiếp, lại lập tức nhướng mày.

Trong cảm giác của hắn, vài cỗ ma lực không hề tầm thường chậm rãi xuất hiện trong phạm vi cảnh giới, căn cứ vào khí thế cho thấy ít nhất hai cá nhân đạt tới Chiến Lược Cấp.

Đặc biệt là một trong số đó sở hữu ma lực... rất đặc biệt. Cuộc trò chuyện giữa bọn bọ khả năng cao là khó mà che giấu được.

Trong tầm mắt của Alan, vài thân ảnh nhanh chóng hiện ra.

“Hội trưởng, hội trưởng, từ từ đã. ” Tomaru Renren gấp gáp lên tiếng.

“Renren, chúng ta phải nhanh chân lên, bọn nhỏ còn đang chờ đâu!” Toudou Touka vội vàng thúc giục, bước chân chưa có dấu hiện nào chậm lại.

“Không... không phải, hội trưởng, váy của ngươi... bị gió xốc lên. ”

“A!!”



“Học sinh Hagun?” Vừa nghiêng đầu là đã được nhận phúc lợi, nhưng lão sói xám thân kinh bách chiến khi nào ngại ngùng những thứ thế nhỏ nhặt này.

Phía sau lưng Alan, ghế ngồi đã sớm trống không.

...

“Đã lâu không gặp, tiểu thư Totokubara. Thứ lỗi, ta chưa từng biết ngươi cũng là học sinh tại học viện Hagun.”

Alan không ngờ rằng ở đây vẫn có thể gặp được người quen, thiếu nữ mà mình từng tán tỉnh sau chiến dịch càn quét Phản Loạn Quân tại Nhật Bản cách đây nhiều năm.

Vẫn như trước kia mái tóc vàng óng, thân hình quyến rũ tôn lên vẻ ung dung cao quý.

“Ngươi ngày càng trở nên xinh đẹp rồi, hại ta chút nữa không nhận ra được.” Hắn chân thành đưa ra tán dương.

“Alan điện hạ, ngài... gọi ta Kanata là được. ” Vô ý nghiêng xuống chiếc mũ rộng vàng che đi gương mặt đã bắt đầu đỏ lên, Kanata cố giữ bình tĩnh.

Làm tiểu thư xuất thân từ nhà Totokubara danh giá, những câu nịnh nọt tương tự nàng đã sớm nghe quen thuộc, nhưng không hiểu sao lúc này lại cảm giác nhịp tim mình như bất tri bất giác nhanh hơn vài phần.

Trái ngược với phản ứng thân thiết giữa hai bên nam nữ, đám người của hội học sinh hiện tại toàn bộ há to miệng.

“Không phải đâu... ?” Renren trước hết lẩm bẩm.

Totokubara Kanata là ai?

Bề ngoài chín chắn trưởng thành nhưng thực tế thường xuyên đùa dai.

Chức vụ thủ quỹ, nghề nghiệp phụ cán bộ kỷ luật.

Khi xảy ra xung đột trong trường, hoàn toàn khác với hội trưởng Touka thường ưu tiên dĩ hòa vi quý, Kanata thì luôn rất vui lòng mà đưa bọn học sinh chống đối vào bệnh xá nghỉ ngơi vài ngày. Có thể nói uy nghiêm của hội học sinh, phần lớn là do nàng một tay đánh đi ra.

Nhưng mà... cái vẻ mặt đỏ bừng vì thẹn thùng bây giờ là có chuyện gì, giả đi!

Đây thật sự là quý tiểu thư Totokubara Kanata, bề ngoài thích mặc đồ trắng, bên trong cắt ra là đen của hội học sinh?

Trò chuyện cùng Kanata vài câu, Alan mới quay sang nhóm các thiếu nam thiếu nữ bên cạnh.



“Các ngươi hẳn đều là thành viên trong hội học sinh a? Alan Vermillion, hiện đảm nhiệm trợ giảng tại Hagun. ”

“Alan lão sư, hân hạnh được gặp ngài, ta là hội trưởng hội học sinh, Toudou Touka. ” Khuôn mặt nghiêm túc, Touka trước hết cúi người chào hỏi.

Nàng tất nhiên nhận biết Alan, không kể tới quan hệ với Stella, bản thân Bladelord cũng là Blazer hạng A, trong giới kỵ sĩ trẻ tuổi tại Liên Minh vẫn rất nổi danh.

“Xin.. chào, ta là thư ký Saijou Ikazuchi. ” Thân hình cao lớn, thiếu niên hơi ngại ngùng gãi đầu.

“Quản lý sự vụ Tomaru Renren! ” Mặc đồ thể dục, thiếu nữ sôi động chào hỏi.

“Phó hội trưởng Misogi Utakata, Alan lão sư!” Vừa dứt lời, thiếu niên tóc trắng nhanh chóng lại gần Alan, tiếp đó thấp giọng.

“Đúng, ngài... lúc nãy thấy được đi?”

“Ách, màu hồng? ” Khóe miệng Alan lập tức co lại, nhưng vẫn tuân theo mỹ đức thành thật mà trả lời.

Khá lắm tiểu tử, dám trêu ghẹo lão sư.

“Utakata!!!” Giọng nói Touka lúc này đã xen lẫn một tia xấu hổ. Lấy thính lực hơn người của nàng tất nhiên dễ dàng nghe ra đối thoại giữa hai người.

Tuổi trẻ a! Ngắm nhìn đám học sinh tương tác qua lại, Alan thầm cảm thán.

Mấy năm nay lăn lộn trong hắc ám, rảnh rỗi thì cũng là làm chuyện mà người trưởng thành nên làm, giờ quay lại chứng kiến cảnh thanh xuân tràn đầy đúng là có cảm thấy khá mới mẻ.

“Các ngươi hình như đang có chuyện quan trọng?” Nhìn thoáng qua đống bao bì đang được xách theo, Alan tò mò hỏi thăm.

“Lão sư, chúng ta thật ra... đang dự tính thăm một chút trại mồ côi, đồng thời nấu ăn cho bọn nhỏ. ” Giọng nói dịu dàng, khí tức hiền thê lương mẫu tỏa ra quả thật khiến người sáng lên hai mắt.

“Trại mồ côi sao ?”

Vỗ tay vang dội, Alan rất tự nhiên đáp lời.

“Gặp chuyện như vậy, thân làm lão sư không thể nào hờ hững được rồi, xin cho phép ta giúp một tay a! ”

“Vậy liệu có ... làm phiền lão sư ngài?” Touka hơi kinh ngạc bởi nhiệt tình từ Alan.

“Hoàn toàn không hề, hơn nữa... ” Nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn thoáng hiện một tia ranh mãnh.

“Thành thật mà nói, ta vẫn còn chưa ăn cơm chiều đâu!”

...