Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 43: Hưởng hết ôn nhu




Chương 43: Hưởng hết ôn nhu

Tại hoa viên,

Vừa mới trở về đối mặt với đệ đệ của mình, đại công chúa Lunaeyes liên tiếp chất vấn.

“Ta nghe nói Stella b·ị t·hương? Còn là do Phản Loạn Quân gây sự. ” Trong giọng nói hiện rõ vẻ gấp gáp.

“Alan, làm ơn cho ta biết đây là chuyện gì xảy ra ?!!”

“Ách! Từ từ Luna, ngươi nghe ta nói, chuyện thực chất không có bết bát như vậy.”

Đối mặt thiếu nữ đang nóng nảy, Alan kiên nhẫn giải thích.

Kể từ lần tâm sự trước kia, quan hệ của hai người bất tri bất giác dần trở nên thân mật rất nhiều, trò chuyện cũng không còn ngăn cách. Và lão sói xám nào đó, tất nhiên khó có thể bỏ qua cơ hội này, trên danh sách ‘nằm’ vùng lại bổ sung thêm một chỗ.

Tính cách Luna hoàn toàn giống với hoàng hậu Astrea, hết sức dịu dàng, thiện giải nhân ý.

Kết quả, Alan mỗi khi về nhà đều được hai mỹ nữ một lớn một nhỏ thay phiên ân cần chăm sóc, cả về thể xác lẫn tâm hồn, khiến hắn hưởng hết ôn nhu, quyến luyến tới mức không muốn rời đi.

Đương nhiên, Luna vẫn chưa hề rõ về chút mờ ám giữa hoàng đệ mình và mẫu hậu, nếu không thì... xã hội nhất định sẽ có tổn thất.

Alan còn biết nàng vẫn luôn th·iếp thân mang theo con dao nhỏ giấu dưới lớp váy đâu, làm hại mỗi lần thân mật đều phải cảnh giác vạn phần, đúng là đủ khổ cực!

“Phản Loạn Quân, ta vẫn hoàn toàn khống chế trong tay. Tuyệt không có sơ sót nào!” Hắn nghiêm túc cho ra cam đoan.

“Mấy chuyện nguy hiểm như vậy, ngươi nên thông báo cho ta biết trước một tiếng rồi, mẫu hậu hẳn cũng rất lo lắng. ” Luna nhẹ giọng oán trách, đồng thời trong nội tâm thở phào nhẹ nhõm.

“Ta biết. ” Alan thành khẩn hồi đáp, nhưng trong lòng thì lại thầm trợn mắt.

Astrea tối qua ta đã báo trước rồi, không cần ngươi lo đâu, hoàng tỷ!

Nhớ tới niềm vui sướng mỗi lần ăn phải trái cấm, đầu óc Alan lại bắt đầu mơ màng, cho tới khi bị một giọng nói dịu dàng đánh thức.

“Alan, tối nay... ” Luna cảm thấy vô cùng xấu hổ khi đề cập tới mấy chuyện tế nhị.



Đối với Alan trở thành người cầm đầu của Phản Loạn Quân, nàng tuy lúc đầu đúng là kinh hãi muốn c·hết, nhưng theo thời gian cũng dần dần tiếp nhận.

Bị chiếm hết tiện nghi, có thể không chấp nhận được sao?

“Hiểu rồi, dạ tiệc tối nay ta sẽ tham gia. ”

Trong giới chính trị, tiệc xã giao vẫn là khó tránh khỏi. Nhưng Alan hiểu rằng dạ tiệc nói chung chỉ là lấy cớ mà thôi, quan trọng là... kịch tình sau đó a.

Dưới ánh mắt hiện lên vài tia trêu chọc từ Alan, làn da trên cổ của hoàng nữ điện hạ càng ngày càng hồng, có vẻ như sắp b·ốc c·háy.

“Ta... ta còn có công việc cần xử lý!” Lý do quen thuộc làm cho người không nhịn được phải bật cười.

Có điều, Alan tên lãng tử này chưa bao giờ là người có thể thành thật chờ đợi.

Nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, hắn không hề ngại ngùng bắt đầu vươn tay ôm ấp.

“Hoàng tỷ đại nhân, thật ra không cần chờ đợi tới lúc đó, hiện tại ta thấy cũng rất thích hợp. ”

Cảm nhận được mái tóc hồng mượt mà và thân hình mảnh mai, khí tức thanh xuân tràn ngập, Alan khẽ hít một hơi.

“Alan, bây giờ còn là ban ngày. Ngươi... đừng như vậy! ” Da thịt gần gũi, Luna nhận ra cơ thể mình có phản ứng khác thường, lời nói bắt đầu khó mà mạch lạc.

A a, miệng nói kháng cự, nhưng cơ thể chưa hề phản kháng, còn không phải là thầm chấp nhận sao.

Đúng thật là... rất giống! Nụ cười trên môi Alan càng trở nên rạng rỡ.

Ý niệm vừa động, trong nháy mắt hai thân ảnh đang đứng tại vườn hoa lập tức biến mất.

Chờ Luna hồi thần, thì đã nhận ra bản thân xuất hiện ở một gian phòng quen thuộc.

Cảm nhận hơi thở ấm áp lướt qua, thân thể thiếu nữ chợt trở nên vô lực, con ngươi hồng sắc như muốn toát ra hơi nước.

“Đáng ghét, nhẹ một chút... ” Hoàng nữ điện hạ bắt đầu thở dốc.

...



Đêm khuya,

Khẽ mỉm cười nhìn thiếu nữ xinh đẹp đã chìm vào giấc mộng, Alan lặng lẽ rời khỏi.

Thể chất của Luna rốt cuộc vẫn khó mà chịu nổi mưa rền gió dữ từ một siêu phàm giả, còn là hai lần trong ngày.

Nếu không... bây giờ đi tìm Astrea? Alan đặt tay lên cằm nghiêm túc suy nghĩ.

“Đại nhân!” Một âm thanh vang lên cắt đứt Alan ảo tưởng.

Được rồi, chính sự ưu tiên!

Thiếu nữ tóc đen với bộ đồ hầu gái lặng yên xuất hiện trong đêm tối, rất tự nhiên bước đi bên cạnh Alan, nhưng nếu quan sát kỹ thì vẫn sẽ phát hiện lỗ tai của nàng đã trở nên đỏ bừng.

Chuyện ám muội giữa Alan và các thành viên hoàng thất, trở thành thân tín của đại Boss sau màn, thường xuyên ở tại cung điện, Vier làm sao không biết.

Nàng chỉ có thể thầm cảm thán... quý vòng thật loạn!

“Vier, bên phía Liên Minh hay Đồng Minh có gì dị động sao?” Alan thuận miệng hỏi thăm.

Phía Châu Âu, Trung Quốc lẫn Bắc Mỹ, Alan từng đóng vai Tyrant xuất hiện diễn vài kịch bản. Ví dụ như thôi miên chính trị gia nào đó kích động dân chúng, đụng đụng đại chiêu với đống lớn cường giả đứng đầu ở Liên Minh lẫn đồng minh, tiện tay thì chặt mấy tên ngứa mắt sau đó ‘bất đắc dĩ’ chạy trốn, còn nhiều lần ‘kịch liệt’ ho khan tỏ vẻ thương thế chưa lành.

Không ai nghi ngờ một vị bá chủ t·hế g·iới n·gầm từng làm mưa làm gió, lại ‘khiêm tốn’ tới mức độ này, đúng thật là vứt hết mặt mũi.

Tuy nhiên, chính vì nhảy hăng say như vậy... cũng dẫn đến vài vấn đề.

“Điện hạ, ta nghe nói phía Đồng Minh muốn mời Thần Long Tự xuất thủ!” Vier dứt khoát nói ra thông tin mới nhất vừa nhận được.

“Hắc, bọn hắn dám nghĩ cho ta đi xuất gia? ” Alan cười ha hả.

Thần Long Tự (hay đền Shinryuu) nơi tu hành thần bí nhất tại Trung Hoa, rất ít nhúng tay vào sự vụ thế tục trừ việc tổ chức giải đấu tranh giành danh hiệu ‘Chiến Thần’ nghe nói so với KOK-A League của Liên Minh bao gồm toàn Blazer hạng A, yêu cầu còn phải cao hơn nhiều.



Đáng nói tới là, tăng nhân tu hành tại chùa, bắt buộc phải tuân theo rất nhiều giới luật nghiêm khắc, trong đó có 5 điều chủ yếu:

1, Không khoe khoang.

2, Không t·rộm c·ắp.

3, Không được quan hệ tình ái.

4, Không sát sinh.

5, Không được tồn ác niệm khi sử dụng sức mạnh.

Nghe có vẻ vô hại, tuy nhiên thực chất, không biết bao nhiêu tên ‘ma đầu’ hoặc những kẻ phản đồ có gan ‘phá giới’ trong lịch sử, đã bị các cao tăng vô tình trấn áp, đánh tàn phế rồi giam cầm chung thân tại Thần Long Tự, ngày ngày phải biệt khuất ăn chay niệm phật.

“Thần Long Tự... Đúng là một nhân tố không ổn định. ” Ánh mắt Alan hơi lóe lên.

So với Nga Mỹ trắng trợn dùng người nhân bản và v·ũ k·hí công nghệ cao, nơi linh thiêng truyền thừa hơn ngàn năm tại Trung Hoa với vô số bí kỹ và phương pháp tu hành, mới càng khiến cho Alan, tên đại Boss này kiêng kỵ.

Nên biết cường giả đứng đầu thuộc về thần long tự, trụ trì ‘đại sư phụ’ và mỗi nhiệm kỳ Thần Long Tứ Tiên, năm người... đều là Desperado với tuổi thọ vượt xa Blazer thông thường!

Theo thời gian dài lâu tích góp xuống... ngẫm lại đã thấy ớn lạnh. Đó là chưa kể tới môn sinh lẫn đệ tử tục gia của bọn họ còn trải rộng khắp nơi trên thế giới.

Nếu không phải tồn tại giới luật ước thúc, Alan không dám tưởng tượng được thế giới sẽ xuất hiện một cỗ lực lượng trên mặt nổi đáng sợ cỡ nào.

“Còn về Phản Loạn Quân thì sao?”

“Đại nhân, chuyện này... ” Lúc này Vier lại bắt đầu ấp úng, vừa nghe là biết chẳng phải là tin tức tốt gì.

“Ha ha, bỏ đi, không cần nói!” Alan phẩy tay, rất sảng khoái lướt qua.

Đâu chỉ sự kiện tại Vermillion vừa rồi, Phản Loạn Quân theo ý muốn của hắn, liên tiếp xâm nhập đấu tranh cho t·hế g·iới n·gầm tại khắp các nơi trên thế giới, đặc biệt là Nga, Nam Mỹ và các quốc gia châu Á.

Trừ Or-Gaule, Wallenstein, Kouzou và số ít thành viên trong 12 tông đồ, đám còn lại tuy bề ngoài thuần phục, nhưng động tác nhỏ liên tục, lợi dụng thế lực của Phản Loạn Quân thay phiên kiếm lợi.

Bắt cóc t·ống t·iền, khủng bố, nói chung không chuyện ác nào không làm, danh tiếng ngày càng thúi. Nói tới thật bất đắc dĩ, xem phần lớn thủ hạ gia nhập đều là hạng người gì? Tập trung đủ thành phần bất hảo và t·ội p·hạm, muốn đám khốn kh·iếp đó đi làm việc tốt, gà cũng có thể biết bay.

Nên theo thời gian, số thành viên Phản Loạn Quân trong quá trình suy yếu lực lượng của hai thế lực lớn, dần dần bị giảm bớt.

“Nhưng điều này... không phải vốn hợp ý ta sao?” Alan cười lạnh, ai lợi dụng ai còn chưa biết đâu.

Trọng tâm của hắn, chưa bao giờ là t·hế g·iới n·gầm!