Chương 30: Giữ bí mật
Đập vào trước mặt Alan là một gian phòng hào hoa rộng lớn.
Căn phòng này, chỉ có những Blazer TOP 10 của Liên Minh, hoặc những người đứng đầu phân bộ đại diện cho các quốc gia mới có tư cách bước vào. Tính bí mật cực cao, còn hiện diện ít nhất 4 vị Desperado, năng lực dính tới vận mệnh bao gồm tiên tri hoàn toàn là không có hiệu quả.
“Hoàng tử Alan Vermillion, hoan nghênh ngươi tới Tổng bộ của Liên Minh. Đây xem như lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đi.” Ở gần trung tâm, một nam tử thân thiện hướng Alan chào hỏi.
“Đại pháp quan các hạ, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!” Alan lễ phép đáp lại.
Norman Creed, phi dực đại pháp quan. Nếu nói trong Liên Minh kẻ nào khiến Alan kiêng kỵ nhất, khẳng định sẽ không phải Bạch Tu Công Arthur Bright với thực lực đứng đầu, mà chính là nam tử trước mắt.
“Ha ha, cứ thoải mái đi, không cần phải giữ lễ.”
Lý lịch và thông tin của Alan, Normal từng điều tra qua.
Có thể nói... hoàn toàn tương tự mình lúc trước a! Hắn thầm vui vẻ. Thiên tài trọng thiên tài, nhất định là như vậy đi!
Đối với người trẻ tuổi mà thực lực đã đạt tới Blazer hạng cao nhất, đồng thời những năng lực khác cũng vô cùng xuất sắc, Phi Dực Đại Pháp Quan hết sức coi trọng. Liên Minh muốn đối đầu được với áp lực ngày càng tăng từ phía Đồng Minh, luôn là cần những nhân tài đầy hứa hẹn.
“Xem ra người đã đến đông đủ! Có thể bắt đầu!” Ngồi ở chủ vị, vẫn giữ trầm mặc Arthur Bright lúc này mới lên tiếng.
Sắc mặt mọi người tại hội trường cũng nghiêm nghị vài phần.
Ở Bạch Tu Công thầm cho phép, Norman chậm rãi tiếp lời.
“Trong suốt hai tháng qua, từ lúc Bạo quân tỉnh lại. Gần trăm cơ sở đã gặp phải tập kích, đặc biệt là tại châu Âu và Nam Mỹ. ”
Đồng thời, hắn hơi quét mắt qua nhiều thành viên.
“Các vị chắc hẳn đều có hiểu rõ... ”
“Sự thật là, đối với t·hế g·iới n·gầm, chúng ta đã dần mất kiểm soát!!”
Yên tĩnh trong phút chốc, vài tiếng thì thầm bắt đầu nổi lên.
“Thiệt hại của Đức nghe nói lên tới hàng chục tỷ... ”
“Vậy là còn đỡ, bên Ai Cập, nguyên một chi quân đoàn toàn diệt... ”
“Hắc, Đồng Minh cũng không khá hơn, phía Mỹ số Blazer hạng C trở lên toi mạng đã lên tới hơn vạn người. ”
“Tyrant, đáng c·hết!” Có người rốt cuộc không nhịn được khẽ mắng.
Liếc nhìn sang kẻ vừa lên tiếng, Alan thầm trợn mắt.
Cái nồi này ta không gánh, là đám tông đồ ra kế hoạch tác chiến cụ thể a!
Thủ lĩnh nhận vinh quang, thủ hạ lãnh trách nhiệm. Thao tác cơ bản, không phải ư?
“Vậy... kế hoạch tiếp theo đây?” Lúc này, một nữ nhân trẻ tuổi có vẻ không nhịn được mà đặt câu hỏi, mái tóc xám trắng, và làm cho người ấn tượng khó quên là đôi đồng tử dị sắc, một đỏ một xanh.
Iris Ascarid, Hắc Kỵ Sĩ, Blazer xếp hạng 4 thuộc Liên Minh. Alan thậm chí biết được nàng đã sớm phá vỡ giới hạn trở thành Desperado chân chính, lý do rất đơn giản, bởi vì Iris là chị gái ruột của một trong 12 tông đồ trong Phản Loạn Quân, khôi lỗi vương Orleus Gaule.
Bi kịch... đúng là đâu đâu cũng có, lại tới một cái kịch bản chị em tương ái tương sát. Alan ngoài im lặng thì chưa biết nên có cảm tưởng gì. Or-Gaule trong nhiều hành động gần đây nhảy nhót hăng say, Iris không gấp lên mới là chuyện lạ.
“Từ bỏ!” Norman dứt khoát nói.
Lực lượng của Liên Minh so với Đồng Minh vốn ở thế yếu, lại tiếp tục hao phí với Phản Loạn Quân tranh giành địa bàn ngầm đã mất thật không sáng suốt.
Hơn nữa, chỉ cần đầu óc Tyrant còn bình thường, hẳn sẽ chưa tới mức dồn hết sức mạnh để t·ấn c·ông Liên Minh, khiến cho bản thân giống hồi thế chiến II khắp mọi mặt thụ địch, mà phải lựa chọn phát triển từ từ, thậm chí hợp tác cùng đề phòng phía Đồng Minh hùng mạnh mới đúng, ít nhất trong chục năm tới xu hướng sẽ là thế.
“Nhưng mà... bị t·ấn c·ông lâu như vậy, chúng ta vẫn phải phản kích một chút, không phải sao?” Phi Dực Đại Pháp quan mỉm cười, ánh mắt trở nên sắc bén.
“Ta đã đoán được, mục tiêu kế tiếp của Phản Loạn Quân, phải là ở Ukraine và... Nhật Bản!”
Lần này, đến phiên Alan khẽ nhíu mày.
Norman Creed, Đúng thật là... vẫn có hơi xem thường hắn.
Phản Loạn Quân tại Ukraine và Nhật, đặc biệt là tại Nhật Bản sở hữu không ít căn cứ và nơi huấn luyện, sản nghiệp màu xám bao gồm sòng bạc và sân đấu ngầm cũng có tồn tại. Lý do rất đơn giản, dân số đông và lượng Blazer ở Nhật thực tế khá nhiều, đáp ứng nhu cầu công chúng sao. Theo kế hoạch vốn là tính âm thầm mở rộng, nhưng ai ngờ nhanh như vậy mà đã b·ị b·ắt được cái đuôi.
“Xem ra bên Kouzou cần chút trợ giúp... ” Alan thầm nghĩ. Hắn đã từ bỏ đối với việc phát triển tại Ukraine, nơi tiếp giáp giữa Nga và châu Âu, khá gần với tổng bộ của Liên Minh.
“Ta muốn đi!” Iris âm thầm siết chặt bàn tay, xung phong nhận việc. Xác suất dù nhỏ, nhưng chỉ cần là cơ hội đối đầu với Or-Gaule, nàng đều sẽ không bỏ qua.
Norman gật đầu xem như đồng ý, tiếp đó dò hỏi.
“Còn ai nữa sao?”
Như hắn đã đoán trước, đáp lại chỉ là một trận yên tĩnh.
“Hoàng tử Alan Vermillion, ngươi xem thế nào? ” Norman nhẹ nhàng hướng về phía người trẻ tuổi nhất trong gian phòng dò hỏi.
Lão huynh, sao lại là ta? Đại não cấp tốc vận chuyển, đống thời nhìn khuôn mặt hơi mang ý cười của Đại Pháp Quan, Alan chợt hiểu ra.
“Ta nghĩ... mình vẫn có thể góp chút công sức!” Hắn nghiêm túc trả lời.
“Tốt lắm! Người trẻ tuổi nên có chí khí giống vậy!” Norman không keo kiệt tán dương.
Hắn thật tâm muốn nâng đỡ một chút hậu bối, trợ giúp Alan mau chóng hòa nhập vào cao tầng của Liên Minh nên mới đề nghị đối phương tham gia hành động lần này.
Còn về vấn đề nguy hiểm... Thành thật mà nói, Nhật Bản cần tiếp viện sao? Tồn tại hai tên Desperado và một Blazer điều khiển thời gian World Clock cũng đủ bắt buộc mọi thế lực phải coi trọng, và theo thống kê, kỵ sĩ đạt tới hạng A trú đóng phải vài chục, còn hạng B... ít nhất đạt tới gấp năm lần, tức tổng số tương đương hơn trăm Chiến Lược Cấp.
“Các vị! Vấn đề tại Nhật Bản xem như giải quyết.”
Thực tế, có Desperado hắc kỵ sĩ Iris tham gia, cộng thêm lực lượng bản địa, dù trường hợp Or-Gaule xuất hiện cũng khó có thể hoành hành.
“Nhưng Ukraine thì khác biệt, nơi đó chứa nhiều căn cứ quan trọng, không chấp nhận có bất kỳ sơ sót nào!” Giọng nói kiên quyết, Norman rất nhanh lên kế hoạch tác chiến.
Bố cục tỉ mỉ, phân chia công tác rõ ràng, thu thập thông tin cũng rất đầy đủ. Không hổ là trụ cột đắc lực của Liên Minh!
“Quan trọng nhất... chuyện lần này, nhất định phải giữ bí mật. Chúng ta cần phải cho Phản Loạn Quân một bài học đáng nhớ!”
“Tyrant đã trở thành quá khứ, thời đại bây giờ chân chính là thuộc về chúng ta, chư vị! ” Giọng nói Norman Creed phát tán tự tin mãnh liệt. Vị phó thủ lĩnh đang thời kỳ tráng niên lại tràn ngập trí tuệ này, hoàn toàn là không e ngại bất kỳ thử thách nào.
“Nói hay lắm! Đại Pháp Quan các hạ!” Hàng loạt những tiếng tán đồng vang lên.
“... Tốt a. ” Trong đám người, đại Boss sau màn của Phản Loạn Quân cũng hết sức phối hợp gật đầu.
Tiếp đó... tiếp đó làm gì còn cần phải hỏi sao, thiết kế sự kiện tiết lộ tin tức cho bên Đồng Minh biết, sau đó để hai bên ‘vô tình’ chạm trán chó cắn chó, còn Phản Loạn Quân kéo người đi nơi khác sóng. Alan rất khó tin tinh anh hai thế lực lớn gặp mặt mà nhịn được không đánh nhau đến bể đầu chảy máu.
“Phía Ukraine, ta muốn lãnh quân!!” Một thanh âm lúc này mới nổi lên hấp dẫn mọi người nhìn chăm chú.
“Carlo... vậy giao cho ngươi.” Hơi cân nhắc một chút, Bạch Tu Công Arthur Bright đồng ý.
“Ha ha, hy vọng Phản Loạn Quân không khiến cho ta thất vọng!” Làm cường giả đứng thứ 2 tại Liên Minh, Thí thần giả, bề ngoài Carlo Bertoni tuy lịch sự hòa nhã, nhưng nội tâm lại cực kỳ kiêu ngạo và cũng đủ vốn liếng để kiêu ngạo. Nhưng tiếc là, vào trong mắt của tên trùm phản diện lớn nhất thế giới thì thật sự hoàn toàn khác.
“Vĩnh viễn đứng hàng lão nhị, có cần ngông cuồng vậy không? ” Alan có chút im lặng.
Bertoni tuy tại hạng A cũng tính đứng đầu, thậm chí hiện tại còn áp Desperado như Saikyou Nene và Iris Ascarid một con.
Nhưng đừng quên, ma lực, có khi cả tinh thần của Desperado đều tăng trưởng theo thời gian, hơn nữa ưu thế về tuổi thọ Carlo sớm muộn gì sẽ bị người vượt qua. Đó là chưa kể tới những nhân vật đạt tới trạng thái ‘thức tỉnh’ như tử thần sa mạc... không khéo lại xảy ra chuyện nhất chiêu thuấn sát.