Anh Vệ Sĩ Thiếu Chuyên Nghiệp

Chương 51




Lực core này, lực bật này, quá tuyệt vời!

---

Trên sàn thi đấu, hai võ sĩ chạm găng chào hỏi, sau đó trận đấu chính thức bắt đầu.

Lâu Hoa không chủ động tấn công, cậu ta di chuyển quanh võ đài trong tư thế phòng thủ, tập trung quan sát Thẩm Kình Vũ--- khiêu khích đối phương bằng những lời nói đe dọa chỉ là đòn tâm lý, trên thực tế cậu ta hoàn toàn không dám khinh thường đối thủ họ Thẩm này. Chưa bàn đến thành tích năm năm trước, mới cách đây hai năm thôi, Thẩm Kình Vũ từng giành đai vàng giải Vô địch Boxing tại Thái Lan.

Thẩm Kình Vũ cũng không tung chiêu ngay lập tức, anh quan sát tư thế của đối phương, phát hiện Lâu Hoa phòng thủ rất kín kẽ--- rõ ràng đây là một đối thủ thiên về phòng ngự.

Vài giây sau, Thẩm Kình Vũ là người ra đòn trước.

Trước tiên, anh liên tiếp tung ra các cú đấm tay trước (jab) để thăm dò đối thủ. Ở cú đấm thứ ba của Thẩm Kình Vũ, Lâu Hoa lầm tưởng đây là cơ hội, cậu ta né đòn sau đó bước lên phản công!

Động tác vung quyền của Lâu Hoa rất nhanh, bắp thịt dày chắc như một chiếc súng cao su chuẩn bị bật ra một nắm đấm, nhắm thẳng vào Thẩm Kình Vũ. Lúc này Thẩm Kình Vũ không hề phòng thủ, nếu cú đấm trúng cằm anh sẽ mất thăng bằng ngay lập tức!

Trong nháy mắt khi cú đấm vung tới, Thẩm Kình Vũ không hề lùi về mà chỉ hơi ngửa ra sau. Găng đấm của Lâu Hoa lướt qua mặt anh nhưng không hề tiếp xúc.

Lâu Hoa giật mình, không ổn rồi, cậu ta vội thu tay về phòng thủ, nhưng vẫn chậm mất một nhịp--- Thẩm Kình Vũ đã tung một cú đấm tay thuận (cross) trúng mặt cậu ta!

"Hay lắm!" Lý Vinh Quang đứng dưới đài võ kích động vung cánh tay.

Trên thực tế Lâu Hoa cũng không phải đối thủ hạng xoàng. Ban tổ chức đã sắp xếp các cặp đấu cân tài cân sức nhất có thể, tuy Lâu Hoa chưa phải là võ sĩ chuyên nghiệp, nhưng cậu ta cũng đã tích lũy kinh nghiệm từ rất nhiều giải đấu nghiệp dư.

Chỉ tiếc rằng, dựa vào độ tuổi cũng như kinh nghiệm thực chiến của Lâu Hoa, khả năng kiểm soát khoảng cách của cậu ta đương nhiên còn non so với Thẩm Kình Vũ. Cộng thêm chênh lệch về chiều cao, một đòn tấn công của cậu ta đã dễ dàng bị Thẩm Kình Vũ hóa giải, ngược lại còn để lộ sơ hở và ăn một cú đấm phản công trúng mặt.

Máu mũi của Lâu Hoa rỏ thành giọt trên sàn đấu. Cú đấm vừa rồi chưa trúng chỗ hiểm, Lâu Hoa khẩn trương lui về sau, nhanh chóng đứng vững trở lại.

Mới đến giây thứ mười lăm đã thất thủ, Lâu Hoa càng phải thận trọng hơn, không dám tùy tiện tấn công nữa. Một lần nữa cậu ta trở về trạng thái phòng thủ.

Thẩm Kình Vũ cũng không sốt ruột, anh vẫn duy trì khoảng cách như thợ săn mồi, liên tục ra những đòn tấn công thăm dò để tìm kiếm cơ hội.

Tiếc rằng Lâu Hoa phòng thủ rất kín, vì không tìm được sơ hở của Thẩm Kình Vũ nên cậu ta chấp nhận không tấn công, hai người đi vòng quanh đài võ hai vòng, cục diện vẫn duy trì như cũ.

"Nhát gan vậy sao!" Thẩm Kình Vũ chuyển sang tấn công tâm lý: "Hèn thế này mà cũng đòi làm sát thủ cá sấu à?"

Đồng tử Lâu Hoa co rút một chút, nhưng cậu ta không hề lung lay, tiếp tục di chuyển.

Cậu ta có ý đồ câu giờ, Thẩm Kình Vũ lại không muốn mất thời gian, anh bắt đầu tăng tốc độ tấn công, chuẩn bị đột phá!

Thẩm Kình Vũ tung ra vài cú đá liên tiếp, Lâu Hoa bị công kích dồn dập nên khá lúng túng, vừa phòng ngự vừa phản công. Thẩm Kình Vũ ra một đòn quét thấp bằng chân trước, Lâu Hoa lùi một bước né đòn, hai tay đang phòng thủ trên mặt bỗng vô ý mà hạ xuống.

Lý Vinh Quang đứng dưới đài võ quan sát thế cục, hai mắt chợt sáng rực: cơ hội đây rồi!!!

Cần biết rằng chiêu "cá sấu vẫy đuôi" là một động tác xoay người đá bằng chân sau*, cú đá này có biên độ rất lớn, đa phần các võ sĩ sẽ không ra đòn trực tiếp mà cần kết hợp với động tác lấy đà. Sử dụng một cú đấm vòng trái (hook) và một cú đá quét bằng chân trái, hai đòn công kích này tạo ra một lực xoay về bên phải rất lớn, nếu sau đó có thể thuận lợi thực hành "cá sâu vẫy đuôi", vậy thì xác suất thành công sẽ rất cao!

https://youtu.be/jzRky0MqMII

động tác xoay người đá bằng chân sau

Nhưng khi Lý Vinh Quang đang hồi hộp chờ học trò thể hiện đòn đá sở trường, Thẩm Kình Vũ đột nhiên ngừng tấn công.

Anh vừa giảm tốc độ đánh, Lâu Hoa đang bị anh ép tới rìa đài võ lập tức nhào tới ôm thắt lưng anh, cậu ta muốn vật ngã đối thủ. Thẩm Kình Vũ nhanh chóng dồn trọng tâm về phía trước, dùng khuỷu tay thúc vào lưng Lâu Hoa, tìm cách thoát khỏi đòn vật của cậu ta.

"Woah!" Nhà thi đấu bùng nổ bởi những tiếng hò reo của khán giả, trong mắt bọn họ thế cục giằng co cuối cùng đã bị phá vỡ, trận đấu đã bước vào giai đoạn sôi động, hai võ sĩ đã có động thái ăn miếng trả miếng.

Cả hội trường chỉ có Lý Vinh Quang nhíu chặt hai hàng lông mày.

Vừa rồi vì sao Thẩm Kình Vũ không ra chiêu cuối cùng? Ông quan sát rất kĩ, rõ ràng khi kết thúc đòn đá quét bằng chân trái, Thẩm Kình Vũ đã vào tư thế hoàn hảo để chuẩn bị phát lực xoay thân, nhưng anh lại do dự! Trong lúc thi đấu, cơ hội chỉ tới trong chớp mắt, nếu chậm một giây lập tức sẽ bị đối phương đoạt lại quyền chủ động.

Lâu Hoa ôm Thẩm Kình Vũ đẩy vài bước, phần thân dưới của Thẩm Kình Vũ rất vững, cậu ta không thể tìm cơ hội vật ngã anh, sau đó lại bị Thẩm Kình Vũ liên tục dùng khuỷu tay nện vào lưng, cuối cùng Lâu Hoa đành buông tay từ bỏ ý định.

Khoảng cách giữa hai đấu thủ một lần nữa được thiết lập, Thẩm Kình Vũ chiếm lại thế thượng phong, anh tấn công liên tục khiến Lâu Hoa không ngừng nâng găng bảo hộ đầu và lui về sau. Tiếng hô hào ầm ĩ cả khán đài, mọi người đều phấn khích với màn thể hiện của Thẩm Kình Vũ, chỉ có Lý Vinh Quang vẫn luôn cau mày: sau cú hook vừa rồi có một cơ hội ngon ăn, thế nhưng Thẩm Kình Vũ lại bỏ qua. Rốt cuộc anh có ý định gì?

Trận đấu đã diễn ra hơn ba phút, cả hai đều đã tiêu hao rất nhiều thể lực và bắt đầu thở gấp. Lý Vinh Quang liên tục nhìn đồng hồ đeo tay: dựa vào cục diện này, cơ hội K.O đối thủ ngay trong hiệp một là rất khó. Chờ nghỉ giải lao ông phải hỏi rõ Thẩm Kình Vũ rốt cuộc đang suy tính gì?

Trên đài, Lâu Hoa cũng đang căn tính thời gian. Hiệp một chỉ còn hơn một phút, cậu ta đã hoàn toàn từ bỏ ý định chủ động tấn công. Trên thực tế trước khi bước vào thi đấu, cậu ta và huấn luyện viên đã bàn bạc chiến thuật, Lâu Hoa biết năng lực bản thân không thể đánh nhanh thắng nhanh, cậu ta không có cơ hội K.O Thẩm Kình Vũ, cho nên hiệp một phải cố gắng câu giờ để huấn luyện viên quan sát và tìm ra điểm yếu của Thẩm Kình Vũ, sau đó đưa ra chiến thuật cho hiệp tiếp theo.

Mà Thẩm Kình Vũ cũng có ý định giữ sức nên tạm thời không tiếp cận Lâu Hoa. Bọn họ kéo xa khoảng cách, không ai tới gần ai, Thẩm Kình Vũ rũ mắt nhìn đôi găng của mình, thậm chí có vẻ đã thất thần.

Cho dù anh thực sự mất tập trung trong giây lát, Lâu Hoa cũng không dám xông lên. Sẽ mất rất nhiều thời gian để áp sát, chỉ cần cậu ta vừa động, Thẩm Kình Vũ sẽ lập tức nhận ra, thậm chí Lâu Hoa cho rằng Thẩm Kình Vũ đang cố tình dụ mình tấn công. Cậu ta quyết định tuân theo chiến thuật, kiên trì trụ vững hết hiệp một, tìm cách kéo dài thời gian.

Chỉ lát sau Thẩm Kình Vũ bỗng giương mắt nhìn thoáng về phía Lý Vinh Quang. Thầy Lý giật mình sửng sốt: tên nhóc này lại muốn gì?

Sau cái liếc mắt ấy, Lý Vinh Quang, Lâu Hoa và thậm chí toàn bộ khán giả đang theo dõi trận đấu đều nhận ra, trạng thái của Thẩm Kình Vũ đã thay đổi.

Tư thế của anh bỗng lơi lỏng, tựa hồ muốn bỏ cuộc. Nhưng anh không hề lùi về sau mà ngược lại, Thẩm Kình Vũ lao vọt về phía Lâu Hoa, nhanh chóng thủ thế chuẩn bị tấn công.

Lâu Hoa choáng váng bởi những thay đổi bất thình lình của đối thủ, cậu ta không thể nhìn ra ý đồ của Thẩm Kình Vũ nên đành nắm chặt quyền, phòng ngự thật vững chắc.

Trong nháy mắt khi Thẩm Kình Vũ tiến vào phạm vi đủ để tấn công, anh bỗng dừng khựng lại, rõ ràng anh chuẩn bị vào tư thế đá bằng chân trước. Lâu Hoa nhanh chóng cúi người, hạ thấp hai tay chuẩn bị đỡ đòn đá của Thẩm Kình Vũ, không ngờ chân trước của Thẩm Kình Vũ chỉ co lên một nữa bỗng hạ xuống. Thẩm Kình Vũ đặt xong chân trụ thì bật nhảy---

Một đòn Flying Knee!

Mọi việc xảy ra trong nháy mắt, khán giả còn chưa kịp bật ra tiếng hô, Thẩm Kình Vũ đã bật cao hơn một mét, sau đó thúc gối thẳng vào cằm Lâu Hoa!

Chí mạng!

Lâu Hoa lập tức nằm sàn. Nhìn tư thế ngã xuống của đối thủ, Thẩm Kình Vũ biết mình không cần bồi thêm chiêu nào nữa.

https://youtu.be/O77obZigqqE

Một cú Flying Knee kinh điển

Ngay cả trọng tài cũng sửng sốt vài giây: "WOOAHHHHH---" Khi khán giả đồng thời òa lên, trọng tài mới như bừng tỉnh, ông vội vàng bước lên kiểm tra tình huống của Lâu Hoa.

Keng keng keng--- trọng tài chính giơ tay ra hiệu, tiếng chuông leng keng vang lên, Thẩm Kình Vũ đã K.O đối thủ, trận đấu kết thúc!

"Woahhhhhh!!!" Tiếng hô hét và vỗ tay hoan hô của khán giả vang dội như muốn thổi bay nóc nhà thi đấu.

Lý Vinh Quang rất nhanh đã xông lên đài võ, ông ôm chầm Thẩm Kình Vũ xoay vòng vòng, kích động đến nói năng lộn xộn: "Ôi cái tên nhóc thúi nhà con, hóa ra làm động tác giả! Cái lực core này, cái lực bật này, quá tuyệt vời!"

Thẩm Kình Vũ cười cười vỗ vai thầy Lý.

Nhân viên y tế khiêng Lâu Hoa đang ngất xỉu xuống đài, MC bước tới cầm tay Thẩm Kình Vũ nâng lên, tuyên bố dõng dạc: "Chúc mừng võ sĩ Thẩm Kình Vũ đã giành thắng lợi, trận đấu vừa rồi quả thực rất hấp dẫn! Thật sự quá mãn nhãn!"

Trên khán đài những tràng pháo tay vẫn vang lên không ngớt, mọi người vẫn chưa hết phấn khích sau trận đấu vừa rồi.

"Thẩm Kình Vũ! Thẩm Kình Vũ! Thẩm Kình Vũ!" Khán giả bắt đầu đồng thanh hô tên người chiến thắng.

Thẩm Kình Vũ vẫy tay chào về phía khán đài, ánh mắt anh đảo qua khu vực ghế ngồi dành cho người nhà tuyển thủ, phát hiện hai ghế trống ban đầu vẫn trống không, ngoài ra một số ghế khác cũng không có người ngồi--- những người tới cổ vũ trận đầu tiên và người nhà của Lâu Hoa đều đã ra về.

MC trao cho Thẩm Kình Vũ một chiếc cúp đồng--- những võ sĩ đánh thắng tối nay đều nhận được một chiếc cúp: "Mời các võ sĩ đã thi đấu xong xuống đài nghỉ ngơi. Tiếp theo đây sẽ là trận đấu thứ ba trong buổi tối nay, hãy tiếp tục cổ vũ cho các tuyển thủ của chúng ta!"

Thẩm Kình Vũ và Lý Vinh Quang xuống khỏi đài võ rồi bước ra hậu trường. Vừa thi đấu xong bọn họ không thể ra về ngay, người thắng cuộc vẫn phải nán lại để nhân viên y tế kiểm tra thân thể, nếu không có thương tật gì mới được rời đi, ngược lại những võ sĩ chấn thương sẽ được đưa vào bệnh viện.

Lúc này Lý Vinh Quang mới tỉnh lại khỏi cơn say chiến thắng, ông bắt đầu chất vấn học trò: "Tên nhóc nhà con lúc mới đầu đánh kiểu gì thế? Cứ chần chừ do dự, lúc đấy con nghĩ cái gì hả?"

Thẩm Kình Vũ không giải thích, chỉ cười nói: "Thầy nói trận này con phải đánh thật hay còn gì? Đánh hay là được, thầy còn muốn con phải thắng kiểu gì nữa ạ?"

Lý Vinh Quang đã nguôi giận, ông chỉ cằn nhằn: "Ừ thì cú flying knee kia cũng được phết, nhưng mới đầu đánh thối không chịu được!"

Lý Vinh Quang cũng chỉ là mạnh miệng. Tuy rằng nửa đầu hiệp đấu Thẩm Kình Vũ bỏ qua khá nhiều cơ hội ngon, khiến trận đấu cứ luẩn quẩn trong cục diện bế tắc. Nhưng anh không hề phạm sai lầm, chỉ là anh không làm theo kỳ vọng của Lý Vinh Quang và chủ tịch câu lạc bộ kia mà thôi. Còn về động tác giả và cú thúc gối hạ đo ván đối thủ ở cuối trận, với độ khó và độ đẹp mắt ấy... đừng nói là giải nghiệp dư, thậm chí nếu đánh giải chuyên nghiệp Thẩm Kình Vũ cũng sẽ lưu tên sử sách!

Sau khi làm kiểm tra sức khỏe và thay đồ, Thẩm Kình Vũ bước ra thấy Lý Vinh Quang đang đứng cạnh một người đàn ông trung niên--- đó là quản lý câu lạc bộ võ thuật, Uông Hải Dương, hôm nay ông cũng tới xem thi đấu.

Thấy Thẩm Kình Vũ xuất hiện, quản lý Uông nhiệt tình vỗ vai anh, nói: "Vất vả, vất vả rồi, trận tối nay cậu đánh hay lắm, rất ngoạn mục! Đi nào, tôi mời hai thầy trò một bữa ăn khuya!"

Thẩm Kình Vũ biết Uông Hải Dương muốn bàn chuyện kí hợp đồng với mình, anh có chút áy náy cười nói: "Xin lỗi chú, hôm nay cháu có chút việc, phải về nhà gấp."

Uông Hải Dương và Lý Vinh Quang bốn mắt nhìn nhau. Quản lý Uông còn tưởng Thẩm Kình Vũ đổi ý nên đánh mắt sang hỏi Lý Vinh Quang. Thầy Lý cũng khó hiểu nhìn Thẩm Kình Vũ, không rõ anh có ý gì.

"Con thật sự có chút việc nhà..." Thẩm Kình Vũ nghĩ ngợi rồi nói với Uông Hải Dương: "Trong ngày mai, hoặc là ngày kia cháu có thể đến câu lạc bộ được không?"

"À được chứ, đương nhiên là có thể." Uông Hải Dương lấy di động ra: "Vậy cứ lưu số trước đi. Nếu ngày mai cậu có thời gian thì hai giờ chiều ghé qua nhé, lúc đó chủ tịch câu lạc bộ cũng có mặt."

"Vâng."

Thẩm Kình Vũ lưu số của Uông Hải Dương sau đó vội vã rời khỏi nhà thi đấu, anh nóng lòng muốn về nhà ngay lúc này.