Ánh Trăng Rơi

Chương 7: Kiềm nén




Tô Thanh dùng tiền mua thủy quân đè bẹp Tô Di trên mạng, bằng chứng của Tô Thanh đưa ra hoàn toàn dựa trên những điều có thật

.

#Hứa Di Nguyệt giúp Tô Di một lần bị bắt nạt#

#Tô Di nói dối#

#Gia cảnh và người cha nghiện cờ bạc của Tô Di#

Ba tag đứng đầu web thảo luận Thành Ảnh trong suốt ba ngày trời, lần này không có sự nhúng tay của Lộ Nguy nên tin đồn Lộ Nguy đá Tô Di dần dần lan rộng toàn bộ. Đỉnh cao nhất là một bạn học chụp được một tấm trong hẻm tối có hai người đang làm chuyện thân mật. Cả hình dáng và đường nét đều phác họa ra hai nhân vật chính [Lộ Nguy] và [Hứa Di Nguyệt]

Bắt đầu từ tấm ảnh đó, hôn ước của hai người được bật mí trên diễn đàn. Nam thần và nữ thần trong tương lai chính là vợ chồng. Tin giật gân phá bùng nổ, lên thẳng tìm kiếm hot trong tháng. Gia tộc Lộ Thị cũng đăng bài xác nhận cùng với đó là bản hợp đồng triệu đô về tới tay Hứa Thị.

Hứa Thi Tuấn và Chu Trân Tinh là cặp vợ chồng kiểu mẫu điển hình. Bên ngoài xây đắp hình tượng gia đình đầm ấm, cha thương vợ mẹ thương con. Bản chất bên trong đã bị ăn sâu đến thối nát.

Gia đình chỉ còn là khái niệm mà Hứa Di Nguyệt dùng 17 năm mụ mị tìm hiểu. Những lần cô chịu đánh vô ích chỉ vì cố gắng tìm được sự tồn tại dưới mái ấm nhà mình.

Cô hận bản thân đã quên đi rằng Cảnh Cung Sinh vì ai mà chết, cô hận bản thân vì quá dễ dãi nên bị dòng tộc khinh rẻ, hận đi những năm tháng lúc trước không cố gắng hơn.

Tin tức đính hôn tung lên, toàn trường đều hâm mộ Hứa Di Nguyệt, học sinh toàn trường dần nhìn cô bằng một ánh mắt sùng bái. Thân thế và vị hôn phu tương lai bị lộ, cô không quan tâm. Mọi sự chú ý của cô đều tập trung vào ngày giỗ của Cảnh Cung Sinh.

Trước ngày nghỉ một hôm, Lộ Nguy nhờ người đưa cho cô một tệp hoa dành dành được sấy thăng hoa. Hương hoa lại vô cùng làm cô yêu thích không rời tay.

Có người nói: "Chàng trai luôn chú ý đến từng chi tiết trên người bạn như hương thơm nước hoa hay dùng, màu son hay đánh, món ăn yêu thích đều được xứng đáng làm ứng cử viên làm chồng"

Cô đỏ mặt, lấy tay vỗ vào má để hạ nhiệt. Sau đó liền thu dọn cặp sách quay trở về căn hộ độc lập kia.

Tiện đường về, cửa hàng đá quý nhỏ mà cô hay dùng đang dọn dẹp đồ chuẩn bị chuyển đi. Một nhân viên thấy cô đến gần liền tươi cười ới cô lại.

"Hứa tiểu thư, đây là món quà mà chuỗi tiệm đặc biệt tri ân tặng cho người. Đây là đá mặt trăng vô cùng hiếm có. Cảm ơn tiểu thư đã luôn góp vốn để cửa hàng duy trì vốn"



Tiệm Đá Xanh hai năm về trước do một chị chủ mở cửa, ban đầu tiệm gốc ở đây không đủ kinh phí, luôn trèo kéo các nhà đầu tư. Hứa Di Nguyệt vừa hay lại có hứng thú, máu kinh doanh ăn sâu vào xương cốt. Cô liền mượn dì đắp vốn đầu tư mạnh vào rồi liên tiếp như thế, trở thành cổ đông lớn nhất của chuỗi Tiệm Đá Xanh.

Số tiền được trích từ hoa hồng mà cô nhận bây giờ còn nhiều gấp mấy lần số vốn đâu tư.

Dì Tĩnh rất ủng hộ mối quan hệ đầu tư này, bà vung tay tặng vốn, không cần cô trả lại. Ý nghĩ trong đầu bà khá đơn giản, chỉ là muốn cháu gái mình vui thì tiền vung đi không thành vấn đề.

Nhận lấy sợi dây đính đá mặt trăng, ánh sáng từ đá lóe lên màu nhạt. Cần cổ trắng nõn rất thích hợp với loại đá kén màu da này. Mỹ nhân đi đến gần gương, cô sờ tay vào viên đá thích thú khám phá nó.

Trên đường về nhà cũng rất vui vẻ mà nở nụ cười. Hiếm khi thấy mỹ nhân băng thanh ngọc khiết lại cười tươi như nắng đổ, một đám người chạc tuổi cô đi qua cũng phải quay lại trầm trồ.

Về đến trước cửa tiểu khu đã thấy dáng hình màu đen đứng đó. Thấy cô về liền mệt mỏi rũ đầu xuống như chú cún cần được vỗ về. Hứa Di Nguyệt mềm lòng nhìn anh đứng đó, quả tim vì anh mà đập từng đợt mạnh mẽ

"Sao cậu lại ở đây?"

"Dì Tĩnh kêu tôi tới đưa ít trái cây nhập khẩu"

Là ba hộp cherry đen thượng hạng, cô cảm ơn một tiếng. Nhìn Lộ Nguy mệt mỏi, cô điên cuồng hỏi một câu "Có muốn vào nhà ngồi tí không?"

Anh gật nhẹ, chờ cô đang xoay khóa.

Cô lấy đôi dép dành cho khách nam, bước vào phòng bếp hỏi vọng ra ngoài "Lộ Nguy, cậu uống nước hay cà phê?"

Anh tiến tới gần cô, tay với cốc phía trên đưa đến trước mặt cô "Nước lạnh là được"

Mùi hương của gỗ trầm từ cơ thể anh làm não cô chậm loạn nhịp, sau gáy đã nóng bừng vì sự gần gũi này.

Hứa Di Nguyệt cố gắng trấn an cảm xúc, tay thuần thục rót nước lạnh từ tủ đưa anh. Bữa tối có người giao cơm mà dì cô dặn, là hai phần.

Cô khó xử nhìn bịch đồ, lại nhìn anh đang mệt mỏi đang xoa cổ ngồi trên sofa. Hương hoa dành dành từ người cô có khắp căn nhà, Lộ Nguy quay đầu thì thấy cô đang nhìn mình trong tay cầm hai phần cơm.



"Đến đây, ăn xong chúng ta thỏa thuận giao dịch trước hôn nhân"

Hóa ra là anh ta đã có kế hoạch rồi bàn với dì Tĩnh !

Chu Nhân Tĩnh bên kia đại dương hắt xì một cái, là ai nhắc bà đấy nhỉ.

Trong nhà tông màu ấm áp, cô và anh ăn xong thì ngồi im trên sofa coi phim. Đợi không được nữa, cô chồm người tắt TV. Bộ đồng phục trường vẫn chưa thay ra, nếp áo tinh tế bao phủ lấy dáng người xinh xắn của Hứa Di Nguyệt. Viên đá mặt trăng cũng tỏa sáng lấp lánh thu hút của người kế bên.

"Tôi biết nụ hôn bữa tối ngày hôm đó là tôi sai, nhưng cậu cũng đã hôn lại. Chúng ta công bằng, hơn nữa hôm đó tôi gật đầu vì quá xúc động không nghĩ đến hậu quả sau này. Huống hồ, Lộ Nguy cậu có bạn gái, đừng tìm đến tôi mà giải quyết sinh lý"

Lộ Nguy nhìn cô nàng diễn thuyết nhức cả tai, anh đứng dậy, tay ghim cô vào sofa, môi hạ xuống mổ nhẹ trên miệng cô.

"Hứa Di Nguyệt, tương lai sớm muộn cậu cũng là bà Lộ, cậu sợ cái gì?"

"Nhưng làm vậy với bạn gái anh thì không đúng, tôi không muốn làm kẻ thứ ba"

Tiếng cười trầm thấp vang lên "Như vậy mới kích thích chứ, bé ngoan, hôm đó em gật đầu rồi nha"

Hứa Di Nguyệt nghe vậy cũng bất ngờ nhìn chàng trai luôn nằm trong học sinh ba tốt này. Anh cuốn lấy tóc cô đùa nghịch, hương gỗ và dành dành quyện vào nhau, không khí mập mờ giữ im lặng.

Anh không chờ nổi liền hôn sâu, tay đỡ đầu cô nâng lên. Đầu lưỡi cuốn khắp khoang miệng, tay bị anh vác lên vai. Thấy cô không phản kháng anh như được cổ vũ, tay dùng lực ma sát quần áo của Hứa Di Nguyệt.

Âm thanh đầy kiều diễm vang lên khắp phòng khách. Sự biến hóa ở thân dưới của anh bùng trướng lên, cơn ấm nóng ở dưới khiến cô hoảng loạn. Đôi mắt sợ sệt, mở miệng van xin anh "Tôi chưa 18 mà huhu, anh bỏ ra đi, nó trướng người tôi quá"

Lộ Nguy chưa kịp làm gì, anh biết bây giờ còn quá sớm để làm việc đó. Giao dịch vụng trộm này của họ vẫn chưa được pháp luật công nhận.

Đứng dậy chỉnh chu quần áo cho cô, anh ôm cô thật chặt, ghim toàn bộ cơ thể mềm mại ấy vào lòng mình, thở dài tiếc nuối.

"Em ở đây đi, tôi mượn phòng tắm"

Tự ở bên trong giải quyết nhu cầu, anh cảm thấy bản thân quá vô sỉ. Bình thường ở tuổi sinh lực mạnh mẽ này anh luôn là người kiềm chế bản thân tốt nhất, vậy mà trước mặt cô lại như con thú đến mùa động dục.