Ánh Trăng Rơi

Chương 11: Cầu xin




Đã có thông cáo chính thức, Hứa Di Nguyệt vô tội. Trường học cùng tập đoàn Hứa Thị đăng bài thanh minh.

Tuy có người tin cô nhưng cũng sẽ có người nghi ngờ cô dùng tiền tài và quyền lực để lật lại bản án tự sát.

Hứa Di Nguyệt quỳ trong từ đường suốt 3 ngày, đến lúc người hầu vào kiểm tra. Cô đã ngã xuống, sốt cao không hạ. Chu Nhân Tĩnh vì xót cháu, buổi diễn quan trọng cũng hủy đi, ngày đêm bên cạnh chăm sóc Hứa Di Nguyệt.

Chu Trân Tinh và Chu Nhân Tĩnh từ bé đã có xích mích, lớn lên thì vì chuyện con cháu mà không ít lần cãi nhau. Chu Nhân Tĩnh thương cháu nên cứng rắn bảo vệ cô "Con bé chẳng làm gì sai, tại sao chị lại phạt nó quỳ. Con bé bệnh đến như vậy, chị cũng không một lần quan tâm, chị thật sự là mẹ ruột sao?"

Chu Trân Tinh không cam lòng, liền mắng lại, giọng điệu chanh chua khác hẳn vẻ ngoài "Dù nó bị gì thì nó vẫn là con của Chu Trân Tinh tao, mày không có quyền can dự vào chuyện gia đình tao, tao phạt con tao cũng không phải con mày"

Lần đầu thấy chị mình xé bỏ lớp mặt nạ trang nhã ra mắng mình như vậy. Bổn phận là tiểu thư đài cát được giáo dưỡng từ nhỏ, bà không ngờ chị mình lại là hạng người đanh đá như thế.

Vì to tiếng nên Hứa Thi Tuấn cũng xuống xem, ông chỉ nhìn vợ mình rồi hỏi han Chu Nhân Tĩnh "Có chuyện gì vậy em vợ, ồn ào như thế không tốt. Việc gì cần nói thì vào thư phòng anh là được"

Câu chuyện xưa của ba người rắc rối đến nỗi dù thương cháu nhưng Chu Nhân Tĩnh chưa bao giờ đến chào hỏi người anh rể này, hôn nhân thương mại là giữa chị và ông ấy, nhưng ông ấy lại luôn từ chối nói rằng bà hợp với ông ta hơn. Chị bà cảm thấy ghen ghét, liền giở thủ đoạn trên giường rồi có thai cặp sinh đôi này.

Bà không quản chuyện yêu ai thích ai, bà chỉ cần cháu bà mạnh khỏe là được.

"Không phiền anh chị, tôi đến đưa Hứa Di Nguyệt về căn hộ kia tiện chăm sóc. Ở đây chẳng ai nhờ được cả"

Hai người phía trước mặt trắng lại, đối với Hứa Di Nguyệt, họ cố gắng thế nào cũng chả yêu thích nổi, con bé quá lạnh nhạt với gia đình mình. Chỉ thân thiết với người dì là Chu Nhân Tĩnh

"Vậy mang đi cho khuất mắt Gia Tiên, nó không thích nhìn em gái mình ở đây. Em mang đi đi, nếu được thì vợ chồng chị sẽ chuyển đồ đạc hết qua bên ấy"

Chu Trân Tinh sai người nhanh chóng dọn dẹp hành lý cho Hứa Di Nguyệt, tay cầm chiếc quạt lại phe phẩy rời đi.

Hứa Thi Tuấn níu kéo bà ở lại ăn cơm tối nhưng không thành, ông chỉ đành nhờ tài xế chở hai dì cháu về.



Tang lễ của Tô Di là do Lộ Nguy bỏ tiền túi ra làm, không hoành tráng nhưng đầy đủ mọi thứ. Khách đến chỉ có một vài người bạn có quan hệ trên trường và họ hàng xa, chỉ duy không thấy bố cô.

Hoắc Cẩm ném cho anh một lon nước cùng bật lửa mới mua. Nhìn vào chỗ đặt ảnh thờ, đôi mắt của Tô Di âm khí quá nặng, anh ghét đôi mắt ấy cứ giả vờ mà tươi cười lấy lòng anh và Lộ Nguy. Người không còn nhưng sự chán ghét vẫn tràn đầy, Hoắc Cẩm mỉa mai cười cợt, người đáng ghét chết cũng theo cách đáng ghét.

Vết thương y đúc năm đó, Lộ Phương Đào cũng chết vì gãy cổ. Anh một lần vào phòng Lộ Nguy, dưới sàn nhiều mẫu báo cũ, đều ghi cùng một vụ án của em gái hắn-Lộ Phương Đào.

"Lộ Nguy, không phải cô ấy làm đâu. Đừng tự nhốt mình vào suy nghĩ tiêu cực đó nữa" anh chỉ muốn khuyên răn, mong cậu từ bỏ ý nghĩ hận con gái thay cha.

"A Cẩm, anh nói xem tại sao, tại sao lại dính đến nhà họ nữa. Không giết Hứa Thi Tuấn, em sống không nổi. Tội lỗi nhà họ chất đầy ở đó, pháp luật cũng không thể moi ra được. Em sẽ dùng đá đập đá, dùng quyền lực tối cao của Lộ Thị để đạp đổ đế chế mà họ xưng vương. Em sẽ vùi dập tất cả, thay Lộ Phương Đào trả thù"

Lời nói thốt ra đầy nghiệt chướng, nếu người khác nói anh sẽ không tin nhưng người đó lại là Lộ Nguy, anh muốn không tin cũng phải tin.

"Nhưng Hứa Di Nguyệt không có tội là thật..."

"Em tự biết chừng mực"

Kết thúc ba ngày để tang, anh đại diện gửi phần tro cốt của Tô Di vào chùa, là việc tốt cuối cùng anh bố thí cho cô, giúp cô nương nhờ cửa Phật siêu thoát.

Cuộc gọi vang lên mạnh mẽ, Hứa Di Nguyệt vừa khỏi bệnh yêu cầu gặp anh.

Quán cà phê vắng người, không gian tĩnh mịch u ám thích hợp để nói chuyện. Lộ Nguy bước vào liền thấy cô đang yếu ớt ngồi dựa vào ghế, mái tóc dài đổ xuống, gầy yếu nhưng hoàn mỹ. Họa tiết bướm xanh nhỏ nhắn họa lên chiếc váy, cô như nàng tiểu thư đang dần bị quên lãng, yếu ớt, xinh đẹp và không có sức sống.

Hai ly Americano đá bưng ra, Hứa Di Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh. Cả hai đã gần nửa tháng không gặp nhau sau sự việc ấy. Hứa Di Nguyệt nhìn anh ngồi xuống rồi nói "Là anh tấn công cổ phiếu của nhà tôi?"

Lộ Nguy biết đánh code, lại còn là cao thủ, việc này do anh nói với cô. Địa chỉ IP mà cô tra ra là căn hộ tại nhà cô.

Chỉ trong hai ngày, tập đoàn Lộ Thị và anh ở hai bên chèn ép giá trị thương mại của công ty bố cô. Luật sư nhanh chóng đệ đơn kiện Hứa Thi Tuấn mại dâm trẻ em, Chu Trân Tinh thì biển thủ công quỹ. Cảnh sát đã đến soát nhà sáng nay, bằng chứng giao dịch đen cùng thư từ bí mật giữa các động ma túy cũng bị lôi lên.

Hứa Thi Tuấn vừa chơi gái vừa hút ma túy, thậm chí còn đầu tư vào thuốc phiện. Cô biết nhà mình có tội, chỉ là không ngờ đã nghiêm trọng đến mức này.



"Thích không? Món quà đầu tiên tôi dành tặng cho em, thú vị nhỉ?"

Nụ cười chua chát, Hứa Di Nguyệt thích sai người, sai thời điểm. Cô đứng dậy, đầu gối đập xuống cái bang, âm thanh chạm đất làm anh sững sờ giây lát.

"Lộ Nguy, tôi van anh. Để cho gia đình tôi một con đường sống"

Cô đã không còn liêm sỉ nữa rồi, lòng tự trọng của cô bị người thiếu niên này vò nát.

"Đứng dậy, chẳng phải cô cũng đâu ưa gì gia đình đó? Đừng hèn mọn như vậy, Hứa Di Nguyệt. Tôi muốn con người cao ngạo lúc trước, không phải bẩn thỉu quỳ dưới chân tôi"

Nhưng với tình hình bây giờ, cô và dì sắp không chống cự nổi. Cô biết anh đang cho mình một cơ hội sống duy nhất, anh chỉ tha mỗi mình cô. Nhưng họ cũng là người thân, họ cũng từng cười với cô. Cô không nhẫn tâm như thế.

Anh nhìn cô đang hèn nhát quỳ ở đó, giận dữ kéo cô đứng dậy, ném cho cô một tấm thẻ rồi rời đi. Anh sợ nhìn nữa sẽ mềm lòng, anh sợ mọi thứ anh xây nên bị cô đạp đi trông phút chốc.

Khi cô về, đưa cho dì một tấm thẻ ngân hàng, nói toàn bộ sự việc ở quán cho dì. Khi dì kiểm tra, trong thẻ đủ để trả nửa số nợ hợp đồng.

Vì vụ án của Hứa Thi Tuấn quá mức nghiêm trọng, sự việc của Cảnh Cung Sinh năm xưa cũng có trong bản fax. Đầy đủ bằng chứng chứng minh Cảnh Cung Sinh và Hứa Thi Tuấn là cha con. Mẹ cô khi biết tin liền lên cơn đau tim, ngất lịm trong phòng thẩm vấn.

Mẹ của Cảnh Cung Sinh là bồ nhí mà ông ta nuôi bên ngoài trước khi kết hôn. Cảnh Cung Sinh yểu mệnh lại xui xẻo đầu thai làm con của ông ta.

Hứa Di Nguyệt nhớ lại lần giỗ khi ấy, cô vẫn không hề tin anh cả lại là anh ruột mình. Đau càng thêm đau, khoảng thời gian này cô cùng dì chạy đi khắp nơi vay vốn. Dì Tĩnh dùng hết gia sản của mình nhưng không đắp đủ hố sâu này.

Còn phải chăm lo phía Hứa Gia Tiên đang điên khùng phát bệnh.

Cô gầy đi rất nhiều, đó là thứ anh chú ý khi lén đi nhìn cô xoay sở khắp nơi. Vết thương trên gáy thành sẹo hồng nhạt. Cả người cô vẫn mạnh mẽ cùng dì mình cản trước phong ba sắp ập tới.

Đây chính là nghiệm ứng của Tô Di dành cho cô. Hứa Di Nguyệt vẫn luôn rùng mình khi nhớ về ngày hôm đó. Quả báo, đây chính là báo ứng của cô.