Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 122: Đếm thăm (H)




Hai chiếc bánh kem sữa vị dâu đặt trên bàn chờ người thưởng thức, thật không thể cưỡng lại sức hấp dẫn trí mạng...

" Ưm... Bánh ngon thật" 

Nữ hầu sau khi ngậm một miếng bánh vào miệng đã thốt lên, cảm giác vị ngọt thanh từ từ tan trên đầu lưỡi.

Một nữ hầu khác không nhịn được cũng nhanh chóng nếm thử, rồi cũng trưng ra biểu tình tương tự. Chẳng mấy chốc chiếc bánh kia đã nằm gọn trong bụng hai người bọn họ.

" Ở đây thật thích, vừa yên tĩnh lại được ăn nhiều món ngon".

" Đúng, đúng!  Nói đi cũng phải nói lại, phu nhân đối xử với chúng ta thật tốt. Chẳng những không tỏ thái độ chủ cả còn thường xuyên ưu đãi chúng ta, nếu được tôi có thể theo phu nhân cả đời"

Hai người bọn họ trò chuyện rôm rả, nghe trong lời nói có vẻ như rất hài lòng với cuộc sống hiện tại.

Bỗng tiếng xe vọng đến từ phía ngoài biệt thự làm hai nữ hầu giật mình, chưa kịp phản ứng thì bóng dáng nam nhân cao lớn ưu nhã đã tiến vào cửa lớn.

" Cố... Cố tổng! "

Hai nữ hầu trố mắt nhìn nhau rồi nhìn người vừa bước vào, không tự chủ đứng dậy cung kính.

" Sao chỉ có hai người? Phu nhân đâu?! " - giọng Cố Hoàn lãnh đạm.

" Thưa, phu nhân đang tắm trên lầu" - một nữ hầu lên tiếng,  sự lạnh lùng tản ra trên người Cố Hoàn khiến hai người họ không rét mà run.

" Vậy sao? Bữa tối phu nhân đã dùng xong chưa? "

" Đã dùng xong rồi thưa Cố tổng!"

Cố Hoàn nghe qua không nói thêm điều gì, nhàn nhạt lệnh cho hai nữ hầu nghỉ sớm sau đó nhanh chóng bước lên lầu.  Chờ bóng dáng Cố Hoàn rời đi xa, hai nữ hầu mới thở phào nhẹ nhõm, trước giờ uy danh Cố tổng lạnh lùng, trong lòng chỉ có duy nhất một người là phu nhân luôn tạo cho bọn họ cảm giác nếu việc hầu hạ có gì bất trắc thì hậu quả sẽ rất kinh khủng!! Hôm nay, chủ nhân thì ở trên lầu còn người hầu lại tụ tập ăn bánh ngọt, xem tivi lại bị bắt quả tang nhưng không có trách cứ gì đã coi như là trải qua một kiếp nạn!!

....

Thời điểm Cố Hoàn bước đến cửa phòng Nghi Thường cũng là lúc một hầu gái khác từ phòng cô ấy đi ra, gặp Cố Hoàn không quá hoảng hốt như hai người lúc nãy.

" Chào Cố tổng"

Người này xét theo tuổi tác lẫn kinh nghiệm đều hơn hẳn hai người bên dưới, là người được Cố Hoàn đặt cách cho việc chăm sóc sức khỏe Nghi Thường.

" Phu nhân tắm xong rồi à?! " - hắn hỏi.

" Vâng!  Phu nhân sau khu tắm xong  đã dùng qua liệu trình massage hiện đã ngủ rồi ạ"

Cố Hoàn nghe qua trong lòng thầm nghĩ xem ra cuộc sống ở đây của Nghi Thường khá tốt..

" Tôi biết rồi, không còn chuyện gì nửa hôm nay các cô có thể nghỉ sớm"

" Vâng!  Cảm ơn Cố tổng "

Nữ hầu cung kính,  chờ Cố Hoàn bước vào trong mới từ từ đi xuống. 

Cố Hoàn bước vào phòng, đập vào mắt hắn chính là hình ảnh Nghi Thường đang ngủ say trên giường lớn,  trong phòng vẫn còn lưu lại hương thảo dược làm người ta dễ chịu. Hắn đứng bên giường nhìn một hồi lâu; có lẽ hắn nhận thấy bộ dáng hiện tại không thích hợp gần gũi Nghi Thường, bèn xoay người bước vào phòng tắm, đưa tay xã nước.

……~~~~……

Đầu lưỡi ấm áp luồn lách vào trong khoang miệng nóng ướt, giữa không trung hiện lên mỹ cảnh giao triền. Bàn tay to lớn nhu tình vuốt ve dọc bắp đùi, xuyên qua một tầng vải lụa mỏng manh sờ soạng da thịt mềm mại, như có như không dần dần di chuyển lên trên, lên trên nửa thẳng tới khi đầu ngón tay chạm đến khe rãnh khép chặt đã hơi hơi chảy ra mật dịch. Mặc dù đang say giấc nhưng theo bản năng Nghi Thường vẫn sinh ra phản ứng, nhất là khi hô hấp như bị người nào đó ngăn trở, hơi đưa tay đẩy đẩy ' chướng ngại vật ' đang đè nặng lên người mình.

" Ưm... Ahhh"

Môi anh đào không nhịn được kích thích trói buộc đã thốt ra những thanh âm xấu hổ, trực tiếp đánh thức dục vọng nguyên thủy của người đàn ông. Cố Hoàn dừng lại nụ hôn, ngẩn mắt nhìn xuống gương mặt đáng yêu của Nghi Thường, hồi lâu mới cúi xuống liếm hôn từng ngõ ngách trên cơ thể Nghi Thường, động tác cực kỳ thuần thục, như thể mọi điểm mẫn cảm của cô gái nhỏ đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay. Cảm xúc mềm hơn pha lẫn nhớ thương khiến Cố Hoàn càng hôn càng thêm cuồng nhiệt, hắn không thấy yêu thương thế nào cũng chẳng đủ nên cơ bản không có biện hộ dừng lại...

Môi lưỡi không ngừng liếm láp, lưu lại dấu dâu tây trên da thịt phiếm hồng, bàn tay không yên phận len lỏi vào trong váy ngủ tìm kiếm đôi nhũ phong mà xoa nắn thàng đủ loại hình dạng. Đúng, cảm xúc này, ngay chỗ này là thứ mà không lúc nào hắn không nghĩ về! Mềm mại, trơn trượt khiến Cố Hoàn chẳng biết từ khi nào đã cởi sạch vật cản trên thân thể đối phương, thẳng tới khi đối diện hắn là thân hình trần trụi không chút che đậy của Nghi Thường, hắn mới cảm giác được hiện tại có bao nhiêu chân thật!  Yết hầu lăn lộn lên xuống không ngừng, giống như dục vọng ở một nơi nào đó trên cơ thể đang dần biến đổi...

Thời điểm rãnh rỗi, vote nhiều hơn xíu để có động lực gõ phím nhé các ty!!  ????