Cô bé hơn anh trai 10 tuổi. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng luôn tháo vát mọi việc, khiến anh cười không thể ngậm được mồm. Có lần anh cho cô đi học, khi về nhà lại bị báo tội đánh nhau, anh liền phải xin chuyển trường. Thuê một giáo viên dạy học cho cô, kết quả cô nói cô học được cách sinh em bé, cách tránh thai bằng bao cao su.... Anh lập tức đổi cô giáo.
Anh cho cô đi công viên giải trí vì cô được phiếu bé ngoan. Nào ngờ cô bắt mua cả máy gắp thú bông về chơi, nếu không mai sau sẽ không thèm cưới anh làm chồng. Có lần cô bị nhà trường đình chỉ học, anh đã phải cất công nghiêm khắc dạy bảo, nhưng cô vẫn cứng đầu chứng nào tật nấy. Biết bao nhiêu lần cô muốn tình nguyện ra ngoài sống. Nhưng đều bị anh trai không lương từ mà cho qua. Kết quả chưa đầy 3 phút cô đã vác mặt về nhà, với mấy lý do để biện minh.
Cô muốn xin anh cho kết hôn, tên người chồng đó là Thiếu Quần Mặc. Anh liền nghĩ, cô em gái này liều quá hoá rồ rồi. Mấy chục năm sau, khi cô đã trưởng thành, cô không lúc nào là không gọi anh là đồ trâu già hám cỏ non. Vì cô và anh đang yêu nhau, cũng đã bàn đến chuyện kết hôn rồi. Dù gia đình quyết liệt ngăn cản, nhưng cuối cùng là vẫn không sao cản nổi. Ngày cô mang thai, cô muốn đặt tên, liền đưa ra một vài ý tưởng tên để anh lựa chọn. Như Vô Sinh, Vô Học, Vô Lễ... Anh thật đến hết thuốc cứu chữa cho cô. Tình yêu này, anh nguyện đem đến cho cô mãi mãi.