Cả người cô bủn rủn như có tảng đá to đè lên. Cô mở mắt thấy bóng đen trước mặt là Duật Tôn.
Miệng cô lẩm nhẩm gọi:
“Duật Tôn?”
Hắn cười cười xoa đầu cô:
“Ngoan, tỉnh rồi sao?”
Chỉ là câu nói phía sau chưa kịp nói đã bị hắn ngăn. Duật Tôn bóp chặt nơi đầu ngực căng tròn kia để cô ép hé mở hàm răng. Hắn dùng đầu lưỡi chui luồn liên tục khuấy đảo nuốt trọn hương vị ngọt nào, nữ tính.
“Ưm…”
Hắn buông cô ra, một chút hụt hẫng mất mát.
Hắn trào nước mắt. Hình như sung sướng đến bật khóc.
“Tôi thật sự quá yêu em…”
Hắn nâng cô lên ôm cô vào người hắn. Hơi ấm cùng hương thơm của cô thoang thoảng chui vào cánh mũi hắn.
Không có bất kỳ ai có thể khiến hắn đắm say như vậy.
Đôi mắt không tài nào mở ra được. Chỉ là cô cảm nhận được phía bên dưới như có ai đó cố tình động vào.
Hắn đặt Sanh Tiêu ngồi trên người hắn. Dùng cự long to chạm nhẹ nhàng vào trước cửa hang động.
Bỡn cợt, trêu ghẹo.
Sau đó mang gậy th*t lo lớn đặt giữa hoa huy*t tách cánh hoa hồng non yếu ra.
Vật to lớn lần nữa va chạm day day vào miệng thịt.
Cánh hoa phấn nộn bắt đầu sưng hồng nhìn có chút đáng thương.
Hằn rút cự vật lo lớn đầy gân guốc kia ra khỏi hang động ẩm ướt.
Bàn tay dang rộng hai chân cô ra.
Ngắm nhìn khói thịt mềm mềm đỏ ửng nơi đào nguyên. Hắn cúi người vùi đầu vào trong.
Dùng đầu lưỡi trêu ghẹo. Lúc đầu lưỡi tiến sâu hơn vào bên trong tiểu huyệt.
Sanh Tiêu vô cùng mẫn cảm, khó chịu kép chân lại nhưng vô tình kẹp trúng đầu hắn.
Kích thích con thú trong hắn trỗi dậy.
Cô bắt đầu rên rỉ. Tiếng rên như thiêu như đốt cơ thể đang không ngừng bộc phát hormone nam tính.
Hắn lại vùi đầu vào tiểu huyệt, đầu lưỡi bắt chước động tác của bạn nhỏ. Ung dung thong thả đưa vào rồi rút ra.
Hắn di chuyển nhẹ nhàng qua hạt trân châu của cô. Tách cánh hoa ra dùng lực mút mạnh.
Nơi đó trào ra chút dịch ái muội, hắn không kiêng dè liế*m l*áp toàn bộ.
Giọt nước mắt trên gương mặt nữ nhân trào ra. Hắn dùng ngón tay cái lau phớt qua giọt ngọc.
“Bảo bối nhỏ, anh sẽ nhẹ nhàng…”
Chân Sanh Tiêu lại theo phản xạ mà khép lại.
Duật Tôn tách 2 chân cô ra mạnh mẽ dùng cự vật đi vào hang động nhỏ.
Thỏa mãn ước nguyện, hắn thở mạnh lại tăng dần động tác.
Nhẹ nhàng mà hắn nói chỉ được cái miệng.
Động tác càng nhanh làm hang động khép chặt như muốn đòi mạng hắn.
Cô có thể cảm nhận được đầu mình đang dần rơi xuống khỏi mặt nệm. Người vẫn vô lục không có sức mạnh nào chống đỡ. Mái tóc dài mặc sức bung ra, bồng bềnh quẹt xuống nền nhà. Sanh Tiêu trong mơ cảm thấy cả người dường như đang rơi xuống. Cô giơ hai tay ra, chỉ là khoa tay múa chân trong vô vọng.
Giấc ngủ này, chẳng ngon chút nào!
Cái bụng dưới của cô cứ liên tục bị lắp đầy.
Rõ ràng hai kích thước không tương xứng nên nhanh chóng chìm sâu trong từng đợt thủy triều dâng lên.
Đi vào rất mạnh nhưng lại chầm chậm rút ra. Đây là muốn trêu đùa với hoa động mà.
Duật Tôn lật người Sanh Tiêu lại, một bên gương mặt chạm vào lớp chăn bông mềm mại, cái gối nhỏ được hắn kéo đến lót dưới chiếc bụng phẳng. Làm cho mông tròn nâng cao.
Ở tư thế này mỗi lần ra vào đều chạm đến hoa tâm, d*m thủy chảy ra thấm ướt cả ga giường.
Hắn không hề thương hoa tiếc ngọc mà liên tục ra vào khiến gương mặt xinh đẹp ma sát trên mặt nệm không thương tiếc.
Một bên má ửng hồng lên trông thấy.
Hắn nhìn cô, cúi xuống hôn ở cổ. Từng nụ hôn đặt lên lại nhẹ nhàng. Sợ rằng sẽ bị lưu lại dấu vết của tình yêu.
Cô mà phát hiện ra thì kế hoạch của hắn sẽ tan theo mây trời.
Hắn dùng tay vỗ mông cô không ngừng lấy lùi làm tiến gần như chạm đến nơi sâu nhất.