Ánh Sao Lấp Lánh: Trọng Sinh Ảnh Hậu Số Một

Chương 22: Phát triển thăng trầm




An Đóa cắn môi, sắc mặt có chút khó coi, hiện tại đối với cô mà nói đây không phải tin giả. Cô mong muốn sự nghiệp nhanh chóng phất lên, khi đó mới có được chút tiền đi điều tra mọi chuyện, cô muốn vị trí của cô trong làng giải trí phải cao hơn trước kia, gièm pha kia cô nhất định sẽ xử lý thật tốt.

Trong thời gian ngắn, trong đầu chuyển qua vô số ý niệm, hít thở thật sâu hỏi: "Tôi có thể biết công ty chuẩn bị xử lý sự việc này như thế nào không?"

"Công ty?" Phượng Phi tựa hồ như nhớ tới gì đó, mỉa mai cười lạnh: "Có tên mập chết thiệt kia còn đè trên mặt, công ty có thể xen vào sao? Tôi cũng vừa mới biết được anh có cổ phần ở công ty, tất cả mọi người đều biết cô đắc tội với anh ta, vì một chút danh tiếng của cô mà đắc tội với người có quyền hành trong công ty, ai sẽ lựa chọn cô?"

Trong lòng An Đóa rốt cuộc trầm xuống, đồng thời có chút ngạc nhiên, công ty giải trí Dương Hồng thế nhưng lại không xử lý sự tình giúp nghệ sĩ, quả thực đây chính là trò cười lớn nhất thiên hạ.

"Từ sáng nay khi tin tức bắt đầu tuôn ra, tôi đã nhận được vô số cuộc điện thoại muốn phỏng vấn cô." Nghe được đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít thở, Phượng Phi giọng trào phúng nói: "Mọi người đều muốn biết cô dùng thủ đoạn gì để lấy được vai diễn."

An Đóa cười khổ, giữa mày khô cằn hỏi: "Chị Phi, chị trả lời họ như thế nào?"

"Đương nhiên là thực lực." Phượng Phi thình lình ném lại năm chữ, chợt phân phó nói: "Chuyện này tôi sẽ liên hệ người xử lý, cô cũng đừng quá lo lắng, nhất định sẽ tìm được biện pháp giải quyết."

An Đóa cúi đầu nhìn lên màn hình máy tính tin tức không ngừng đổi mới, khoé môi nở một nụ cười bất đắc dĩ, sự tình nháo lớn như vậy, tin tức đã đưa cô lên đứng đầu bảng hot search, chỉ sợ không thể xử lý tốt.

"Đừng lo lắng, xem kịch bản cho tốt vào, hết thảy đều có tôi ở đây." Phượng Phi nhanh chóng phân phó mấy câu liền cúp máy, hiển nhiên là vội vàng đi xử lý công việc kế tiếp. Di động truyền đến âm thanh tút tút tút, An Đóa cúi đầu nhìn kịch bản trên tay tràn ngập ghi chú, cười khổ một tiếng, nói không chừng cô hạ quyết tâm với vai diễn như vậy vẫn như cũ không thể diễn được.

Chuyện này nháo đến quá lớn, hơn nữa tin tức hoàn toàn là từ cô, đoàn phim có khả năng rất lớn sẽ bình ổn dư luận phẫn nộ bằng cách huỷ hợp đồng, hiện tại còn không có tới đoàn phim, chỉ là mới ký hợp đồng thôi, hết thảy vẫn còn kịp.

An Đóa ấn ấn mày, lòng bàn tay che đi hai mắt đen kịt, mấy ngày trước cô còn thức đêm đọc sách, còn tưởng mọi chuyện đã ổn thỏa, nói không chừng vì việc huỷ hợp đồng mà cô được bồi thường không ít tiền, tính ra cũng không phải lỗ đúng không?

Cô vẫn là lần đầu trải qua sự việc này, thậm chí trước kia cô chưa từng bị người ở trên mạng khắp nơi nhục mạ, bôi đen nhiều như thế này. Kiếp trước lúc cô vừa nổi tiếng, tin tức internet còn chưa toàn diện hóa, về sau danh tiếng đi lên công ty tự nhiên sẽ an bài giúp cô xử lý một loạt tin đồn nhảm. Mà cô lại quan trọng việc đời tư trong sạch, căn bản sẽ không để chính mình lâm vào tình trạng này.

Không nghĩ tới việc sống lại lần nữa, nhưng lại đụng chuyện phiền toái. Cô nhìn chằm chằm máy tính, vài giây sau có hơi chút bực bội bỏ kịch bản xuống, ném mình lên sofa.

Chẳng bao lâu lại nhịn không được nhảy dựng lên ôm máy tính kiểm tra Weibo, cô trơ mắt nhìn Weibo của mình bị cộng đồng mạng và độc giả của tiểu thuyết ào ạt tràn vào công kích, những lời nhục mạ không kiêng nể gì mà tuôn ra bừa bãi, rốt cuộc bức tường mạnh mẽ trong lòng cô cùm cụp nứt toạc, tâm trạng tồi tệ ngày càng đi xuống.



Nhiều đóa hoa đào biết nói: Có phải mọi người không phân biệt được tình hình ư, MV kia ra mắt từ đời nào rồi, chẳng lẽ chỉ dựa vào đó là có thể khẳng định được kỹ thuật diễn hiện tại của An Đóa? Huống chi trong giới đạo diễn Vương nổi tiếng nghiêm khắc, nếu An Đóa thật sự kém cỏi, đạo diễn Vương sẽ cho cô ấy vào đoàn phim sao?

Bình luận mới được đăng lên, An Đóa còn chưa kịp cảm động, không đến một giây bình luận phản bác liền vọt lên.

Chỉ cần không được song: Ha Ha! An Đóa có phải thuê lầu trên bình luận không, nhìn thấy sự tình rồi còn muốn biện minh à? Bạn chẳng lẽ không thấy có người nói cô ta dùng thủ đoạn để có được vai diễn sao? Không chừng là đã lên giường với đạo diễn rồi. Đạo diễn Vương nghiêm khắc? Bạn dựa vào cái gì mà nói ông ta như vậy? Chứng cứ MV kia còn không phải quá rõ ràng rồi sao, nếu kỹ thuật diễn của cô ta thực sự có tiến bộ tại sao còn chưa có vai diễn chính thức nào. Chỉ sợ ngay cả xác chết cô ta cũng còn không diễn được! Còn nghĩ tới vai Minh Hoàn. Nằm mơ đi!

Tính không nói gì nhưng khi đọc đến bình luận đáp trả, An Đóa tức muốn nổ phổi, mắng cô thì nói làm gì, đã vậy còn chỉ trích đạo diễn gạo cội có kinh nghiệm lâu năm trong nghề. Thật quá đáng! Máu nóng lập tức dồn lên não, quên mất việc mình sắp bị đoàn phim loại bỏ, ngọn lửa như muốn thiêu đốt thứ trước mặt hiện lên trong con ngươi xinh đẹp, vén tay áo lập tức phản bác bình luận.

Cùng lúc đó, trong khoang thương gia của chuyến bay xuất phát từ nước C đến nước M đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô, Lam Sâm bấm vào mục tin tức hot nhất của Weibo, đọc xong tiêu đề không nhịn được thốt lên một tiếng 'mẹ nó'.

"Làm sao vậy?" Giọng buồn ngủ nhập nhèm vang lên, bên cạnh một bàn tay thon dài duỗi ra chộp lấy điện thoại, lười biếng ngáp vài cái, tuỳ ý giơ màn hình điện thoại lên nhìn.

Giây tiếp theo, hai mắt đang buồn ngủ của anh lập tức sáng lên, mắt hẹp dài thâm thuý nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, tỉ mỉ xem từ trên xuống dưới một lần, ngón tay chọc đến tấm hình gương mặt đang thẹn thùng cười của An Đóa, nhẹ nhàng hừ một tiếng rồi phun ra hai chữ: "An Đóa?"

Lam Sâm thò đầu tới, làm mặt quỷ thấp giọng nói: "Còn nhớ cô gái này không, chính là hồi trước.."

Lời nói chưa kịp nói xong, Phong Cảnh Ngu cũng đã lười biếng trả lời: "900 nhân dân tệ."

Lam Sâm nhất thời sửng sốt không phản ứng, Phong Cảnh Ngu ghét bỏ nheo mắt lại, ở cách đó không xa có mấy cô tiếp viên hàng không hưng phấn khích sắp té xỉu. Dưới những ánh mắt đó, anh bình tĩnh kéo khẩu trang lên, nhàn nhạt híp mắt duỗi tay chọc lên hình An Đóa trên màn hình điện thoại: "Bình hoa?"

"Oái, không sai!" Lam Sâm nhanh chóng phản ứng lại nói: "Không nghĩ tới cô gái này mới vào giới giải trí chưa được bao lâu đã nháo ra chuyện lớn như vậy, tôi thấy lần này cái mác 'bình hoa' chắc chắn đã mặc định cho cô ấy rồi."

"Ngu ngốc!" Phong Cảnh Ngu híp mắt liếc Lam Sâm một cái, nhàn nhạt trả lời: "Cậu nghĩ rằng Vương Nhược Minh sẽ dùng vị trí của mình để làm chuyện cá nhân sao?" Huống chi bà xã nhà ông ấy dữ như cọp cái, ông ấy mập mờ với nghệ sĩ ở trong giới? Không muốn sống nữa mới dám!

Cảm giác vui sướng khi thấy người khác gặp nạn ăn mòn đầu óc Lam Sâm, như hiểu ra gì đó, trong mắt sáng quắt loé lên: "Có người bôi đen cô ấy, cô gái này đã đắc tội với nhân vật nào rồi."

"Không sai." Phong Cảnh Ngu tâm tình không tệ, bấm tay búng búng màm hình điện thoại, chợt phủi tay ném trở lại vào ngực Lam Sâm, kéo bịt mắt rồi đeo mút bịt tai vào, thản nhiên nói: "Cậu giúp tôi theo dõi tin tức, a đúng rồi.. tôi nhớ rõ hình như Vương Nhược Minh có đề nghị tôi làm khách mời đúng không, cậu sắp xếp lịch trình giúp tôi, nếu có thời gian thì tới đó một chuyến."