Anh Nông Dân Và Rắn

Chương 6-1




Ngoại truyện: Bị cha đứa nhỏ và con trai song long

Một đứa nhỏ phá vỏ trứng rắn chui ra, có một lớp vảy trắng bạc óng ánh như rắn trắng, trông xinh đẹp và vô cùng đáng yêu. Đứa trẻ này từ nhỏ đã biết bò từ bắp chân của anh nông dân lên rước ngực, đôi mắt còn chưa mở ra hết đã biết ngậm trúng núm vú mềm mịn đầy đặn của anh.

Anh nông dân run tay ôm lấy cái đuôi uyển chuyển của đứa nhỏ, cẩn thận từng chút một nâng nhóc lên. Thế nhưng tư thế cho rắn nhỏ bú sữa và cảm giác tê ngứa kỳ lạ truyền từ đầu v* khiến anh ngại ngùng, không dám ngẩng đầu lên, hai má đỏ rực.

Rắn trắng ôm lấy anh nông dân nhà mình từ phía sau, sắc mặt mê đắm liếm lên tai và môi của anh. Nó để anh nông dân tựa vào lồng ngực của mình, hai cây hàng bán cương của nó cấn lên lưng của người trong lòng. Nó nhận thấy anh run người rõ ràng thì không khỏi bật cười. Dung nhan vốn yêu nghiệt lại mỉm cười, càng quyến rũ chết người.

"À... Anh nông dân của em ơi..." Rắn trắng luồn tay từ sau lưng anh nông dân đến trước ngực, vuốt vuốt một bên vú mềm, thi thoảng ngón tay còn thuần thục véo quả anh đào một cái, ép ra một chút sữa: "Em thấy... vị sữa của anh... cực kỳ ngon..."

"Không... Đừng nói nữa..." Anh nông dân cúi đầu sắp chạm ngực rồi. Anh cảm thấy mặt mình nóng khôn cùng, thế mà cảm giác ở vú lại càng thêm rõ ràng. Nhất là khi anh nghĩ đến chuyện rắn trắng và đứa nhỏ do chính anh hoài thai có thể cùng suy nghĩ cùng cảm nhận, cúc huyệt và hoa huy*t mới xuất hiện từ từ ướt át.

Anh nông dân lên cơn động tình, hiển nhiên rắn trắng nhận ra hết. Nó đắc ý ngoắc cái đuôi lên, trêu chọc cái miệng nhỏ non mềm giữa hai chân anh, đôi khi còn để chóp đuôi chọc đến cửa vào, chọc chọc cái âm để nhỏ đáng yêu và mẫn cảm kia.

"Đừng... A..." Thân thể anh nông dân càng co giật. Sau khi sinh được rắn nhỏ, cơ thể của anh trở nên nhạy cảm hơn. Có những lúc, chỉ bị lời lẽ kích thích và cặp vú được nắn bóp mà anh đã có thể cao trào. Đừng nói chi là bây giờ âm đế còn bị chơi đùa. Cúc huyệt và hoa huy*t hư không đói khát khó nhịn, hộc ra thật nhiều nước dâm sền sệt, khiến hai đùi non mịn lại trơn ướt không chịu nổi.

Bàn tay nhỏ của anh nông dân như chào mời lại từ chối, đặt hờ lên đuôi rắn. Anh thở hổn hển: "Sắp... Sắp bắn... Hưm a... Rắn... Rắn nhỏ... Đang... Ưm hưm hưm a..."

Rắn trắng không cho anh nông dân nói tiếp, thẳng thắn hôn lên đôi môi đỏ hồng kia, dò lưỡi vào đảo loạn. Nó đùa bỡn anh không thở nổi thì mới chịu buông anh ra. Ngón tay theo bụng anh mò xuống dưới, miết miết ở giữa cánh hoa, nước dịch trơn dính để ngón tay trượt vào dễ dàng. Anh nông dân thở gấp một tiếng.

Rắn trắng lỗi ra chất lỏng hơi trong suốt ở giữa hai chân anh nông dân, rồi nó chậm rãi bôi lên rắn nhỏ. Nó dịu dàng, nói khẽ: "Rắn nhỏ của chúng ta cần dịch ngọt của anh thấm vào da thịt đấy... Còn sữa của anh nữa... Có những thứ này, con mới có thể mau chóng lớn lên được."

"Thế, thế ư..." Anh nông dân vịn vào tay của rắn trắng, nhìn rắn nhỏ đang bú sữa ngon lành mà đỏ mặt, ấp ứng nói.

"Đương nhiên là thế. Nước này chảy nhiều như thế..." Rắn trắng ôm chân của anh nông dân, để động thịt nhỏ lộ ra. Hai cây gậy th*t nóng bỏng thô cứng chia ra đặt ở hai cửa vào ướt mềm: "Nhóc cưng, anh muốn lắm rồi nhỉ..."

"Ưn n a... Chậm một chút...Lớn quá, ư..." Anh nông dân cứng người. Hạ thể bị căng ra mạnh bạo, cả người lắc lư không ngừng. Khoái cảm xông đến tay chân xương cốt của anh. Nhưng đồng thời, anh cũng sốt ruột vô cùng. Anh sợ rắn nhỏ đang bú sữa trong tay sẽ rớt xuống. Anh chỉ có thể giữ chặt tay của rắn trắng, để thịt non trong lỗ nhỏ bên dưới chịu đựng sung sướng khi được vật lớn nong ra, ma sát lặp đi lặp lại.

"Chậm, chậm lại đi... A... Thật nóng... A ưm..."

"Nhóc cưng, anh ngậm em chặt lắm đấy... Mút giỏi lắm..." Rắn trắng cắm rút điên cuồng trong huyệt nhỏ, xoa mạnh lên mông thịt và cái vú của anh nông dân, khiến thịt mềm trơn mượt đẫy đà bị bóp biến dạng. Sữa tuôn ra không ngừng. Rắn nhỏ ở trong lòng của anh vẫy đuôi, tỏ vẻ phấn khích. Nhóc hết mút núm vú bên này, lại liếm hết sữa ngọt chảy ra dính trên người anh.

"gậy th*t của em cắm vào, dễ chịu đúng không anh..."

"Ừ, hưm... Dễ, dễ chịu... Sắp, sắp bị cắm hư rồi... A a a a... Căng quá. Sắp phun ra ngoài... Ư ư ư ư..."