Tay anh từ trên không trung đã hạ xuống. Giọng không thấp không cao mà hạ lệnh
\-Lui đi!!
Quay lại ghế nhìn cô đang hiên ngang thách thức mình mà lòng oán giận. Cô xem cô biến anh thành trò cười cho bọn đàn em rồi.
Dĩ nhiên lũ đàn em không ai dám cười bên ngoài nhưng bên trong chúng đã ngầm nghĩ đại ca của chúng cũng chỉ là kẻ sợ vợ. Hai thanh niên kia lại càng cảm kích cô hơn mà cúi đầu cảm ơn lia lịa.
Nhiên Nhiên nhìn anh không mấy vui mà ghé vào tai anh nói nhỏ
\-Anh đừng có hở một chút là như vậy!! Họ đã cố gắng rồi kia mà!!
Mạc Kiên khẽ gật đầu nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp rồi kéo cô ra khỏi đó. Đưa cô ra về, trên xe anh không khỏi than vãn với cô
\-Em làm anh mất mặt quá đi mất~~
\-. . .
Nhiên Nhiên bật cười nhìn anh rồi nhìn ra ngoài cửa kính. Bất giác môi cô khẽ cong lên một nụ cười
\-Anh tính giết Hạo Thiện sao?
\-Còn không phải? Phát đạn đó là hắn nợ anh!! Hơn nữa người lãnh phát đạn còn là em. Nếu như không may mắn thì em đã sao đây? Anh không thể tưởng tượng ra nổi. . .
\-Không phải em không sao rồi sao? Anh đừng để thù hận mãi như vậy. . .coi như đó là thứ cuối cùng mà em tặng cho hắn đi, được không?
Mạc Kiên thở nhẹ ra đưa tay vuốt nhẹ tóc cô
\-Em sao lại lương thiện như vậy? Được rồi, giờ thì về nhà thôi!!
Cả hai trở về biệt thự, cô bước lên phòng tắm rửa xong xuôi liền bước ra ngoài hạ người xuống giường thoải mái. Anh nhíu mày nhìn cô khinh thường
\-Vết thương hết đau rồi sao?
Nhiên Nhiên đảo mắt xung quanh rồi nhăn nhó mặt mày lại
\-Ây da, đau chết tôi rồi!!
Mạc Kiên khinh bỉ lắc đầu rồi bước vào nhà tắm khiến cô căm phẫn mà ném mạnh chiếc gối vào người anh trước khi anh bước vào
\-Biểu hiện gì vậy hả?
Mạc Kiên tắm rửa xong xuôi liền bước ra ngoài. Nhìn cô đang nằm lướt điện thoại khẽ cười bước lại
\-Ngủ thôi!!
\-Nae~
Nhiên Nhiên tắt điện thoại nằm xuống giường. Mạc Kiên ngay sau đó cũng leo lên giường nhắm mắt lại. Cô cựa người nằm quay lưng lại với anh mà ngủ ngon lành. Mạc Kiên sau khoảng một tiếng vẫn không ngủ được liền đưa tay tìm điện thoại bấm lên xem giờ. Khẽ thở dài khi đã 11 giờ hơn rồi ném điện thoại lại phía mặt tủ. Quay người nhìn qua cô đang ngủ ngon lành liền khẽ cười.
Tấm lưng mềm mại, trắng nỏn sau chiếc áo ngủ hai dây chính thức thu hút mắt anh. Ánh đèn ngủ mờ ảo lại càng khiến anh đắm chìm vào đó. Nhìn vào vết thương của cô anh biết chắc nó đã lành hẳn chỉ là cô kiếm cớ để nhõng nhẽo anh thôi.
Tay anh không tự chủ được mà vòng qua eo cô gắt gao ôm lấy. Môi tìm đến bờ vai kia mà hôn nhẹ lên. Anh vùi mặt vào phía sau gáy cô mà hôn lên từng tấc da thịt lâu lâu hít nhẹ một cái để cảm nhận hương thơm nhè nhẹ phát ra từ cơ thể.
Bàn tay phía dưới bắt đầu không ngoan ngoãn mà lần vào bên trong áo ngủ tìm đến cặp hồng đào kia. Tay xoa nhẹ từ eo lên trên rồi dừng lại khe rãnh quyến rũ kia mà quẹt nhẹ.
Nhiên Nhiên nhíu mày khi cảm giác được cơ thể có những xâm phạm lạ. Cô từ từ mở mắt liền biết anh đang sờ mó cơ thể mình. Cô bất giác nhớ đến đêm đầu tiên của cả hai, cả chuyện anh hiểu lầm cô không còn trinh nguyên khiến cô có chút đau lòng. Nhưng sau tất cả cô biết anh yêu thương cô thật lòng, vì thế nên anh chiếm hữu cô rất cao. Cô cũng biết chắc nếu là người phụ nữ khác anh sẽ chẳng màng đến chuyện đó. Chỉ riêng cô, một mình cô mới đủ khả năng làm anh dâng lên tính chiếm hũ mạnh mẽ như vậy.
Nhiên Nhiên mặc kệ anh sờ mó cơ thể mình. Để anh chôn vùi vào trong cổ mình mà hôn từng tấc da một, cô muốn biết anh sẽ làm với cô.
Tay anh rất nhẹ nhàng đụng chạm như thể sợ cô tỉnh giấc. Môi anh đặt nhẹ lên từng tấc da một như một sự cưng nựng. Anh bất giác dừng lại mọi hành động mà rướn người hôn nhẹ lên trán cô. Sau đó liền nhẹ nhàng tiến khỏi giường bước vào nhà vệ sinh. Nhiên Nhiên lúc này mới mở mắt ra nhìn về phía nhà vệ sinh đang sáng đèn. Thở nhẹ ra cô tiến lại nhà vệ sinh nghe rõ mồm một từng tiếng thở dốc của anh
\-Đồ ngốc!!
Tay cô đặt ở nắm tay mở cửa, lấy hết dũng khí hít sâu rồi xoay nắm cửa mà mở tung ra. Mạc Kiên xoay người nhìn cô liền có chút lúng túng. Chưa kịp định hình thì đã bị cô chạy lại đặt môi lên môi anh cuồng nhiệt chiếm lấy. Có chút bất ngờ, anh khẽ cười rồi vòng tay qua eo cô kéo nụ hôn thêm sâu. Nhiên Nhiên dứt nụ hôn e ngại nhìn xuống phía dưới của anh
\-Ai mượn anh nổi thú tính giữa đêm vậy?
\-Em biết mà còn nằm yên sao? Đã tỉnh rồi thì. . .
Ánh mắt anh nheo lại nhìn cô không một chút nghiêm túc. Nhiên Nhiên khẽ đánh lên người anh rồi chủ động hôn lên môi anh một lần nữa. Được cô bật đèn xanh anh liền cuồng nhiệt đáp trả. Đưa tay bế cô ra ngoài đặt cô xuống giường vùi mặt sâu vào hõm cổ cô mà hôn lên.
Từng tấc da thịt một được anh chăm sóc cuồng nhiệt liền đỏ ửng lên. Tay anh lần vào trong áo cô xoa nắn cặp gò bồng e ấp kia. Nhìn người dưới thân mình đang nhắm mắt lại thở dốc do khoái cảm mình mang lại anh không khỏi dâng lên chút thành tựu.
Nhanh chóng đưa tay thoát y cho cô. Mạc Kiên vùi mặt vào nơi cặp ngực phập phồng của cô
\-Cho anh. . .Nhiên Nhiên. . .
Tay cô đặt lên mái tóc anh vò nhẹ. Khoái cảm nhè nhẹ khiến cô ưỡn cong người nghênh đoán
\-Ưm. . .ân. . .yêu em. . .Kiên. . .
Được cô cho phép anh liền đưa c\* l\*ng đặt trước lối mở h\*a huy\*t mà trà xát. Cô bắt đầu khó chịu với cái cách như có như không này của anh
\-Ưm. . .đừng đùa nữa. . .ân. . .
Mạc Kiên khẽ cười từ từ tiến vào bên trong. Đôi chân mày của cô bất giác nhăn lại. Cảm giác đau này còn mãnh liệt hơn cả lần trước. Cảm nhận từ từ con vật \*\*\*\*\* \*\*\*\* bên trong. Cô dần quen với nó mà nhẹ nhàng thích nghi
\-Nhiên. . .thả lỏng đi em. . .
\-Ưm. . .anh từ từ hãy động. . .em đau. . .
Nhìn giọt nước mắt của cô và cảm nhận phía bên trong cô anh biết anh đã phá rách đi màng trinh của cô. Khẽ cúi người nhìn xuống phía dưới, một chút máu đang rơi rớt ra ngoài khiến anh ôn nhu hôn lên trán cô
\-Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng!!
Cô thút thít nhìn anh liền được anh an ủi bằng một nụ hôn nhẹ nhàng. Thành công đánh lạc hướng cô anh mới từ từ luân động. Cảm giác đau đớn nhanh chóng tan biến thay vào đó là cảm giác là lạ thích thú khiến cơ thể càng thêm nghênh đón anh ra vào.
\-Ưm. . .em cần anh. . .
Luân động anh ra vào mỗi lúc một nhanh đến khi lên đến đỉnh điểm liền gầm nhẹ lên một tiếng. Cũng không quên rút ra ngoài phóng thích lên bụng cô rồi hạ người ôm lấy cô mà vùi mặt vào bộ ng\*c no tròn kia
\-Mệt không?
\-Ưm. . .
Mạc Kiên khẽ cười đứng dậy bế cô vào nhà vệ sinh mà tẩy rửa cho cô. Sau đó ôm chặt lấy cô mà chìm vào giấc ngủ.