Ánh Mắt Của Người Tôi Yêu

Chương 97: Ba Con Thì Phải Giống Nhau




Ngày sinh con cũng đã đến, cô sinh sớm 4 ngày.

Khi mà thấy Kiều Ân đau bụng, thì Hỷ Lân đã lái xe đưa cô đến bệnh viện rồi .

" Kiều Ân, cậu ráng lên 1 chút. "

Kiều Ân được đẩy vào phòng cấp cứu,còn Hỷ Lân thì đứng ở bên ngoài chờ. ..

20 phút sau thì bác sỹ và y tá đã đi ra. .

Cô là gì của bệnh nhân vậy "

" Tôi là người nhà. "

" Vậy mau đi ký giấy gấp đi,cô ấy cần phải mổ ."

" Mổ sao,vậy Kiều Ân có sao không ".

Không sao,cô ấy khó sinh mà thôi.

'Vâng, vâng ." sau đó thì Hỷ Lân liền chạy đi ký giấy và đóng tiền.

Lần đầu tiên làm những chuyện này, vậy cho nên khiến cho cô khá là hồi hộp. ..

Qua mấy tiếng sau thì Kiều Ân cũng được đưa về phòng hồi sức,ca mổ đã thành công tốt đẹp.

Em bé nằm bên cạnh của cô ,1 bé trai đáng yêu với cân nặng 3 ký 5. .Mẹ tròn con vuông,mọi thứ điều tốt đẹp.

" Vết mổ còn mới, cậu cẩn thận 1 chút. "

" Ừm, mình biết rồi ." Kiều Ân nhìn bạn mình, rồi lại quay qua nhìn con trai.

Cậu đặt tên cho em bé đi ."



Mình chưa nghĩ ra nữa. "

Hay là đặt tên là Cận Minh đi "

" í mình quên mất, mình và anh Đông đã kết thúc rồi, để mình đặt tên khác ."

" Tên đó cũng hay,cứ lấy tên đó đi, "

" À Hỷ Lân cậu giúp mình làm giấy khai sinh cho Cận Minh đi "

Được, cái này cứ để cho mình " ..

__##

Hết 1 tuần thì Kiều Ân cũng trở về nhà Hỷ Lân cũng ở lại phụ giúp cô 1 tay. .

" Oe ..oe ..hức. .hức. '

'Khát sữa rồi sao "

Kiều Ân lúc này liền đi lại rồi bế con lên,cô vạch áo ra cho con trai bú .Do là ở trong phòng,cho nên mọi thứ cũng khá là thoải mái, Cận Minh được cho uống sữa no nê luôn,sau đó thì cũng không còn khóc nữa.

Bây giờ đang còn ở trong tháng,cô ở cử,vậy cho nên chỉ quanh quẩn ở trong nhà mà thôi .Đồ ăn, hay là đồ dùng điều do Hỷ Lân mua giúp mà thôi, thật sự mà nói thì cô rất biết ơn cô bạn này, Hỷ Lân đã giúp cho cô rất là nhiều .

Kiều Ân tâm rửa xong thì lấy bông gòn đeo vào tai trở lại..

Lát sau cô ra ngoài ăn cơm,còn Hỷ Lân thì ở trong phòng chơi cùng với Cận Minh . Thằng bé chưa biết nói,nó chỉ biết nhìn rồi cười cười mà thôi .

Hỷ Lân thấy đáng yêu quá, vậy cho nên liền nhanh chóng chụp ảnh lại .Mà phải nói là thằng nhóc này giống ba của nó ghê,cô đã từng nhìn thấy hình của anh Đông rồi,bây giờ nghĩ lại thì mới thấy Kiều Ân y như đẻ thuê cho anh ấy vậy từ gương mặt đến mắt mũi điều giống, đến cả cái môi mỏng cũng y như đúc nữa, chắc kiếp trước Kiều Ân mắc nợ anh ấy hay sao đấy,mặc dù đã chia tay rồi ấy vậy mà vẫn sinh con ra y chang .

Bé con,con y như ba của con vậy đó.

" Ba con đẹp trai, nhưng mà chẳng làm được cái tích sự gì hết,quá vô dụng ."



Cận Minh nghe xong thì liền khóc oà lên .

" Oe ..oe. ."

Thằng nhóc này,con biết bênh vực ba của mình luôn hả "

Ba của con quá tệ bạc mà. "Hỷ Lân không biết nên vui hay là nên buồn đây nữa.

Lát sau thì Cận Minh cũng nhắm mắt lại ngủ ..

Hỷ Lân đắp chăn lên cho thằng bé sau đó cũng ngồi xít qua 1 bên.

[ Reng ...reng ..]

[ Alo em nghe đây anh hai .]

[ Em đi đâu vậy mấy tuần nay mẹ kiếm em kìa. ]

[ Thì em đi chơi .

[ Lộ Diên cho em đi à. ]

[ Không cho em cũng đi nữa.] .

[ Ngày mai về thành phố A đi,đi làm đi đừng đi chơi nữa. ]

[ Em bận lắm,anh đừng gọi cho em nữa. .] Nói xong cô liền cúp máy,quá nguy hiểm rồi ..

_##

Ấy vậy mà Hỷ Lân ở đây hơn cả tháng, qua mấy ngày nữa là 1 tháng tuổi của Cận Minh rồi .Cô nghe nói Kiều Ân chỉ mua hoa và một ít đồ về làm mà thôi,nói chung thì chỉ cầu cho thằng bé bình an là được,chứ không có cầu kỳ gì nhiều,đúng là con người sống đơn giản có khác mà.

Đến tối cô nhận được tin nhắn của Lộ Diên,anh ấy bị bệnh rồi vậy cho nên cô phải trở về thành phố A. .Tới mấy ngày nữa mới tới ngày 1 tháng tuổi của Cận Minh mà khi ấy cô sẽ xuống sau hy vọng là có thể phụ giúp cô bạn thân của mình 1 tay, trước khi đi thì cô cũng đã mua nguyên liệu,thức ăn để trong tủ lạnh hết rồi,khi nào ăn thì chỉ cần nấu lên mà thôi. .