Ánh Mắt Của Người Tôi Yêu

Chương 4: Tình yêu của tuổi trẻ




Cũng may là có báo thức chứ nếu không thì cô đã dậy trễ rồi, Kiều Ân rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân .

Chừng 20 phút thì cũng đã xong ,cô chải tóc cho gọn gàng rồi cũng bắt đầu đi học .

Cũng may là kịp lúc , Kiều Ân đi lên xe rồi tìm 1 chỗ ngồi .Cô ngồi ở vị trí bên trong ,nó áp sát với cửa sổ .Vẫn thích ngồi chỗ này nhất,vì nó có thể giúp cô nhìn ngắm quan cảnh xung quanh ,và cả con đường phố đầy nắng và gió nữa. ..

Cô mở giáo trình ra ôn bài một chút ,với lại cũng giúp cho bản thân mình tỉnh ngủ ...

10 phút sau thì cũng đến nơi , Kiều Ân bước xuống xe rồi đi bộ vào trong trường của mình .

" Kiều Ân đợi mình với .".

Hỷ Lân vừa chạy vừa gọi tên của Kiều Ân ,2 người là bạn thân với nhau . Nhưng mà Kiều Ân thường xuyên đi làm cho nên 2 người họ ít khi đi chơi lắm , thường xuyên học nhóm cùng nhau ,mà có đi chơi thì cũng sẽ đi nhà sách hay là uống trà sữa mà thôi, cuộc sống của Kiều Ân rất là lành mạnh ..

" Cậu đi từ từ thôi, đừng có chạy. Lỡ như té thì phải đi gặp bác sĩ đấy .".

' Haha ,mặc kệ .Anh trai mình làm bác sĩ mà ,có gì anh ấy sẽ khám cho mình .".

" À mà cậu nói chuyện y như anh hai của mình vậy ,nói nhiều nói mãi .".

" Vậy sao .".

' Ừm ,anh ấy nói nhiều mà còn nói dai nữa ,.. Nhưng mà anh ấy vẫn chưa có bạn gái ,hay là mình giới thiệu cậu cho anh ấy nha .".

 " Thôi, mình còn nhỏ lắm bây giờ chỉ muốn học thôi ." Hai người vừa đi vừa nói chuyện,cho nên tốc độ rất là chậm chạp .

" Haizzz , tuổi trẻ thì cậu cứ yêu đi ,chứ đừng có cắm đầu vào học nhiều quá , tình yêu ở tuổi thanh xuân này rất đáng giá đấy ..Học không thì rất chán ,chúng ta phải có chút tình yêu chưa ,có như vậy thì mới vui vẻ được .".



Đúng là tuổi trẻ rất đáng giá đấy , nhưng mà bản thân của cô nó có rất nhiều thứ phải lo .Chứ cô đâu có hồn nhiên như Hỷ Lân được chứ ,cô ấy được gia đình bao bọc ,còn cô thì không ..Bây giờ cô đâu còn gia đình nữa đâu, cuộc sống này chỉ có 1 mình cô mà thôi .

Yêu thì vui như thế nào ,chứ sao thích 1 người lại trở nên buồn rầu như vậy chứ ,nó cũng như tình cảm mà cô đã giành cho Cận Đông vậy ,cô chỉ là đơn phương anh ấy mà thôi, đến cuối cùng thì cũng không có kết quả tốt đẹp gì cả ,đáp lại thì đó chỉ là sự khinh thường của anh ấy mà thôi .

'" Mình biết rồi,khi nào tốt nghiệp thì sẽ tính tới chuyện đó .".

" Haiz , mình cũng hết cách với cậu luôn .'".

" À buổi chiều này chúng ta đi học nhóm đi ,môn kỹ năng hôm qua mình lo ngủ cho nên không có hiểu bài .".

' "Ừm ,vậy thì 2 giờ chúng ta đi học nhóm. ".

" Cậu là tốt nhất ,..". .

___##@@

Trạch Hựu vừa bước vào văn phòng thì đã thấy đầy hồ sơ nằm ở dưới đất rồi,xem ra hôm nay sếp lại khó ở nữa rồi .

Người gì mà suốt ngày cứ nổi nóng , đến chuyện tình cảm cũng như vậy ,nghe đâu ông bà chủ đang sắp xếp cho sếp đi coi mắt cho nên mấy ngày nay sếp vẫn cứ nóng bừng như thế .

Từ trợ lý ,thư ký ,nhân viên hay cả giám đốc đi chăng nữa thì điều bị chửi, hồ sơ thì phải làm lại mấy lần ,kê khai ngân sách cũng phải làm 1 cách tường tận nhất thì mới chịu ..

" Sếp ,đây là thư mời của trường Đại Học Bắc Kinh .Họ mời anh đến để dự buổi toạ đàm và hướng nghiệp cho sinh viên ." ..

Năm nào cũng mời nhưng mà anh đâu có đến đâu ,bởi vì Cận Đông rất là bận ,với lại anh chia sẻ thì được rồi đó , nhưng mà đâu có ai chịu lắng nghe đâu ,giới trẻ bây giờ chỉ làm những gì mà mình thích mà thôi,còn không thì bọn họ chỉ đến ngắm nhìn với chụp hình anh mà thôi, thật sự cảm thấy rất là phí thời gian của mình .

Lúc còn là sinh viên của trường thì anh là sinh viên ưu tú ,cho nên cũng đã chia sẽ những kinh nghiệm học tập của mình, phải nói là anh học rất giỏi,với lại tư duy cũng rất là tốt. ..



Mấy năm trở lại đây thì Cận Đông cũng có đầu tư học bổng,và trang thiết bị cho trường .. Cũng như là tiền và cơ sở vật chất , nào là máy chiếu,máy tính và xây thêm một dãy phòng lớn để cho sinh viên ở lại nghỉ trưa và học bài.

 " Sếp , trường này kiên trì thật đấy ,mấy năm qua anh cũng đâu có đi ,vậy mà bây giờ vẫn gửi tiếp .".

" Mà chắc có lẽ là anh đã đầu tư vào trường cho nên mới kiên trì như vậy. .." .

" Thời gian là khi nào .".

" Hả ? Sếp muốn đi hả.." Trạch Hựu có chút bất ngờ .

" Là cuối tuần này, vào lúc 6 giờ 30 tối .".

Trùng hợp thật đấy ,xem ra là ý trời rồi .Anh đi dự toạ đàm thì sẽ không cần đi coi mắt nữa ,xem ra đi tư vấn mấy cái này cũng tốt đấy .

' " Cậu sắp xếp đi , tôi sẽ đe đến đó ." .

" Vâng .". .

Hôm nay sếp thay đổi thật rồi,Trạch Hựu cũng có chút khó hiểu nhưng mà cũng đành thôi .Từ nãy giờ anh nói nhiều như vậy, cũng may là không có bị chửi .

Sau đó thì anh cũng liên lạc lại với trường học ,phía bên kia thì rất mừng không ngờ là lần này Cận Đông lại đồng ý nhanh như vậy ....

Cận Đông là người thành công,doanh nhân trẻ và cũng là người có tầm ảnh hưởng với xã hội .. Những lời nói của anh rất có giá trị ,cho nên mấy giảng viên ở trường cũng rất là coi trọng và nể phục anh .

Một người thành công như vậy thì ai cũng quan tâm đến cả ,từ sinh viên cho đến các giảng viên cũng như vậy . Phải nói mời được anh về trường là 1 phần may mắn đấy ,và đây sẽ là lần thứ 2 .

Mấy trường khác có mời Cận Đông về trường để làm buổi toạ đàm và diễn giả cho sinh viên , nhưng mà anh đã không đồng ý và coi như là gió thổi mây bay mà thôi .